Hôm sau trời vừa sáng, Ngô Hiểu Dao cảm giác đêm hôm qua là một giấc mộng đẹp, đó chính là Dạ Thiên Ưng đến chỗ mình.
Cô biết đó chỉ là một giấc mộng mà thôi, bởi vì cô có thể cảm thấy rất rõ, giờ phút này bên cạnh mình không có ai.
Không sao, dù là mộng cũng được, tối thiểu ở trong mộng cô cũng được nhìn thấy Dạ Thiên Ưng rồi.
Mở mắt ra, Ngô Hiểu Dao thoáng chốc bị cảnh tượng trước mắt sợ ngây người. . . . . .
Trong phòng ngủ không lớn, một phòng kẹo nhỏ xuất hiện ở trước mặt cô. Chạy xuống giường, sờ sờ tay nắm cửa của căn phòng nhỏ, là được làm từ chocolate! Đi vào bên trong căn phòng nhỏ, nhìn toàn bộ căn phòng nhỏ, cô kinh ngạc dùng đôi tay bụm miệng.
Ngày hôm qua cô không phải nằm mơ, Dạ Thiên Ưng thật sự đã tới. Hơn nữa là cả đêm qua thế nhưng một lần nữa cho cô một giấc mộng hão huyền y hệt như kỳ tích.
Anh thật sự rất lãng mạn, mặc dù không cách nào thường xuyên gặp mặt, nhưng là mỗi ngày đều sẽ cho cô nhiều vui mừng khác nhau, cô hiện tại cảm giác mình thật hạnh phúc, thật sự rất hạnh phúc. . . . . . Một ngày một lần như thế là đủ.
****************Diễn đàn Lê Quý Đôn**************
Năm ngày sau. . . . . .
Hôm nay là trong trường học tổ chức ngày vũ hội, Ngô Hiểu Dao đã sớm quên chuyện kia không còn một chút từ một tháng trước.
Cô bị phỏng cũng đã khá hơn nhiều, gương mặt của ngày xưa cũng đã khôi phục, chỉ là gáy còn có một chút dấu vết phỏng.
Kể từ ngày Dạ Thiên Ưng ghé qua, cô mỗi ngày đều rất vui vẻ, đắm chìm trong căn phòng nhỏ ngọt ngào của mình.
La Bích Nghi nhìn sơ qua liền biết là chuyện gì xảy ra, nếu là cô có người đàn ông giống Dạ Thiên Ưng như vậy, coi như bị phỏng chết cũng cam tâm tình nguyện a! !
"Đến đây, Dao Dao, mặc cái này vào." Ở trong phòng của Ngô Hiểu Dao, La Bích Nghi đem một bộ dạ phục xinh đẹp đưa cho cô.
Dạ phục? Có cái gì chuyện quan trọng sao?"Tại sao mặc cái này?"
Cái này Ngô Hiểu Dao, cả ngày hồ đồ không có đầu óc, chuyện vũ hội đều không nhớ rồi, chỉ là thôi, cô không nhớ vẫn tốt hơn, nghĩ xong, La Bích Nghi không chờ đợi liền nằm trên bộ dạ phục của Ngô Hiểu Dao: "Mau mặc vào đi! !"
Một bộ dạ phục màu hồng lộ lưng mặc vào trên người Ngô Hiểu Dao.