Nếu như đây quả thật là quỷ, tôi ngược lại tôi không đến mức sợ hãi như vậy!
“Tôi tin có quỷ.” Tôi vừa nói, vừa đem phù hộ thân từ túi áo lấy ra, nắm ở trong tay.
“Cậu tin?” Người kì quái hỏi lại.
“Tin.” Tôi gật đầu.
“Tin liền tốt.” Giọng nói người kì quái trở nên ôn hòa, tháo cái mũ trên đầu, khăn quàng cổ quanh miệng ra!
Một khuôn mặt quen thuộc hiển lộ ra, tôi nhìn một cái liền nhận ra, người này không phải là ai khác, chính là ông thầy bói đã chết khiến cảnh sát tới cửa tìm tôi để điều tra hôm nay!
Cảnh sát nói ông ấy đã chết, khả năng cao bị mưu sát, đây chẳng phải là nói, ông coi bói ngồi ở phía sau xe bây giờ là quỷ?!
Ý thức được điểm ấy, phản ứng đầu tiên của tôi là đem xe dừng ở ven đường, sau đó đem phù hộ thân bày ra quanh người.
“Ông chết không quan hệ gì với tôi, đừng tìm tôi, ai giết ông thì ông đi tìm người đó để lấy mạng đi!!”
Ông coi bói nhìn thấy phù hộ thân, co ro cơ thể, nói: “Tôi không phải tới hại cậu, mau đem phù hộ thân để xa ra tí!”
“Không hại tôi, ông chạy tới đây làm gì?” Tôi vẫn chưa tin lời ông coi bói nói.
Trước đây, tôi bị quỷ lừa qua rất nhiều lần nên biết quỷ rất biết nói dối.
“Vậy cậu cứ cầm bùa vàng của cậu đi!” Ông coi bói tức giận nói: “Tôi đặc biệt chạy tới đây nói cho cậu biết một bí mật mà cậu không biết, thật không nghĩ tới sự nhiệt tình của tôi lại bị hờ hững đến như vậy!”- Ứng dụng ㄒYㄒ
Cho dù ông ấy nói như vậy, tôi vẫn chọn không tin, trên tay như cũ giơ phù hộ thân lên.
“Muốn nói gì nói đi.”
Nghe vậy, ông coi bói trừng tôi nói.
“Cậu có còn nhớ chuyện tôi tính toán sai số mạng của cậu hay không?”
“Nhớ kỹ.” Tôi gật đầu: “Tính toán sai số mạng thì sao?”
“Nghe tôi nói.” Khuôn mặt ông coi bói trở nên nghiêm túc, nói: “Sau đó tôi mang dấu vân tay của cậu trở về.”
“Đi qua vô số chuyện cũ trong tài liệu mà tôi từng đọc qua và hỏi thăm vài người bạn đồng hương, tôi cuối cùng xác định, kết quả coi bói ngày đó của tôi cho cậu là bói đúng.”
“Theo số mạng bây giờ của cậu, cậu chính xác không có dì, thậm chí không có cha mẹ, bạn bè, là số mạng trời sinh mẹ goá con côi.”
“Nhưng mà, đây không phải số mạng gốc của cậu, có người đem số mạng gốc của cậu che lại!” Một nhóm lớn lời nói giống như pháo liên thanh được nói ra liên tục làm tôi nghe đến giật mình.
“Tôi không hiểu.” Tôi rất thành thật phản hồi lại vấn đề này với ông coi bói.
Ông coi bói không nổi giận, nói: “Lấy một thí dụ, tên gốc cậu là Trương Tam.”
“Thế nhưng là, có người làm cho cậu sống dưới thân phận là Lý Tứ, sử dụng thân phận Lý Tứ bao trùm toàn bộ thân phận Trương Tam.”
“Như vậy những người không nhận biết cậu khi nhìn vào, đều sẽ cảm giác cậu là Lý Tứ, không phải Trương Tam.”
“Nhưng mà, dì Trương Tam, vẫn là dì Trương Tam, huyết thống là không sửa đổi được.”
Giờ tôi đã nghe hiểu được điều ông coi bói muốn nói là cái gì , chỉ là.
“Cái này đối với tôi có ảnh hưởng gì sao?”
Giống như ông coi bói nói, huyết thống không thể thay đổi, dì vẫn là của dì tôi, Trương Nghê vẫn là em gái tôi, những thứ này sẽ không cải biến.
“Có.” Ông coi bói dùng sức gật đầu: “Số mạng cậu bây giờ là số mạng mẹ goá con côi đó.”
“Dì cậu mất tích, đều là do bị cậu khắc.”
“Bởi vì số mạng mẹ goá con côi không cho phép người mang nó có người thân, chỉ có thể là người cô đơn.”
“Tôi mạo hiểm thông qua xem tướng vân tay suy tính ra nguyên bản số mạng của cậu, phát hiện nguyên bản số mạng của cậu phi thường tốt.”
“Chỉ cần cậu đem số mạng đổi lại, thoát khỏi số mạng mẹ goá con côi, người dì bị mất tích của cậu rất nhanh sẽ tìm được, còn là sống sờ sờ, cậu cũng không cần lái xe taxi nữa.”
Nghe ông coi bói nói cải mạng liền có thể giúp cho dì trở về, tôi chính xác thật động lòng, đến nỗi những thứ biến hóa khác, có hay không cũng được.
Vấn đề hiện tại là, tôi cùng ông coi bói căn bản không có quen biết, chỉ gặp qua một lần, ông ấy đã chết, còn đặc biệt chạy tới nói cho tôi biết chuyện cải số mạng, ông ấy có mưu đồ gì?
Tôi không định che giấu, trực tiếp đem nghi ngờ hỏi ông ấy.
Ông coi bói cười lạnh một tiếng nói: “Cậu cho rằng tôi chết như thế nào?”
“Tôi nghiên cứu vân tay cậu tìm ra bí mật này, bị người muốn giấu bí mật này ra tay giết!”
“Nếu không phải tôi từ sư phụ mình học được chút thủ đoạn, tôi chết đi rồi cũng trốn không thoát.”
“Người đó đã không muốn cậu biết, vậy tôi liền để cậu biết!”
Trong lời nói tràn đầy oán khí, tôi nghe xong, ngược lại có một chút tin tưởng lời ông coi bói là thật.
“Ai hại chết ông?” Tôi tò mò hỏi.
“Không thể nói.” Ông coi bói lắc đầu.
Đột nhiên, mắt ông ấy nhìn bên ngoài xe, thần sắc trở nên khó coi. Lại hướng tôi nói.
“Cậu nhóc, tôi đã lãng phí quá nhiều thời gian, bọn chúng đã mau đuổi theo đến đây rồi.”
“Cậu đến cùng muốn hay không đem số mạng mình đổi lại, muốn, tôi cho cậu biết làm như thế nào đổi, không muốn thay đổi, tôi liền đi!”
“Muốn.” Tôi không chút nghĩ ngợi gật đầu.
Ông coi bói đem một trang giấy để ở một bên chỗ ngồi, nói: “Chiếu theo phương pháp, trình tự trên giấy mà làm.”
“Vì an toàn tôi chạy trước, có cơ hội gặp lại.”
Ném xong câu nói này, ông coi bói xuyên qua cửa xe chạy.
Đến nhanh, đi cũng nhanh.
Đáng tiếc tôi tới tên gọi ông ấy là cái gì cũng không biết.
Bằng không thì tôi có thể đốt cho ông ấy điểm tiền giấy, coi như là tạ lễ.
Đem tờ giấy ông coi bói lưu lại cầm lên, tôi nhìn kỹ một lần.
Phương pháp không phức tạp, tôi cũng nhìn hiểu làm sao làm.
Chính là đối với thời gian yêu cầu hà khắc một chút, nhất định phải đúng giờ.
“Cải số mạng đơn giản như vậy sao?” Tôi có chút không tin thật.
Kỳ thực, tôi còn không có làm ra quyết định.
Phương pháp này cũng chưa chắc thành công.
Đúng, hỏi một chút Nghiêm Tu.
Tôi chợt nhớ tới Nghiêm Tu, mấy ngày không thấy, như thế nào đem anh ấy quên mất!
Mắt liếc đồng hồ, 12h đêm.
Nghiêm Tu hẳn là còn chưa ngủ đi, tôi do dự trong chốc lát, vẫn là ấn gọi.
Nhưng mà không có ai tiếp, thẳng đến tự động treo máy, cũng không có người tiếp.
Xem ra Nghiêm Tu đã ngủ rồi, không có cách nào, tôi chỉ có thể gọi lại vào ngày mai.
Thở dài, tôi lái xe tiếp tục kiếm khách, đã lãng phí hai giờ rồi.
Nói là nói như vậy, trong suốt 6 giờ sau đó, tôi vẫn thời thời khắc khắc nhớ chuyện cải mạng.
Đến mức tôi không tập trung, nhiều lần không nghe rõ người ngồi xe muốn đi đâu.
Thật vất vả chịu đựng đến tan tầm, Nghiêm Tu vẫn là không có gọi trở lại tôi.
Bạch Tình hẹn tôi ăn cơm, tôi đáp ứng.
Lúc ăn cơm, Bạch Tình vốn đang thao thao bất tuyệt nói chuyện, đột nhiên dừng lại.
“Bạch Kim Sinh, hôm nay anh có tâm sự nặng nề sao, xảy ra chuyện gì ?”
Vốn tôi không muốn nói, bởi vì chuyện cải mạng quá không thực tế.
Nhưng mà nói ra, tôi cũng thoải mái một chút, nghĩ nghĩ tôi nói: “Phải, có chuyện tôi không làm ra được quyết định, em giúp anh suy nghĩ một chút.”
“Anh nói.” Bạch Tình gật đầu.
“Có một cơ hội có thể để cho anh thoát ly khốn cảnh, hướng đến cuộc sống tốt hơn, nhưng mà cơ hội này tràn đầy biến số không xác định, anh có nên thử một chút để nắm cơ hội này không?” Tôi nhìn Bạch Tình, chờ đáp án của cô ấy.
Bạch Tình suy nghĩ rất lâu, mới trả lời tôi.
“Nếu quả thật có thể thoát ly hoàn cảnh khó khăn hiện tại, khẳng định muốn thử.” Bạch Tình còn nói: “Anh còn trẻ, đương nhiên muốn phấn đấu một chút.”
“Phốc, mà lời anh nói sao giống mấy lời ông cụ non hay nói vậy.”
“Nói rất đúng.” Tôi cũng có cái nhìn này.
Cơm nước xong xuôi, Bạch Tình về nhà, tôi cũng trở về nhà.
Thay thuốc xong, tôi ngồi ở trên giường không ngủ, chờ Nghiêm Tu trả lời cuộc gọi điện thoại của tôi.
Thế nhưng đợi đến hơn 10:00 sáng, anh ấy vẫn không có trả lời điện thoại.
Không có cách nào nữa, tôi chỉ có thể gọi lại một lần nữa cho anh ấy, lại không người tiếp.