Chuyến Taxi Cuối Ngày

Chương 33: Người sống ở Lý Gia Trang

Trước Sau

break

Nhìn thấy tấm bùa hộ mệnh trong tay tôi, anh Liễu và Tiểu Yến không hề sợ hãi, họ mạnh dạn bước tới.

Họ đồng ý và tôi không có lý do gì để không thử.

Tôi dùng bùa chạm vào cánh tay của hai người họ, kết quả là họ không hét lên như Lâm Phong giả, cũng không thối rữa như nữ quỷ.

Chính xác hơn, họ không phản ứng gì cả, điều đó có nghĩa họ là con người.

Kết quả này khiến tôi thở phào nhẹ nhõm, lòng cũng thanh thản. Khi đút lại tấm bùa vào túi quần, tôi mới biết lưng áo đã ướt sũng.

Aó dính dính trên lưng rất khó chịu.

Tôi chọn bỏ qua chiếc áo, bây giờ có nhiều thứ quan trọng hơn thay quần áo.

"anh Liễu, anh có thể giúp em tìm hai người bạn của em không?"

Nghiêm Tu và Lâm Phong không biết đã xảy ra chuyện gì.

Người tôi lo nhất chính là Lâm Phong. Nghiêm Tu có thủ pháp nên nhất định bình an vô sự.

Nhưng Lâm Phong chỉ là một người bình thường lại có thể nhìn thấy ma nên tình hình của anh ấy chắc chắn sẽ không tốt hơn tôi là bao.

“Không thành vấn đề.” anh Liễu không chút do dự đồng ý nhưng lại nói thêm: “Phải đợi đến ngày mai mới làm được.”

"Sau khi trời tối, mọi người không thể ra ngoài, họ phải ở trong nhà."

“Buổi tối đi ra ngoài có chết không?” Tôi hỏi.

“Có.” anh Liễu gật đầu.

Tám giờ trời sẽ tối và sáu giờ trời sẽ sáng, buổi tối có gần mười hai tiếng.

Có rất nhiều chuyện có thể xảy ra trong mười hai tiếng, tôi càng lo lắng cho Lâm Phong hơn.

"Trong thôn còn có người, nếu họ gặp bạn của em, bọn họ sẽ cứu. Em đừng quá lo lắng." anh Liễu an ủi tôi.

"Cảm ơn."

Tôi chỉ có thể nghĩ về những điều tốt đẹp bây giờ.

“Mặt trời sắp lặn.” Tiểu Yến đột nhiên nói.

Nghe những lời của Tiểu Yến, trái tim tôi vẫn loạn nhịp. Không thể nào, cô ấy trông giống hệt nữ quỷ đó.

Mà nữ quỷ giết Trương Dũng lại muốn giết tôi. Điều đó đã để lại cho tôi bóng đen quá sâu.

Tôi thầm nghĩ trong lòng, cô ấy là người, cô ấy là người, đồng thời tôi cũng tập trung chú ý vào anh Liễu nên không nghĩ nhiều về nữ quỷ. “Ừ, chúng ta về nhà thôi.” anh Liễu lại hỏi tôi: “Em tên gì?”

"Bạch Kim Sinh." Tôi nói với anh ấy tên của tôi.

Nghe tên tôi, anh Liễu cười: “Tên lạ thật”.

“Có sao?” Lần đầu tiên có người nói tên tôi kỳ lạ.

anh Liễu gật đầu nói: “Ừ. Nếu như em cũng cảm thấy kỳ quái, có thể tự mình nghĩ ra một cái tên để đổi.”

“Chuyện đó để nói sau.” Hiện tại tôi chỉ muốn giải quyết chuyện quỷ hại mình.

Tôi không muốn vướng vào rắc rối này vì tôi đã ra ngoài và cần phải về nhà.

“Quỷ sẽ không bắt họ chứ?” Tôi vẫn còn nỗi sợ hãi dai dẳng về ba con quỷ giả làm Lâm Phong và Nghiêm Tu.

anh Liễu giơ tấm bài vị lên nói: "Hãy giữ nó vào ban ngày, những con quỷ sẽ không thể nhìn thấy chúng ta."

Nói xong anh mở cửa đi ra ngoài trước, Tiểu Yến theo sát anh. Tôi chỉ có thể ôm bài vị đi ra ngoài.

Bên ngoài không có ánh sáng vì trời đã tối.(Ứng dụng TᎩT)

Đi theo anh Liễu trong ngõ, tôi luôn cảm giác rằng có người ở phía sau mình.

Nhưng khi tôi nhìn lại thì không thấy gì cả.

Thậm chí, tôi có cảm giác như nghe thấy tiếng bước chân khác với chúng tôi.

Tôi lấy hết can đảm để nhìn lại nhưng con hẻm tối vẫn trống rỗng.

anh Liễu đột nhiên đi chậm lại, sát lại bên tôi, nhỏ giọng nói: “Đừng ngoảnh lại, hãy đi theo anh.”

“Vâng.” Tôi gật đầu thật mạnh, cảm ơn vì đã gặp được anh Liễu.

Sau khi đi qua nhiều con ngõ nhỏ và những con đường đất đầy mồ mả, cuối cùng chúng tôi cũng đến nhà tổ nơi anh Liễu và Tiểu Yến ở.

Đó là từ đường.

Ít nhất tôi cũng biết được đó là hai chữ từ đường viết trên tấm bảng.

Trong lòng tôi thấy lạ, nhưng không dám ở ngoài đường nói chuyện.

anh Liễu đẩy cổng từ đường ra, chúng tôi theo vào, rồi đóng cổng lại.

Sân từ đường để trống, bên trong là sảnh giếng trời.

Trên bàn trong sảnh rải rác những mảnh bài vị, vài nén hương đang cháy dở.

“Hãy đi với anh.” anh Liễu nói với tôi. Tôi đi theo anh Liễu vào sảnh từ đường, anh đặt bài vị trên tay lên bàn thờ.

Nhưng nó không phải ở giữa, cũng không phải ở vị trí cao nhất, mà là ở tầng thứ ba.

Tiểu Yến cũng đặt bài vị trong tay sang một bên.

“Em sẽ đặt bài vị này ở đâu?” Tôi hỏi anh Liễu.

Lúc trước, họ đưa cho tôi một bài vị và bảo tôi cầm nó để tránh quỷ.

“Đặt ở giữa, vị trí cao nhất.” anh Liễu cười nói.

Theo lời anh, tôi thành kính đặt bài vị lên bàn thờ.

Cũng vào lúc này, tôi nhìn thấy cái tên trên bài vị - Bạch Thịnh.

"Có cùng họ với tôi." Tôi lẩm bẩm.

“Ừ.” anh Liễu đốt ba nén hương cắm vào trong lư hương nói: “Em cùng họ với họ trưởng thôn chúng tôi.”

Nói đến trưởng thôn, tôi nghĩ đến tình trạng hiện tại của Lý Gia Trang, liền hỏi:

"anh Liễu, sao thôn của anh lại thành ra thế này?"

Lần này tôi đến Lý Gia Trang là để điều tra mối quan hệ giữa Lý Gia Trang và  Bà cụ sành điệu.

Ban đầu tôi nghĩ rằng Lý Gia Trang đã bị bỏ rơi và cuộc điều tra có lẽ là vô ích.

Thật không ngờ, vẫn có người sống ở Lý Gia Trang và tất nhiên cũng có một nhóm ma quỷ.

“Vào đi anh sẽ nói cho em biết.” anh Liễu không trả lời ngay mà dẫn tôi ra phía sau tế đàn.

Lúc đó tôi mới thấy phía sau bàn thờ có một cánh cửa, bên trong cửa là nơi ở của mọi người.

Ở đó có mền và gối, cũng như đèn dầu, đồng hồ, TV và radio.

Tôi đặt ba lô xuống. Ba chúng tôi ngồi quanh một chiếc bàn.

anh Liễu thắp một ngọn đèn dầu khác trước khi trả lời câu hỏi của tôi.

"Bởi vì chúng tôi đã làm điều gì đó sai trái nên ngôi làng đã gặp tai họa."

"Ngay cả trưởng thôn cũng chết vì chúng tôi nhưng tai họa vẫn chưa hóa giải."

“Tai họa gì cơ?” Tôi hỏi, nghĩ đến người lái xe đã đưa chúng tôi đến đây.

Anh ta nói rằng Lý Gia Trang bị quỷ ám vì đã khai quật những ngôi mộ cổ và rất nhiều người đã chết. Cuối cùng những người dân làng còn sống đã cùng nhau rời đi và không ai biết họ đã đi đâu.

Chuyện này không có gì bất ngờ. Chắc là họ đã chuyển đến thành phố của tôi, dù sao người ở Lý Gia Trang đều biết rằng Bà cụ sành điệu đã chết từ mấy chục năm trước.

Đây cũng là điểm đến cho những chuyến taxi của Bà cụ sành điệu ở Lý Gia Trang.

Lưu ca ngượng ngùng lắc đầu: “Không nói ra được. Đó là bí mật, vĩnh viễn là bí mật.”

“Anh nghe xong phải giữ kín chuyện này.” Tiểu Yến bổ sung một câu.

Vẻ mặt của hai người họ không giống như đang nói chơi, vì vậy tôi quyết định không hỏi thêm câu nào nữa mà hỏi chuyện gì đã xảy ra với những con quỷ ở Lý Gia Trang.

anh Liễu cười khổ nói: “Bọn họ là thôn dân Lý Gia Trang. Bọn họ đã chết nhưng vẫn ở trong thôn sống dưới dạng ma quỷ.”

"Nhưng mà bọn họ đã trở thành ác quỷ, nhìn thấy người sống nhất định phải giết."

“Nếu đã như vậy sao anh còn sống ở đây?” Đây là điều tôi không hiểu nhất.

Bùm!

Trước khi anh Liễu có thể trả lời, có một âm thanh bị bóp nghẹt bên ngoài.

anh Liễu đứng dậy bước ra ngoài, tôi tò mò đi theo.

Vừa ra đến cửa, tôi vừa kịp nhìn thấy một viên gạch từ trên tường ném vào, đập mạnh xuống sân.

“Ai ném gạch vậy?” Tôi sững sờ hỏi anh Liễu.

 

break
Chị Gái Lầu Trên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc