Chung Chồng

Chương 2: Được mời dự tiệc

Trước Sau

break

Phong dẫn đầu nhóm thợ thi công trật tự bước qua đại sảnh, đi đến chiếc cầu thang uốn cong dẫn lên tầng trên. Khi đi ngang qua dãy sofa, anh đưa mắt nhìn Tuyết Nhi thì thấy cô bé đang chăm chú vào điện thoại. Liền sau đó, ánh mắt anh bị thu hút bởi một vóc dáng đẫy đà, căng mọng của chủ nhân căn biệt thự.

Hai mẹ con đều sở hữu những đường nét thanh tú trên gương mặt, có chăng là thời gian và từng trải đã tô vẽ thêm sự sắc sảo, đậm đà vào nhan sắc của Tuyết Nhung. Biết hôm nay có nhiều khách lạ và anh chàng trong mộng của con gái, nên cô lựa chọn trang phục kín đáo với quần jean dài và áo phông, ấy vậy mà vẫn nổi bật lên nét quyến rũ từ những đường cong gợi cảm.

Tuyết Nhung thấy chàng trai đang nhìn mình say sưa thì nở một nụ cười nhã nhặn. Phong cũng vừa lấy lại tỉnh táo, vội vàng cúi đầu lễ phép chào hỏi. Xong, anh quay lưng đi thẳng lên lầu tiếp tục công việc, như đang trốn chạy khỏi sự lúng túng vừa qua khiến nụ cười của Tuyết Nhung càng thêm rạng rỡ.

Công việc dưới sự giám sát và quản lý của Phong diễn ra hết sức thuận lợi, đến giữa trưa thì mọi thứ đã gần như hoàn chỉnh. Phong kiểm tra lần cuối rồi cho tốp thợ ra về, phần việc còn lại chỉ là cài đặt các phần mềm và kết nối điều khiển các thiết bị sao cho dễ sử dụng nhất. Anh làm việc say sưa, quên cả ăn uống, đến gần một giờ trưa thì bỗng có tiếng gõ cửa.

Phong vội vàng bước ra mở cửa, Tuyết Nhi liền cất giọng trong trẻo:

- Em với mẹ làm đồ ăn xong rồi, anh xuống ăn chung nhé.

- Ơ... anh... không cần đâu... em với mẹ cứ ăn đi, anh làm nhanh cho xong rồi về tự ăn cũng được.

- Ủa, thế anh không biết hôm nay là ngày gì à?

- Hôm nay là... là sinh nhật em.

- Biết thế thì sao còn bảo về?

- Ơ... thì... thì... anh cố gắng làm xong phòng cho em mừng sinh nhật, xong rồi anh về chứ sao...

- Hứ, đồ... đồ cù lần...

- Ơ... thế... thế anh phải làm sao?

- Sao... sao cái gì... em muốn giờ anh xuống ăn cơm mau, mẹ đang chờ ở dưới kìa...

Nói rồi Tuyết Nhi phụng phịu quay lưng bước nhanh ra cầu thang, Phong do dự một hồi rồi cũng quyết định nghe lời cô bé bước xuống tầng dưới.

Một mâm cơm thịnh soạn với đầy đủ các món ăn bổ dưỡng, được bày biện hết sức đẹp mắt trên chiếc bàn sang trọng trong gian bếp. Chỉ thấy Tuyết Nhi còn đang hậm hực ngồi thừ ra trên ghế, còn mẹ cô thì đang loay hoay dọn ra vài thứ đồ chấm sau cùng cho bữa ăn. Tuyết Nhung cẩn thận bưng hai chén nước mắm to đi về phía bàn, cô khoác thêm 1 chiếc tạp dề, phần eo được bó sát càng làm tăng thêm nét quyến rũ của những đường cong gợi cảm.

Phong thấy vậy vội chạy đến đỡ lấy, đôi bàn tay có phần chai sạn của anh chạm vào làn da mềm mịn làm cho Tuyết Nhung khẽ run người. Rất may cô nhanh chóng lấy lại tỉnh táo để không làm đổ vỡ thứ gì.

- Cảm ơn con. Con mang ra bàn giúp cô nhé.

- Dạ.

Phong vừa đặt hai chén xuống bàn, quay sang thì thấy đôi mắt đẹp của Tuyết Nhi đang nhìn mình vẫn mang chút gì đó hờn giận. Còn đang bối rối chưa biết xử lý thế nào thì Tuyết Nhung đã lên tiếng:

- Xong rồi. Mình dùng cơm thôi. Con ngồi đi Phong.

- Dạ. Con mời cô ạ.

Tuyết Nhung gật đầu mỉm cười hài lòng trước sự lễ phép của chàng thanh niên. Mọi người nhanh chóng ổn định chỗ ngồi. Tuyết Nhung gắp cho Phong một cái đùi gà bóng lưỡng rồi cười nói:

- Mọi người dùng đi nào, Phong ăn nhiều vào, tự nhiên nha con.

- Dạ, con cảm ơn cô. Mời mọi người dùng cơm.

Phong cẩn thận trở đầu đũa gắp vài miếng thức ăn cho hai mẹ con. Anh từ tốn dùng bữa, cũng ngại ngùng không dám gắp thêm thức ăn. Thấy vậy, Tuyết Nhung liền bảo:

- Phong này, thức ăn không hợp à?

Phong còn chưa kịp trả lời thì Tuyết Nhi đã lên tiếng, giọng hờn dỗi:

- Chắc ảnh chê đồ ăn nhà mình rồi... khi nãy còn đòi về cơ mà... hứ

Phong vội vàng đáp:

- Dạ không... ngon, ngon lắm ạ, con nói thật, từ nhỏ đến giờ con chưa được ăn ngon như thế.

- Xạo... không ăn sao biết ngon... không thích thì nói không thích... - Tuyết Nhi lại chen vào.

Phong ấp úng, chưa biết đối đáp thế nào với cô nàng hoạt bát. Tuyết Nhung thấy đôi trẻ thì loáng thoáng hiểu ra vấn đề, cô trừng mắt với con gái rồi quay sang nói với Phong:

- Phong nè, con bé nhà cô lại làm nũng gì phải không? Con đừng trách nó nhé, có gì nói với cô, cô làm chủ cho, không bênh vực đâu.

- Mẹ... con đâu có... - Tuyết Nhi vừa định phản đối thì đã im bặt khi tiếp tục đón lấy ánh mắt nghiêm nghị của mẹ.

Phong lúc này từ tốn trả lời:

- Dạ... không phải lỗi bạn Nhi ạ. Do con... con sợ làm phiền mọi người trong ngày sinh nhật Nhi nên mới cố gắng làm xong việc cho em ấy rồi về.

- Ủa, không phải Tuyết Nhi đã nói trước với con rồi sao, mấy hôm trước nó đã xin cô cho con ở lại vừa đón sinh nhật nó vừa ở cạnh nó trong buổi livestream đầu tiên của nó mà.

- Ơ... dạ thế à?

- Con chưa nói gì với Phong à? Tuyết Nhung quay sang hỏi con gái.

- Thì... thì... hồi nãy con nói rồi.

- Haizz... con bé này, có gì phải nói trước người ta còn sắp xếp chứ, đùng đùng như thế ai mà chiều cô nổi.

Trách con gái xong, cô lại quay sang Phong dò hỏi:

- Thế hôm nay con có bận việc gì không Phong?

- Dạ... cháu không ạ...

- Hi hi... thế thì được rồi, thế tối nay con ở đây chơi với nhà cô nhé. Bao năm rồi chỉ có 2 mẹ con đón sinh nhật với nhau thôi, năm nay có con nhất định sẽ vui lắm.

- Dạ... con... con... sợ không tiện ạ

- Hi hi... có gì mà không tiện, mẹ con cô không ngại thì việc gì con phải ngại chứ. Cứ xem đây như nhà của mình nhé.

Nói xong, cả hai mẹ con bất giác lại ửng hồng đôi má, Tuyết Nhung cũng nhận ra lời nói mình có chút vô ý nên vội vàng quay sang gắp thêm thức ăn vào chén Phong khiến nó ngập tràn đồ ăn, rồi cười nói:

- Thế nhé, không từ chối nữa, hai đứa làm lành đi nào...

- Dạ... cô để cháu tự nhiên, cô đừng gắp nữa, chén cháu ngập đồ ăn rồi...

Phong lúc này nở một nụ cười thật tươi, như dấu hiệu đã đồng ý lời mời của hai người đẹp. Anh gắp thêm đồ ăn vào chén cho Tuyết Nhi rồi nói với cô bé:

- Ăn thêm nhiều vào cho có sức mà livestream nè. Đừng giận anh nữa nhé.

Tuyết Nhi nhăn mặt, giơ nắm đấm ra chiều đe doạ trông hết sức đáng yêu. Tiếng cười nói dần rộn rã hơn trong gian bếp của căn biệt thự sang trọng, sự có mặt của Phong làm cho ngôi nhà thêm ấm cúng, cả hai mẹ con xinh đẹp đều không giấu được nét hạnh phúc và vui vẻ tràn đầy trên gương mặt.

break
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc