Thế nhưng vừa lúc ŧıểυ Đổng đang mải mê tận hưởng kɧoáı ©ảʍ, trong phòng vệ sinh bỗng vang lên tiếng xả nước. Cửa nhà vệ sinh mở ra.
Đồng nghiệp bật đèn pin điện thoại, chuẩn bị đi vào phòng ngủ thì thấy ŧıểυ Đổng cũng vừa bước ra, trông như thể hắn cũng chỉ vừa vào nhà vệ sinh. Cả hai gật đầu chào nhau, đồng nghiệp lại quay về phòng ngủ.
Trên giường, Nhan Tử chỉ mới được làm vài nhịp đã bị rút ra, cô thầm mắng haứn trong lòng, vừa giận vừa tủi thân.
Lúc này ŧıểυ Đổng đã hoàn toàn tỉnh táo, hắn hứng một vốc nước lạnh rửa mặt, biết rằng không thể để mọi chuyện đi xa hơn. Hắn dứt khoát tắm nước lạnh, đợi cho cơn du͙© vọиɠ dịu đi mới quay trở lại sofa nằm ngủ.
Nhan Tử nằm chờ mãi không thấy hắn quay lại tiếp tục, còn đồng nghiệp thì nằm chơi điện thoại không biết mệt. Cô thất vọng tràn trề, đành phải tặc lưỡi tự giải quyết, bàn tay len lỏi xuống dưới vuốt ve hạt đậu nhỏ, vội vàng tìm kiếm chút an ủi.
Cô nhanh chóng đạt đến cao trào, phải cắn môi kìm nén tiếng rên, vừa chờ kɧoáı ©ảʍ qua đi, vừa ấm ức ôm lấy thân mình mà chìm vào giấc ngủ cô độc.
…
Chuyển sang buổi trưa hôm sau, mọi người đều bận rộn không ra ngoài ăn cơm, đành đặt cơm hộp về văn phòng. Bạn gái ŧıểυ Đổng đặt đồ ăn cho hắn. Mọi người vừa tranh thủ nghỉ ngơi, vừa tán gẫu ồn ào.
Nhan Tử vẫn như thường lệ chào hỏi hắn, hai người bàn làm việc cạnh nhau. ŧıểυ Đổng vừa lấy cơm xong, đi ngang qua cô liền vòng tay ra sau xoa nhẹ má cô, cười nói: “Không đặt cơm à?”
“Có, tại vẫn chưa giao tới thôi.”
ŧıểυ Đổng ngồi xuống, mở hộp cơm rồi quay sang bảo cô há miệng. Nhan Tử suýt nữa thì nghẹn cả miếng sủi cảo trong miệng, nét mặt thoáng ngạc nhiên nhưng vẫn cố che giấu cảm xúc: Cô chẳng muốn công khai mối quan hệ này – cho dù thật ra giữa họ còn chưa có nổi một lần ân ái trọn vẹn để gọi tên thứ quan hệ này, nhưng sớm muộn gì cô cũng sẽ lên giường với hắn thôi.
Nhan Tử chỉ muốn được làʍ t̠ìиɦ chứ không muốn nói gì về chuyện tình cảm.
ŧıểυ Đổng lại chẳng bận tâm, quay đi tiếp tục ăn cơm hộp tình yêu bạn gái gửi, cứ như việc đút cho Nhan Tử đã là chuyện thường ngày.
Nhan Tử dời ánh nhìn đi rồi tiếp tục làm việc.
Cô không phải không muốn sớm được nếm trải đại dươиɠ ѵậŧ ấy, chỉ là sợ nếu tiến tới quá nhanh sẽ dọa hắn chạy mất, mà nếu lỡ tuột mất thì biết đâu mới tìm được một người đàn ông có thứ ấy vừa to vừa quyến rũ như vậy?
Một tuần sau, cả công ty chuẩn bị nghỉ đông.
Một tuần này, giữa hai người cũng không có tiến triển gì thêm, nhưng mỗi lần đi ngang qua Nhan Tử, ŧıểυ Đổng lại xoa đầu hoặc vuốt má cô, có khi còn cúi xuống vòng tay ôm ghế cô chỉ ra lỗi công việc.
Năm nay dịch bệnh hoành hành, tất cả đều bị mắc kẹt ở thành phố, chẳng ai về nhà được.
Sau buổi họp thường niên, mọi người từng nhóm một rời đi, ŧıểυ Đổng và Nhan Tử cùng đứng chờ xe ngoài vỉa hè. Hắn định tiễn cô về, dù sao cũng muộn thế này, con gái về một mình chẳng an toàn chút nào.
Hơn nữa hắn đã biết bên trong lớp áo dày cộp ấy là một cơ thể quyến rũ đến nhường nào, lỡ người khác phát hiện thì chẳng phải tiếc nuối cả đời sao.