Ở nhà thật sự rất buồn chán, lại không có Thời Cảnh Thường ở đây, thế nên Hứa Sơ Sơ căn dặn dì Tầm làm một hộp cơm trưa, sau đó cầm theo nó đến công ty của anh.
Hây da, hơn 4 tiếng không được gặp chú rồi! Nhớ quá phải chạy đi tìm thôi~~
Nghĩ trong đầu như thế, Hứa Sơ Sơ vui vẻ cầm theo hộp đồ ăn lên xe, đi đến công ty PJH.
Mở cửa bước xuống, Hứa Sơ Sơ choáng ngợp nhìn tòa cao tầng cao chót vót, trời ạ.... lần đầu tiên thấy công ty nhà mình cao vậy luôn!!!
Cô mặc dù là thiên kim Hứa gia, nhưng lại rất ít khi lộ diện trước mặt báo chí truyền thông, nói ít chi bằng nói không có luôn, ở trường cô cũng không khoe khoang thân phận, vậy nên chẳng ai biết cô là trưởng nữ Hứa gia cả.
Cô sống 20 năm rồi, đây là lần đầu tiên đặt chân đến công ty của nhà mình T.T chời, nghe tội ghê!
Cô không mấy tham gia vào việc kinh doanh, nhưng lại có cổ phần ở đây, đơn giản là vì nó thuộc quyền sở hữu của cô lúc cô ở trong bụng mẹ rồi!
Chưa bao giờ Hứa Sơ Sơ nghĩ mình sẽ làm kinh doanh hết vậy nên cô chẳng đến công ty làm gì.
Lần cuối cùng cô dùng quyền thế để làm việc, chính là... chuyện của 3 năm trước. Lúc cứu Mạc Lệ ra tù.
Cũng từ đó đến đây 3 năm, cô chẳng hề đụng đến phần quyền lực nào cả, ngoan ngoãn làm một cô gái chăm chỉ đi học, và.. một người con gái trưởng thành trong mắt Hứa gia.
Thật không may là, vỏ bọc đó đã bị phá vỡ ngày hôm qua....
Hứa Sơ Sơ hít một hơi, sau đó đi vào. Vì là lần đầu tiên đến công ty thế nên cô không biết gì, thấy bàn lễ tân liền đi đến hỏi:
Người đàn ông kia nhìn thấy cô, liền biết cô đến đây tìm ai, nhanh chân đi lại, hơi hạ mình nói:
- Tiểu thư, Thời tổng ở lầu 17, cô lên đó đi!
Hứa Sơ Sơ nghe anh nói, bây giờ mới nhớ mình còn đem theo hộp cơm cho chú, liền đáp:
- À, được rồi, cảm ơn anh, tôi đi trước!
Nói xong, Hứa Sơ Sơ đi về phía thang máy, bấm nút di chuyển lên.
Người đàn ông đợi sau khi Hứa Sơ Sơ đi, mới dám ngước mặt lên nhìn hai tiếp tân, anh lúc nãy nghe tất cả, nếu như không kịp nhận ra Hứa Sơ Sơ chắc là toi rồi!
Nghĩ nghĩ, anh nhìn người phụ nữ đang cúi đầu cố giấu mình kia, lên tiếng: