Mạc Lệ nhíu chặt mi, ánh mắt cô nhìn Mạnh Huyền Chân càng thêm phức tạp, lên tiếng:
- Hàn Cẩn Du đã làm gì mà anh lại nói anh ấy đáng đánh?
Mạnh Huyền Chân nhìn thái độ của Mạc Lệ, anh cười hắt ra một hơi, đôi con ngươi lạnh lẽo, hỏi:
- Thế nào? Em đau lòng cho hắn ta?
Mạc Lệ đứng phắt dâỵ, nhìn người đàn ông đang nổi điên, càng khó hiểu nói:
- Anh nói lí lẽ một chút có được hay không vậy? Anh đánh anh ấy thành thế này, còn hỏi tôi những câu vớ vẩn không liên quan, rốt cuộc là anh muốn làm cái gì hả?
Mạnh Huyền Chân nghiến răng, anh nắm lấy tay Mạc Lệ, lên tiếng:
- Anh không nói lí lẽ? Hay em mới là người không nói lí lẽ đây? Em vừa vào nhà đã đứng về phía hắn ta, em có biết rõ sự tình hay không?