Hứa Sơ Sơ bật cười, người đàn ông này hôm nay bị gì đây, tự nhiên nhắn cho cô hỏi như vậy, có chút bất ngờ nha!
Các ngón tay lướt trên bàn phím, cô bấm nút nhắn lại: "Em đang chuẩn bị đi tắm, anh đưa Mạnh Huyền Chân về tới nhà chưa?"
Bữa tiệc hôm nay tuy không có rựợu nhưng vẫn có một chút ít đồ uống chứa cồn, Hứa Sơ Sơ không ngờ Mạnh Huyền Chân tửu lượng kém như vậy, vừa uống vài ly đã say, thế nên khi tan tiệc, cô đã kêu Thời Cảnh Thường đưa anh ấy về rồi.
Tiệc vừa kết thúc cô đã lên đây ngay, tính ra thì chưa đến 5 phút. Thời Cảnh Thường vừa rời đi, lại nhắn tin như vậy, sẽ làm cô nhầm tưởng rằng anh đang nhớ cô đấy!
Tin vừa gởi đi, đột nhiên phía sau có tiếng mở cửa, Hứa Sơ Sơ theo bản năng quay đầu nhìn lại, khi nhìn thấy Thời Cảnh Thường, cô ngạc nhiên đứng lên, hỏi:
- Ế, không phải anh đi đưa Mạnh Huyền Chân về nhà sao? Tại sao lại về nhanh như vậy?
- Bất cứ người đàn ông nào khi nghe em nói như vậy đều sẽ nghĩ như thế thôi, hơn nữa.... anh vào đây, cũng không phải với mình lí do đó!
- Sao anh cứ bắt em đi tắm hoài vậy, tắm lúc nào là quyền của em chứ? Đừng có mà biến thái nghĩ đến mấy chuyện đó nữa! Em không cho anh xem xiếc gì đâu!
Nói rồi, Hứa Sơ Sơ đóng tập tài liệu trên bàn lại, cô cầm theo đồ trên giường, chỉ vào Thời Cảnh Thường, lên tiếng:
- Anh ngồi đây, không được làm gì đâu đấy! Đừng có đêm rồi muốn bị đá ra khỏi nhà!