- Không có mùi nước hoa, không có dấu son, không có vết tích của người phụ nữ khác, vậy là anh không phải đi gái đêm rồi!
Sở Bắc bật cười, anh nhìn đôi mắt như cún trinh thám đó của Tưởng Vy Vy, lên tiếng hỏi:
- Chồng em có bao giờ đi tìm gái đêm sao?
Tưởng Vy Vy nhướn môi, đáp:
- Cũng có thể lắm chứ! Ai biết anh ở bên ngoài sẽ làm gì? Lỡ như đi một hôm về đầu em lại cao thêm mấy cm thì sao? Phải kiểm tra trước chứ!
Sở Bắc cười sủng nịnh, nhìn cô đang quấn lấy eo mình, nói:
- Em yên tâm, dù anh có đi tìm gái, nhất định cũng phải tìm cực phẩm trong cực phẩm, hơn em, hoặc chí ít cũng phải bằng em.
Sở Bắc xoay người, đi tới gần chỗ cô, đưa tay lên nắm lấy chiếc cằm nhỏ nhắn, hỏi:
- Tưởng Vy Vy, em đang ghen sao?
Cô gái như con nhím xù lông, lấy tay nhỏ hất tay người đàn ông xuống, tức giận đáp:
- Đương nhiên là ghen rồi, anh thấy em như vậy còn không dỗ, muốn chọc tức em hả?
Sở Bắc lần này cười lớn hơn, khóe môi từ khi nào đã nâng lên cao không khép lại được, nhìn biểu tình của cô nàng càng lúc càng thích, nói:
- Vy Vy, trên đời này không có cô gái nào có thể hơn em cả, em là tiểu yêu tinh quyến rũ nhất của anh rồi, mê hoặc anh luôn rồi, khiến anh ngay lập tức không chờ được mà cưới em về đây, làm phu nhân Tổng thống danh chính ngôn thuận, em nghĩ còn yêu tinh nào có thể quyến rũ được anh nữa sao?
Tưởng Vy Vy nghe anh nói, bặm môi hỏi:
- Thật không? Bên ngoài có rất nhiều yêu tinh nóng bỏng hơn em đấy!
Sở Bắc véo má cô, sau đó đưa tay nhấc bổng cô lên, thành thật trả lời:
- Em muốn biết thật hay giả? Không phải chỉ cần anh chứng minh là được sao? Nóng bỏng, em thật sự có thừa đấy!
Tưởng Vy Vy thấy anh ôm mình, còn ngang nhiên bước ra khỏi phòng tắm, tiến về phía phòng ngủ bên cạnh, cô liền biết anh muốn làm gì, vội nói:
- Này, Sở Bắc, em đang giận thật đấy nhé, em rất nghiêm túc với anh! Không đùa đâu!!
- Bé ngốc, em không biết khi một người đàn ông đang tắm thì không nên đi vào sao? Em ôm anh như vậy, làm sao anh có thể nhịn nổi?
Tưởng Vy Vy mở to mắt, càng thêm nghi hoặc nhìn con người trước mặt mình. Xác định đây là người? Chứ không phải sói lốt người đúng không?
Sở Bắc nhìn biểu cảm của cô, khóe môi nhếch lên trên tạo đường cong tuyệt đẹp, nói tiếp:
- Vốn tưởng em đã ngủ, nên anh mới lẻn đi tắm một mình, ai ngờ em vẫn còn thức, còn mò vào tận chỗ anh, vậy nên, lần này anh không thể tha cho em rồi!
Câu nói này thốt ra, trong lòng Tưởng Vy Vy hiểu rõ có bao nhiêu nguy hiểm, cô vội hô lên: