- Không phải, anh.. hiểu lầm rồi... tôi chưa từng ở đây. Lúc nãy, là do tò mò mới đi đến đó thôi. Tôi.. cũng không biết căn phòng ấy đã bị khóa! Nếu không, tôi sẽ không tới!
Thời Cảnh Thường nhíu mày, lên tiếng hỏi:
- Cô không biết căn phòng đó bị khóa? Vậy cô biết trước đây nó không bị khóa à?
Hứa Sơ Sơ: "..."
Lúc này chính là thời điểm IQ Thời Cảnh Thường tăng cao sao? Sao có thể thông minh như vậy chứ? Cô có cảm giác ghét người thông minh vô cùng!
Hứa Sơ Sơ có chút hoảng, cứ nói thế này, kiểu nào cô cũng sẽ bị lộ ra mất! Cô không thể nào để anh biết cô đã từng sống ở đây được!
Nghĩ nghĩ, Hứa Sơ Sơ lại lên tiếng:
- Cái này, Thời Cảnh Thường, anh phải tin tôi, tôi....
Ngay lúc Hứa Sơ Sơ đang giải thích, đột nhiên trần nhà vang lên tiếng động cơ ầm ầm. Cả hai người nào đó nhanh chóng nhận ra đây chính là tiếng động cơ máy bay.
Hứa Sơ Sơ: "..."
Cái tiếng này sao nghe quen quá! Rất giống cách xuất hiện của Thẩm Nguyệt. Cô ấy thích xuất hiện cho ngầu bằng máy bay lắm luôn!
Cô ấy.... chắc không phải đến tìm cô đấy chứ!
Đúng lúc này, Vĩ Sâm liền chạy tới, thấy Thời Cảnh Thường và Hứa Sơ Sơ đứng sát nhau, anh có chút bất ngờ. Nhưng nhanh chóng xem như không thấy gì, nhìn Thời Cảnh Thường, nói:
- Thời tổng, có một chiếc máy bay chuyên dụng đậu ở trước sân của chúng ta, cô gái ngồi trong đó nói là.... đến để đòi người.