Vốn sát khí thu không kịp, nên chỉ mới tan hết hơn một nửa, nghiêm túc cảm nhận, cũng không phải không cảm thấy được! Chả trách anh thấy kì lạ là đúng!
Thời Cảnh Thường không nghĩ nhiều nữa, đi lại phía giường, ôm lấy Hứa Sơ Sơ nằm xuống ngủ.
Hứa Sơ Sơ ôm eo anh, ngoan ngoãn rúc vào trong lòng Thời Cảnh Thường như con sủng vật, đúng lúc nhắm mắt thì nghe tiếng anh nói:
- Những ngày tới anh sẽ làm thêm tại công ty, vậy nên có những đêm anh sẽ không về được, em ở nhà, chịu khó chơi một mình, đợi mọi chuyện trong công ty qua đi, anh sẽ về chơi với em!
A Thường, anh cứ yên tâm lo việc của anh đi, cậu sẽ giúp đỡ anh vượt qua thôi, rồi anh sẽ mau trở về nhà với em!
Còn nữa... đợi em xong việc với Hà Như, đánh thắng trận chiến này, em sẽ quay về bên cạnh anh, ngoan ngoãn làm một người bạn gái đúng nghĩa. Vậy nên.... cũng hãy đợi em nhé!
Đêm, 12h30' tối,....
Bóng dáng một người đàn ông đứng trước sảnh ban công, trên tay cầm một điếu thuốc đang hút dở, một bên tai đang đeo dây phone, lên tiếng nói:
- Bắt đầu kế hoạch đi!
Đầu dây bên kia vang lên tiếng một người con trai đáp lại:
Một cơn gió thổi quá, tốc bay rèm trắng đằng sau người đàn ông, lộ ra người con gái đang nằm trên giường, nhắm mắt yên tĩnh thở đều đặn.
Người đàn ông im lặng vài giây rồi nói:
- Cô ấy sẽ không sao! Mọi chuyện..... đều là nợ phải trả!