- Xấu hổ sao? - Thời Cảnh Thường nhanh chóng trêu chọc, quyết không bỏ qua bước đáng yêu này.
Hứa Sơ Sơ mím môi, mặt đã đỏ đến mức nhỏ ra máu, lúc cô còn chưa kịp làm gì, Thời Cảnh Thường đã luồn bàn tay của mình qua, len lỏi vào trong những sợi tóc của cô, hướng mặt cô về phía mình, hôn xuống.
Lại bị kiểm soát bởi những đòn tấn công mãnh liệt từ anh, Hứa Sơ Sơ nhanh chóng xụi đi, thân thể vô lực để người đàn ông tham lam kia tùy ý làm càn.
Thời Cảnh Thường hôn lên từng tấc da của Hứa Sơ Sơ, anh bế cô nằm ngay ngắn lại lên giường, sau đó rũ bỏ áo sơ mi đã sớm bị cởi hết cúc trên người mình xuống.
Hứa Sơ Sơ thở dốc nhìn anh, cô lên tiếng gọi nhỏ:
Anh cúi xuống, lại thêm một lần nữa hạ môi, không kịp để ai đó nhận biết được tình hình.
Đêm hôm đó, không biết bọn họ đã trải qua bao nhiêu đợt sóng, đã lên tới bao nhiêu cao trào, cả hai người đều chỉ để trong mắt là đối phương, không ngừng tìm kiếm khám phá con người của họ, mặc cho thế giới bên ngoài có xảy ra chuyện gì, thân thể... vẫn cứ hoài dây dưa...
Trong cơn mê, Hứa Sơ Sơ đau đớn nơi thân thể phía dưới, cô chống người, nghiêng đầu cắn vào cổ tay mình, để tránh phát ra tiếng kêu kì lạ.
Thời Cảnh Thường từ phía sau ôm lấy cô, dùng hết sức đi vào, trán anh lấm tấm mồ hồi, phát hiện Hứa Sơ Sơ đang làm việc gì, anh liền dùng một tay kéo tay cô ra, một tay khác vươn tới, hướng miệng thì thầm nói:
- Đừng làm đau mình, em có thể cắn tay tôi!
Ngón tay nhỏ của Thời Cảnh Thường đỡ lấy đôi môi của Hứa Sơ Sơ, sau một hồi để cô gặm nhấm, lại ép mặt cô quay sang, hôn lên ngàn lần cái miệng nhỏ chết người ấy.
Cho đến khi lần cao trào cuối cùng kết thúc, Thời Cảnh Thường ôm chặt lấy Hứa Sơ Sơ, anh vùi đầu vào cổ cô, thở dốc lên tiếng:
- Sơ Sơ, tôi yêu em! Thật sự rất yêu em!
Cô gái nhỏ nằm phía dưới như không nghe thấy gì, chỉ chẹp miệng nhắm tịt mắt.
Đêm hôm ấy, lại là người đàn ông đó tự mình nói yêu cô, lần thứ 2 bày tỏ rồi rồi, thế nhưng vẫn là không để người con gái dưới thân nghe được.
Đôi khi, cách bày tỏ với em không phải chỉ là những lời hoa mỹ đẹp đẽ, thứ tôi dùng, là cả hành động và lời nói của tôi, kể cả khi... em có thể không biết! Nhưng mà... tôi vẫn muốn nói, tôi yêu em!