Đào Lý Kỳ nghe Hứa Sơ Sơ gọi tên mình, nội tâm run lên một chút, gật đầu không đáp, không hiểu tại sao cô thấy cô gái này lại đáng sợ đến kì lạ.
Có một loại bá khí phát ra trên người cô ấy tạo nên niềm sợ hãi đánh về phía bọn họ, dù chỉ là nghe cô nói thôi, nó vẫn gây ra hoảng sợ cực độ.
Vốn Hứa Sơ Sơ không có gì nổi bật trong lớp, cô cũng chưa từng tiếp xúc với cô ta thế nên lần bầu chọn trước mới vơ đại Hứa Sơ Sơ làm, ai mà ngờ... cô ta lại tức giận thế này.
Bình thường Hứa Sơ Sơ luôn giảm hết mức tối thiểu sự tồn tại của mình trong lớp, không chơi với ai, cũng không đặc biệt nói chuyện với ai, thế nên Đào Lý Kỳ không biết.... cô ấy cũng có mặt này! Đáng sợ quá!
Hứa Sơ Sơ nghiêng đầu nhìn Đào Lý Kỳ, cô chống tay xuống bàn, lên tiếng chậm rãi:
- Đào Lý Kỳ, cậu nghĩ tôi rất dễ dãi đúng không? Cho nên mới để cho cậu tùy ý sắp xếp chuyện của tôi? Tôi không đồng ý mà sao cậu dám tự tiện quyết định? Hả?
Đám học sinh trong lớp vốn đã đi ăn trưa cả, thế nên bây giờ rất ít người ở đây, không gian càng lớn khiến Đào Lý Kỳ tự thấy mình nhỏ bé trước Hứa Sơ Sơ, cô nuốt một ngụm nước bọt, chớp mắt nhìn cô gái trước mặt.
Đào Lý Kỳ tự động rụt người ra sau, ánh mắt cô run run, nghe câu hỏi của Hứa Sơ Sơ, cô liền đáp:
- Không phải, lúc đó.... là do cậu nghỉ học nên không biết, cả lớp... đều đề nghị hình thức bốc thăm để lựa chọn, mà trong số thăm được cho sẵn đó, chỉ có tên của những người chưa hoàn thành kế hoạch diễn xuất thực nghiệm hè thôi. Có 5 người chưa hoàn thành, trong đó cũng có cậu.... vậy nên... mình bóc trúng cậu là hoàn toàn ngẫu nhiên.