Chợt nghe có tiếng nói, Hứa Sơ Sơ đi về phát ra nó, nằm một góc bên cạnh sân trường.
Lúc cô đi đến thì đột nhiên thấy một đám con gái đang tập trung lại với nhau, ở giữa có một cô gái đang quỳ, trên đầu còn có một đống nước.
Hứa Sơ Sơ: "..."
Cái gì đây? Đánh nhau hả? Hay là ức hiếp học sinh yếu ?
Mà khoan đã, nước trên đầu con bé đó, chắc là... không phải từ cái chai mà cô đang cầm đâu ha?
Một người con gái ăn mặc cực kì sang chảnh, trang điểm tỉ mỉ và xinh đẹp lên giọng nói:
- Sau này chừa đi nha, đứng trước mặt bọn tao đừng có mà ngang bướng, hôm nay là nước đổ, hôm sau là thứ gì cũng chưa biết chừng đâu đấy!
Một câu nói, làm cả bọn con gái ở đó phá ra cười. Thế nhưng, cô gái quỳ phía dưới dường như không chị khuất phục, cắn môi lên tiếng hét lại:
- Các mày đừng hòng, tao sẽ không bao giờ nộp tiền cho chúng mày nữa!
Nói rồi, cô gái phun một bãi nước bọt vào giày người lúc nãy đã lớn tiếng cảnh cáo cô, khiến cô ta tức giận.
Gương mặt méo mó đến cực điểm, cô gái sang chảnh kia trừng mắt, la lớn:
- Mày dám..... - Vừa nói cô ta vừa đưa tay lên tát thẳng mặt cô gái!
Cái tát khiến cô gái đang quỳ dưới đất lệch mặt sang một bên, đau đớn cắn môi không phát ra tiếng!
Điều trùng hợp là, hướng nhìn của cô ta vô tình nhìn thấy Hứa Sơ Sơ, bất ngờ hơn cả, là Hứa Sơ Sơ chỉ đứng đó nhìn, không làm gì cả. Một khuôn mặt hờ hững với ánh mắt lạnh nhạt, hoàn toàn như người đứng xem, không có ý định giúp đỡ!
Ngay lúc đó, từ sâu trong lòng của cô gái đang quỳ, bùng lên một loạt những thắc mắc, cô gái kia nhìn thấy tất cả.... nhưng không làm gì sao?
Cô ta đứng nhìn cô bị đánh, bị làm nhục.... nhưng.... tại sao lại không cứu cô?????
Một nỗi sợ hãi len lỏi lên, lấp đầy trí óc cô gái đang quỳ kia, thì ra thứ đáng sợ nhất trên đời này không phải là bị ức hiếp, mà là có người rõ ràng nhìn thấy nạn nhân bị ức hiếp nhưng lại thẫn thờ không làm gì......