Trong căn phòng bao xa hoa thần bí, tiếng đàn cổ sâu xa như có như không, bình yên an hòa, một chút đều không có tiếng động lớn xôn xao mạnh mẽ của chỗ chơi bời về đêm.
Tần Phong cùng Hồng Hưng Nhiên ngồi ở trên ghế sofa, chính đang uống trà.
Trà Long Tĩnh thượng hạng, Tần tổng quả nhiên cực kỳ thích trà Long Tĩnh, loại trà chất lượng tốt như vậy, rất khó được. Hồng Hưng Nhiên khi nói luôn luôn không nhanh không chậm, thanh âm ôn nhuận nhã nhặn, nghe như tẩm gió xuân.
Nghe nói Hồng tổng cũng rất thích loại cái này, tôi đặc biệt cho người ta từ vùng trồng chè nơi đó tìm được. Tần Phong một lần nữa pha một ly cho anh ta, làm cái động tác mời.
Hồng Hưng Nhiên là thân sĩ nổi tiếng nhất ở Bắc Kinh. Nhưng chỉ có Tần Phong cùng số rất ít người biết rõ, đây là một con sư tử ngủ say.
Người của Hồng gia, nội tâm đều có mang mùi máu tanh, lộ ra dã tính. Hồng Hưng Nhiên sợ là ngoại tộc Hồng gia, bởi vì anh ta cũng không thích tranh đấu.
Chuyện của em trai, mong rằng Tần tổng thông cảm nhiều hơn. Hồng Hưng Nhiên bắt đầu tiến vào chuyện chính, ngữ khí vẫn như cũ không nhanh không chậm.
Tần Phong biết anh ta ám chỉ chính là chuyện của Lý Hinh Nhi, cười nhạt nói: Anh không trách tôi vứt mồi thăm dò hắn là được.
Hồng Hưng Nhiên nhấp một ngụm trà, chậm rãi lắc đầu: Chỉ là theo như nhu cầu thôi. Người phụ nữ kia muốn danh lợi, em trai tôi lại muốn kích động anh.
Anh ta nói xong nhìn về phía Tần Phong, thái độ thành khẩn: Cứ theo thỏa thuận năm năm trước đã bàn tốt là được rồi, tôi nghĩ muốn để cho nó bình an. Nó là bị trong nhà làm hư, nhưng dù sao cũng là em trai tôi.
Cái này đương nhiên. Tần Phong gật đầu.
Dựa theo những chuyện mà Hồng Tinh Huy đã làm đối với Ôn Ngọc, nếu là trước đây Tần Phong bọn họ những người này tính tình nhe răng tất báo, là tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho hắn. Nhưng năm năm trước, anh đã cùng Hồng Hưng Nhiên làm cái giao dịch.
Vậy cứ dựa theo kế hoạch tiến hành đi, tôi sẽ phối hợp các người. Hồng Hưng Nhiên hạ chén trà, nói.
Cảm tạ. Tần Phong chân thành nói.
Hồng Tinh Huy sợ là vĩnh viễn cũng sẽ không nghĩ đến, kẻ thù lớn nhất của chính mình sẽ là người anh trai song sinh của mình.
Tần Phong cũng không phải rất rõ Hồng Hưng Nhiên cần muốn cái gì, nhưng anh biết, bọn họ sẽ là đồng minh cực kỳ tin cậy.
Tựa như Hồng Hưng Nhiên nói, theo như nhu cầu thôi.
Hồng Hưng Nhiên đứng dậy từ biệt, đi tới cửa, nghĩ đến cái gì, quay đầu nhìn Tần Phong: Lại vẫn còn một việc. Anh ta dừng một chút, Nghe nói Hỗ Sĩ Minh tháng sau liền muốn giảm hình phạt ra tù rồi.
Uh'm. Tần Phong gật đầu, anh vài ngày trước đã biết tin tức.
Đoàn Tĩnh Đồng, hiện giờ đã đổi tên gọi là Bùi Tĩnh, bởi vì không muốn bị Nhị ca Hỗ Quân Nhạc của mình quấy rầy, đã gọi điện thoại cho Tần Phong, để cho anh lúc Hỗ Sĩ Minh ra tù thời điểm hỗ trợ giúp đỡ chút.
Tiểu gia hỏa kia hiện giờ đã trưởng thành mười sáu tuổi đẹp trai ngời ngời, còn tuổi nhỏ nhưng chỉ số thông minh vượt xa người thường, một đường nhảy lớp, hiện giờ đã là một nhà nghiên cứu khoa học làm việc tại một sở nghiên cứu lớn nhất ở Bắc Kinh, cả ngày nghiên cứu các đồ vật ly kỳ cổ quái.
Bùi Tĩnh trở thành nhà nghiên cứu liền đem sở nghiên cứu như nhà mình một dạng, mấy tháng đều đã không nhớ về nhà một chuyến. Nhưng mỗi lần vừa về đến, sẽ mang chút vật ly kỳ cổ quái, đem trong nhà nhiệt náo gà bay chó sủa.
Tần Phong nghĩ tới cậu nhóc kia liền đau đầu, đương nhiên cũng không dám trêu chọc cái tên nhóc thích gây sự kỹ năng thăng cấp kia rồi.
Nghĩ tới đây, anh cười đối với Hồng Hưng Nhiên nói nói: Còn không biết Hỗ Sĩ Minh nghĩ như thế nào, nhưng tôi sẽ hết sức để cho hắn xuất ngoại.
Như vậy, còn làm phiền rồi. Hồng Hưng Nhiên gật gật đầu.
Hỗ gia cùng Hồng gia những cái ân oán này, tuy vào năm năm trước liền tính kết thúc rồi. Nhưng Nhị thiếu gia Hồng gia nhưng vẫn không buông bỏ, Hỗ Sĩ Minh còn không có ra tù hắn liền theo dõi.
Cho nên Hồng Hưng Nhiên không hề nghĩ muốn Hỗ Sĩ Minh tiếp tục ở lại trong nước. Tần Phong đã đảm bảo để cho anh ta ít nhiều an tâm một chút.
Mà bên này tin tức Tần Phong cùng Hồng Hưng Nhiên gặp mặt, bên kia Hồng Tinh Huy rất nhanh liền biết.
Hồng Tinh Huy ở trong một căn hộ cao cấp trong trung tâm thành phố, Hồng Tinh Huy mới vừa từ trên giường bước xuống, khoác một áo ngủ bằng tơ tằm, lộ ra dấu vết cào do móng tay tạo nên trong ngực cực kỳ rõ ràng có thể thấy được.
Trong phòng ngủ, Lý Hinh Nhi giống con mèo làm biếng nhi một dạng, một bên mặc quần áo một bên yểu điệu nhìn Hồng Tinh Huy. Hai người tối hôm qua phóng đãng cả một đêm, sáng nay ra ngoài tạo thêm cái tin tức trở về lại quấn giao ở một chỗ.
Một ngày một đêm này, triệt để phá vỡ ấn tượng của Lý Hinh Nhi đối với đàn ông, lúc này chỉ là nhìn bóng lưng Hồng Tinh Huy, liền cảm giác đến vô cùng thỏa mãn.
Trong phòng khách, trợ lý Hồng Kỳ Ngôn nhìn thấy Hồng Tinh Huy đi ra, chạy nhanh qua giúp hắn rót một ly rượu đỏ.
Hồng Tinh Huy mặc kệ rời giường vào lúc nào, đều có thói quen uống một ly.
Nhị thiếu, đại thiếu gia vừa mới cùng Tần Phong gặp mặt rồi. Hồng Kỳ Ngôn đưa rượu cho hồng Tinh Huy, nói.
Hồng Tinh Huy tiếp rượu động tác ngừng một trận, khóe miệng gợi lên một nét cười lạnh, tiếp nhận rượu một hơi uống cạn, đưa cho hắn: Tôi còn tưởng rằng anh ta có thể chống đỡ được bao lâu, nhanh như vậy liền nhịn không được rồi hả ?
Hắn nói xong lườm Lý Hinh Nhi trong phòng một , châm chọc cười cười: Kỳ Ngôn, cậu cảm thấy được anh ta sẽ vì này người phụ nữ này nhịn không được sao?
Hồng Kỳ Ngôn lắc đầu: Dựa theo sự hiểu biết của chúng ta đối với Tần Phong trong năm năm qua, anh ta không phải là người như thế.
Hắn nói xong, hạ giọng nói: Trong năm năm, anh ta đều không có đi tìm một người nữ nào, hiện tại sao lại đột nhiên liền cùng một người phụ nữ qua lại, mà còn làm cho cảc thiên hạ đều biết.
Qua lại? Hồng Tinh Huy hừ lạnh, Chỉ là muốn thăm dò tôi mà thôi, chưa nói tới qua lại.
Hắn vừa tiếp xúc Lý Hinh Nhi liền biết, đây là một người phụ không bị tình yêu làm mù quáng.
Nếu Lý Hinh Nhi thật sự cùng Tần Phong đang qua lại, hắn hẳn không dễ dàng như vậy mới ra tay liền giành được.
Thăm dò? Hồng Kỳ Ngôn trong lòng cả kinh, Chúng ta đây nên như thế nào ứng đối? Đại thiếu gia cùng anh ta gặp mặt, có thể là muốn đối phó hay không...
Đối phó tôi? Hồng Tinh Huy trong mắt hiện lên quét xuống lãnh ý, Cậu là người của Hồng gia, cậu nên là biết người Hồng gia kiêng kị nhất cái gì.
Là tôi lỡ lời rồi. Hồng Kỳ Ngôn vội cúi đầu giải thích.
Gia huấn của Hồng gia đó là người của Hồng gia không thể tự giết lẫn nhau. Liền tính Hồng Hưng Nhiên không vừa lòng với những việc Hồng Tinh Huy làm, cũng sẽ không thực đối với hắn làm cái gì.
Vậy đại thiếu gia tới cùng đang có ý gì? Hồng Kỳ Ngôn lo lắng hỏi han.
Hồng Tinh Huy nhíu mày lắc lắc đầu: Tâm tư của anh trai tôi nhất định rất sâu, tạm thời vẫn còn không tiện phán đoán. Cậu để ý một chút, có động tĩnh lập tức liền đến cho tôi biết.
Vâng ạ Hồng Kỳ Ngôn gật đầu.
Ôn Ngọc bên kia có tin tức gì hay không? Hồng Tinh Huy bỗng nhiên chuyển đề tài.
Hồng Kỳ Ngôn chi tiết trả lời: Tây Sơn canh giữ quá nghiêm mật, nếu Ôn tiểu thư không chủ động ra ngoài mà nói, chúng ta tiến vào không được.
Vậy sao? Hồng Tinh Huy trong mắt hiện lên quét xuống ngoan độc, Ôn Ngọc, tôi xem em có thể trốn tới khi nào!
Hắn tin tưởng, Ôn Ngọc cùng Tần Phong nhất định lại liên hệ. Như thế, hắn muốn thấy cô, cũng chỉ có thể để cho Tần Phong đã xảy ra chuyện!
Đến lúc đó, xem người phụ nữ này còn không hiện ra nữa không!
Mà lúc bọn họ nhắc tới Ôn Ngọc thời điểm, Lý Hinh Nhi đang muốn đi ra phòng khách sửng sốt một phen.
Bọn họ nói chính là Ôn Ngọc? Bạn gái trước của Tần Phong? Lý Hinh Nhi xác định chính mình không có nghe sai.
Chỉ là - -
Ôn Ngọc rõ ràng đang ở trong căn hộ của Tần Phong, vì cái gì Hồng Tinh Huy có thể nói cô ấy trốn đi rồi hả ?
Hồng tổng. Lý Hinh Nhi kéo lại áo ngủ, hướng tới Hồng Tinh Huy đi qua, yểu điệu nhìn hắn, Hồng tổng vừa rồi nhắc tới, không biết có phải bạn gái trước của Tần tổng hay không?
Bạn gái trước? Hồng Tinh Huy mặt liền trầm tiếp xuống, lạnh lùng nhìn cô ta, Đó là người phụ nữ của tôi!
Hắn nói xong, liền hướng tới phòng thay quần áo đi đến.
Hồng tổng... Lý Hinh Nhi lờ mờ rồi. Cô ta bất quá là nói ra một câu, Hồng Tinh Huy làm sao có thể tức giận đến như vậy?
Chẳng lẽ là trùng tên trùng họ? Lý Hinh Nhi nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy được chỉ có một khả năng này.
Lý tiểu thư về sau vẫn lại là đừng nói lung tung là tốt hơn. Hồng Kỳ Ngôn chán ghét nhìn Lý Hinh Nhi liếc mắt một, nói xong liền đi rồi.
Đến trợ lý như anh cũng dám nói chuyện với tôi như vậy! Lý Hinh Nhi ủy khuất cực kỳ.
Cô ta thề, cô ta nhất định phải lợi dụng tốt cơ hội lần này. Hồng Tinh Huy hiện giờ đúng là người đàn ông độc thân hoàng kim trong giới thượng lưu chạm tay có thể bỏng, tuy lời đồn đãi bình luận không làm sao tốt, nhưng đối với cô ta có lợi là đủ rồi!
Nghĩ tới đây, cô ta tiện hướng tới phòng thay quần áo đi đến. Dụ đàn ông bỏ cũ lấy mới mà thôi, cô ta am hiểu nhất!
Mà bên kia, trước cửa Ám Nhữ đã lên đèn sáng rực rỡ. Bãi đỗ xe trước cửa, dừng lại rất nhiều siêu xe . Thành phố sống về đêm, chính đang hừng hực khí thế.
Tần Phong đưa Hồng Hưng Nhiên ra ngoài, vừa mới ra đến cửa, liền cảm giác có chút không thích hợp, giống như là có người đang theo dõi chính mình.
Cảm giác này cùng với chuyện bị phóng viên chụp ảnh khác nhau, mà là một loại cảm giác đặc biệt quen thuộc.
Chết tiệt! Tần Phong bỗng nhiên khẽ nguyền rủa một tiếng, ánh mắt bình tĩnh hướng bốn phía do dự, lại ngay tức khắc, nhìn đến chỗ phía sau một chiếc xe màu đen đang đậu trong gốc tối ở bãi đỗ xe.
Nơi đó đang có một người phụ nữ nằm úp sấp đội mũ lưỡi trai cùng đeo mắt kính. Lúc này cô ghé vào bên cạnh đầu chiếc xe kia, nhìn thấy Tần Phong hướng phía bên cô nhìn đi qua, sợ tới mức khẩn trương rụt đầu trở về.
Đồ ngốc này! Tần Phong đau đầu cực kỳ.
Cái cô gái cố chấp ngu xuẩn kia theo dõi năm năm lại vẫn không đã ghiền, hiện tại bọn họ hòa hảo vậy mà lại vẫn theo dõi!
Đột nhiên, ánh mắt anh nhíu lại, như con báo bị chọc giận một dạng, toàn thân khí tức tản ra nguy hiểm.
Chỉ thấy phía sau Ôn Ngọc, chẳng biết lúc nào đến gần ba người đàn ông. Lúc này ba người đàn ông kia, chính đang thô tục nhìn chằm chằm cô. Có một thân thể đặt tay ở trên người cô!