Chương 898: Cô thật sự say.
Editor: May
Cho nên Tô Cửu Y cũng không khỏi suy nghĩ, thật ra buổi sáng hôm đó anh cũng vì tức giận, cho nên mới nói ra lời đả thương người như vậy thôi.
"Tôi liều mạng làm việc, chính là muốn chạy trốn ra khỏi căn nhà giam đó...." Cô hít mũi một cái, "Tôi cũng muốn để cho bọn họ biết, tôi có thể."
Thi Ngạo Tước tỏ vẻ công nhận gật đầu, nói: "Cô nhất định có thể."
Tô Cửu Y cố nén nước mắt trong hốc mắt, quay đầu nhìn về phía anh, trên mặt anh mang theo vẻ khích lệ, rất là nghiêm túc.
Lần đầu tiên, lần đầu tiên cô dỡ xuống tất cả ngụy trang nói ra tâm sự của mình; lần đầu tiên, có người nói đồng ý tin tưởng cô, tin tưởng cô có thể làm được chuyện mình muốn làm.
Một cổ cảm động chảy đến trong lòng Tô Cửu Y, như là nắng ấm vào ngày đông, hòa tan khối băng thạch cứng rắn trong lòng cô.
Cô cứ như vậy sững sờ nhìn anh, đột nhiên cảm giác tối nay anh đặc biệt đẹp trai, vô luận là ngũ quan hay là vẻ mặt đều đặc biệt quyến rũ.
Cô nghĩ cô nhất định là say rồi.
Thi Ngạo Tước đột nhiên đứng lên, nhìn xuống cô từ trên cao, sau đó đột nhiên cúi người, cho cô một ôm thật sâu.
Đây đại khái cũng có thể được coi là một loại an ủi đi.
Trước ngày hôm qua, cô còn không thích anh, không thích muốn chết, hận không thể đi làm một người nộm đại biểu anh, sau đó đâm kim đầy cả người anh.
Nhưng từ ngày hôm qua anh bế cô đi từ phòng quan sát, an ủi cô bảo vệ cô, mang cô cùng đi ăn, tất cả oán khí cô đối với anh liền biến mất không thấy nữa.
Trên người anh truyền đến mùi hương bạc hà nhàn nhạt, khiến cô có chút mê say.
Trên sách nói, sau khi say mê hương vị trên người một người đàn ông sẽ sinh ra ái mộ với anh ta.
Cô chưa bao giờ cảm thụ qua cái ôm như vậy, thật ấm áp thật an tâm, như là tặng cho cô toàn bộ thế giới.
Tô Cửu Y vươn tay, vòng ở cổ của anh, một giọt lệ chảy xuống từ trong vành mắt của cô, cô nhẹ nói: "Cảm ơn ...."
Động tác này của cô, và thân thể mềm mại của cô, trong nháy mắt vén lên lửa trong máu Thi Ngạo Tước.
Hiện tại cô núp ở trong ngực của anh, không khí chung quanh lại có vừa đủ, không làm gì, sợ rằng ngay cả Tần Thiếu Bạch cũng sẽ cười nhạo anh.
Nụ hôn của anh đột nhiên rơi vào giữa môi cô, dịu dàng như lông vũ, sau khi Tô Cửu Y phát giác nhẹ nhàng vùng vẫy vài cái, nhưng cũng không dùng tới sức lực, anh ôm quá chặt, như là muốn dụi cô vào thân thể của mình.
Anh đột nhiên bế cả người cô lên, lui về phía sau mấy bước, ngồi ở trên ghế dựa ban đầu của anh, Tô Cửu Y mượn lực cánh tay của anh ngồi xuống trên đùi của anh.
"Tước thiếu" Cô ôm cổ của anh, trong con ngươi giống như ngập nước, nhìn ánh mắt của anh. Cô thật sự say, tiếng nói đều không giống như trước, thêm vài phần quyến rũ.
Mắt sắc của Thi Ngạo Tước thâm trầm, mang theo vài phần khó có thể áp chế, sau vài giây, mặt của anh tiến về phía cô, ngậm chặt môi của cô.
Tô Cửu Y chỉ cảm thấy một mảnh lạnh buốt đánh úp lại, sau khi đôi môi chạm đến một lát, cô liền mặc cho anh cạy hàm răng ra.
Tất cả rượu cồn trong thân thể đều bốc cháy, trong thoáng chốc cô cảm thấy mình đặt ở trong một biển lửa, gò má bị đốt đến đỏ bừng, ngay cả lỗ tai cũng nóng rực lên.
Nụ hôn của anh một đường hướng xuống, cô vừa tắm rửa xong, da thịt vô cùng trơn mượt, xen lẫn mùi thơm sữa tắm, khiến anh ngất ngây không thôi.
Bởi vì buổi sáng vội vàng, Tô Cửu Y cũng không có mang đồ thay, cho nên bây giờ trên người vẫn là trang phục nữ hầu.
Thi Ngạo Tước dùng hàm răng mở từng viên nút áo ra, sau đó vùi vào mềm mại của cô.