Chinh Phục Đối Thủ Đến Nghiện

Chương 63 - Mặc quần lọt khe làm bằng kẹo tới đón anh

Trước Sau

break
Lục Lâm Vãn nhìn thấy dáng vẻ ghét bỏ đó của người kia, cảm thấy anh rất đáng yêu. Cho nên cô cố tình khiêu khích anh, nhét gậy rung đó vào sâu trong miệng nhỏ của mình, càng không lấy ra.

Lục Hoài Chuẩn lúc đầu nói cô cố ý cũng chỉ là nói chơi mà thôi, nhưng sau khi làm xong rồi lại thấy cô cầm lấy màn hình đưa tới gần miệng nhỏ cho anh nhìn.

Lục Hoài Chuẩn thấy rõ, Lục Lâm Vãn là thật sự nhét cái gậy rung đó vào bên trong, không muốn lấy ra.

Lục Lâm Vãn nhìn thời gian, thấy lúc này cũng khuya rồi, hơn nữa vừa mới an ủi xong cũng cảm thấy có chút mệt mỏi.

Mỗi lần tự an ủi xong cô đều cảm thấy mệt mỏi, bây giờ chính là trạng thái như thế. Cô ngáp một cái, nằm trên giường chuẩn bị ngủ.

Lục Lâm Vãn nói với Lục Hoài Chuẩn: "Ngủ ngon, em buồn ngủ rồi. Em sẽ ngoan ngoãn nghe lời anh, nhét cái gậy rung này vào trong miệng nhỏ của mình, bây giờ em nhét cái này vào phía dưới rồi nè. Chưa nói tới cảm giác thật sướиɠ nha, kẹp cái gậy rung này ngủ qua một đêm, cảm giác bên trong mình có đồ vật thật sự vô cùng thỏa mãn. Em thấy em kẹp cái này ngủ một buổi tối, sáng mai tỉnh lại có khi nào chỗ đó sẽ được nới lỏng ra không?"

Lục Hoài Chuẩn thấy Lục Lâm Vãn giống như là cố ý khiêu khích anh, cô còn tách hai chân ra, còn quay màn hình xuống phía dưới của mình nữa.

Anh rõ ràng nhìn thấy bên dưới của cô thật sự là ngậm lấy đồ vật này đi ngủ, hơn nữa còn nằm nghiêng người khép chân, gậy rung vì thế mà cũng được kẹp quá chặt.

Anh càng thêm ghen tức.

Hiện tại anh tha hương nơi đất khách không thể ôm lấy cô, càng không thể nhét ©ôи th!t của mình vào trong miệng nhỏ phía dưới của cô. Kết quả lại để cho cái gậy rung chết tiệt đó nhét vào trong làm cô sướиɠ.

Lục Hoài Chuẩn nhìn thấy cảnh này thật sự chịu không nổi, hiện tại anh đang rất tức giận, thật sự rất muốn đánh người.

Lục Lâm Vãn cố ý khiêu khích xong cũng tắt camera đi, không cho anh nhìn tiếp nữa.

Sau đó cơn buồn ngủ nhanh chóng kéo tới, Lục Lâm Vãn cảm thấy buồn ngủ nên cứ thế mà ngủ thiếp đi. Cô ngủ một mạch tới sáng, lúc đồng hồ báo thức reo lên mới khiến Lục Lâm Vãn choàng tỉnh lại, gấp gáp chuẩn bị còn tưởng rằng mình trễ học rồi.

Cô thoáng ngồi xuống, suýt chút nữa thì miệng nhỏ đã bị thứ đồ kia đâm thẳng tới rồi. Bởi vì kích cỡ của gậy rung rất lớn, lúc mới làm cũng đã đỉnh tới phía dưới rồi.

Cô nhìn xuống đũng quần của mình vẫn cảm thấy rất xấu hổ, bởi vì kẹp thứ đồ này suốt một buổi tối, cho nên dâm thủy bên trong cứ thế mà thấm ra giường rất nhiều. Cô ngậm lấy cây gậy này, lại còn ngậm suốt cả một đêm.

Lục Lâm Vãn cảm thấy vô cùng chóng mặt lại muốn rút gậy rung đó ra.

Vừa lúc định rút thứ đồ kia ra, Lục Lâm Vãn lại nhớ tới hình ảnh người kia ghen tức với cây gậy rung này.

Cô rất hiểu con người của Lục Hoài Chuẩn, cũng không biết đêm hôm qua anh đã trải qua như thế nào, không biết có phải sẽ ghen tức điên lên hay không nữa. Lục Lâm Vãn cảm thấy rất tò mò, cho nên lấy điện thoại ra quay video gửi cho anh, muốn để cho người kia nhìn thử.

"Sáng dậy nhìn thấy thứ đồ này còn ở trong người, quả nhiên là ngậm thứ này suốt cả đêm. Rất sướиɠ, cho anh xem thử nè."

Lục Lâm Vãn vẫn cảm thấy rất thích thú, đặc biệt quay một cái video gửi cho người kia xem, ước chừng xem xong thì đối phương hẳn sẽ bị chọc cho tức chết.

Cô vừa nói vừa tách miệng huyệt ra, hai chân cũng mở rộng, sau đó rút gậy rung kia ra ngoài.

Sau khi thứ đồ kia ra khỏi người, một dòng chất lỏng cũng theo đó mà chảy xuống giường.

Lục Lâm Vãn nhìn chất lỏng trên giường, ướt dầm dề.

Cô gửi video qua cho Lục Hoài Chuẩn xem.

Ở phía bên kia, Lục Hoài Chuẩn đã tức giận cả đêm không sao ngon giấc được, cũng cảm thấy vô cùng khó chịu. Kết quả vừa mới sáng sớm đã thấy người kia gửi cho mình video, như thế này không phải là cố ý khiêu khích anh đó sao? Anh nhìn thấy thứ đồ đó đã ở trong cơ thể người kia tung hoành cả đêm.

Lục Hoài Chuẩn gửi tin nhắn thoại qua cho Lục Lâm Vãn.

"Em cũng giỏi chọc tức anh lắm, để anh ghen với người con trai khác đã đành đi, bây giờ em còn để cho anh phải ghen tức với một cái gậy rung nữa."

Ngày hôm qua anh đã cho rằng là mình tự lo nghĩ nhiều thôi, cũng tự nói những thứ này là quả báo của mình. Ai bảo anh cố tình kêu người kia dùng gậy rung tự chơi bản thân mình làm gì chứ, cho nên mới có kết quả như vậy.

Nhưng mà sáng sớm nhìn thấy màn này, bản thân vẫn không kìm được cơn tức giận, còn gửi cho người kia nhãn dán đang rất tức giận của chính anh. Cũng chẳng hiểu sao Lục Hoài Chuẩn lại thích tự gửi nhãn dán của chính mình như vậy, còn là đặc biệt muốn gửi cho Lục Lâm Vãn xem.

Bên dưới của Lục Lâm Vãn còn đang rất khó chịu, bởi vì ngậm thứ này cả đêm không khép miệng dưới lại được, cũng chỉ có thể lấy khăn giấy khẽ lau sơ qua, tẩy rửa phía dưới sạch sẽ thì phía dưới mới miễn cưỡng khép lại một chút.



Cô mặc qυầи ɭóŧ vào, sau đó đi học.

Bởi vì lần tự vả này, suốt một tuần kế tiếp Lục Hoài Chuẩn cũng không cho người kia dùng mấy thứ đồ chơi đó nữa. Người mà bản thân anh không thể gặp được, lý nào lại để cho mấy thứ đồ đó đùa bừa được chứ.

Cuối tháng, Lục Hoài Chuẩn nói sẽ tới tìm Lục Lâm Vãn. Dạo gần đây anh làm xong một bộ đề thi, cho nên có thể nghỉ xả hơi tầm một tuần, khoảng thời gian một tuần thì tính ra sẽ có thể ở cạnh cô năm ngày, vì thế mà vừa lúc được nghỉ đã lập tức mua vé máy bay đi qua.

Còn Lục Lâm Vãn dạo gần đây rất bận rộn, nhưng mà vừa nghe thấy người kia sắp qua tới đã vô cùng vui vẻ.

Lục Hoài Chuẩn mua vé máy bay, gửi thời gian qua cho cô để người kia tới đón, bắt cô phải tới đón anh cho bằng được.

Lục Lâm Vãn nói rồi, cô thừa biết nếu như mình không tới đón anh thì người kia sẽ lại giở cái thói con nít ra mà làm ầm lên. Vừa hay khoảng thời gian là buổi tối, khi đó cô cũng không cần phải đi học, cho nên sau tan học sẽ tới đón anh.

Ở chỗ này cô có quen được một vài bạn học mới, vừa trùng hợp hôm nay có người bạn muốn tới tìm cô đi dạo phố, nói là muốn đi mua thêm vài thứ quần áo linh tinh, sẵn cùng đi dạo luôn.

Lục Lâm Vãn mua vài bộ quần áo, cũng mua thêm cho Lục Hoài Chuẩn vài bộ, chủ yếu là vì được giảm hai mươi phần trăm. Hơn nữa đồ nam hay nữ gì cũng đều được giảm hai mươi phần trăm, cô mua một vài bộ cho mình, vừa hay mua thêm quần áo của anh để được ưu đãi, rất có lời.

Mua đồ cho Lục Hoài Chuẩn đều là vì sẽ được giảm giá.

Sau khi mua xong, Lục Lâm Vãn đúng lúc đi ngang qua một cửa hàng bán đồ dùng gợi cảm.

Cửa hàng đồ dùng gợi cảm này thật sự rất lớn, đồ trong cửa hàng cũng rất nổi tiếng, cho nên trong hai tầng lầu ở đây đều có cửa hàng của thương hiệu này bày bán.

Cửa hàng này được trang trí theo lối tối giản cùng cực, bạn học của Lục Lâm Vãn vô cùng tò mò cho nên kéo cô tiến vào trong, cả hai cùng đi dạo bên trong xem thử.

Lục Lâm Vãn biết cô bạn học này của mình không thiếu bạn trai, mỗi một người bạn trai lại đều thích dùng mấy thứ đồ chơi kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, cho nên đã mua không ít món trong lúc cả hai mới quen nhau. Bạn học này cũng có giới thiệu cho Lục Lâm Vãn rất nhiều đồ dùng gợi tình, để bản thân cô tự chơi, khá là hữu dụng.

Gần đây có ra thứ đồ chơi mới, cho nên người kia mới gọi Lục Lâm Vãn vào xem.

Mặc dù cảm thấy xấu hổ, nhưng sâu trong lòng của Lục Lâm Vãn vẫn không nhịn được mà muốn mua một vài thứ.

Cô lựa chọn một lúc, cuối cùng mua một vài đồ lót gợi tình.

Không thể mua lục lạc nữa, lần trước mua lục lạc mặc vào, kết quả là Lục Hoài Chuẩn thích tới mức nghịch suốt cả đêm, xem ra còn vui vẻ hơn cả lúc làʍ t̠ìиɦ cùng với cô nữa.

Cô lại mua một thứ đồ khác, nghĩ tới việc ngày mai phải đi đón anh, nhất định sẽ có thể dùng được.

...

Sáng hôm sau cô lên lớp vào buổi sáng, buổi tối lại về nhà tắm rửa sạch sẽ, tính toán thời gian xong lại gọi taxi đi tới sân bay đón Lục Hoài Chuẩn.

Cũng không biết có phải thời tiết dạo này đang nóng, hay là xe cộ đông đúc khiến đường đi quá nghiêng ngả, Lục Lâm Vãn cảm thấy mình đổ rất nhiều mồ hôi. Khi nãy mới về nhà tắm rửa xong, vừa bước ra ngoài đã cảm thấy nóng nực rồi.

Đồ mặc trên người cũng đều như sắp tan chảy cả rồi.

Vốn dĩ vì để kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cho nên cô đặc biệt mặc một cái quần lọt khe bằng kẹo.

Nghĩ rằng để kí©ɧ ŧɧí©ɧ người kia, ai có ngờ trên đường đi lại bị thân nhiệt của bản thân ủ đến sắp tan chảy cả rồi.

Thật ra trước đây, Lục Lâm Vãn có nhìn thấy quần lọt khe đính kẹo rồi.

Nhưng không có kí©ɧ ŧɧí©ɧ như thế, trước đây chẳng qua chỉ là một cái quần lọt khe được dán kẹo trên bề mặt thôi, nhìn chung thì nó vẫn là cái quần lọt khe. Nhưng mà hôm qua lúc đi mua, nhìn thấy cái quần lọt khe bằng kẹo này lại thấy lạ mắt. Đây thật sự là quần lọt khe được làm hoàn toàn từ kẹo, phía bên trong không có vải, là dùng kẹo móc nối với nhau làm thành kiểu quần lọt khe.

Lúc nhìn thấy được chiếc quần này, cô cảm thấy vô cùng mới mẻ và độc đáo.

Hơn nữa còn rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, bởi từ kẹo lại có thể làm thành quần lọt khe như thế này.

Một cái quần lọt khe không hề có vải, tất cả đều được làm từ kẹo, có thể nhìn xuyên thấu, hơn nữa áo lót cũng y như vậy.

Dùng kẹo làm thành áo lót, vậy thì hoàn toàn lộ rõ cả đầu vυ" ra ngoài rồi.



Nhưng mà có kẹo làm thành áo lót thì quanh đầu vυ" cũng được viền lại, lúc mặc vào cũng rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Lục Lâm Vãn càng nghĩ càng thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cho nên đã mua. Hôm nay thay đồ xong, mặc đồ lót này vào đứng trước gương ngắm một chút, cả khuôn mặt của cô đều đỏ ửng.

Như này cũng xấu hổ quá rồi, quần lọt khe và áo lót xuyên thấu. Bởi kiểu như này không có nút gài, cho nên chỉ có thể xé giấy gói kẹo ra.

Hai bên chỗ móc nối của kẹo được quấn một lớp giấy gói, sau khi xé ra sẽ có thể móc lại được.

Cô cảm thấy nhà thiết kế thực sự là một thiên tài.

Thiết kế ra được loại đồ lót bằng kẹo kỳ quái như này đã đành đi, lại còn là loại kẹo sữa thỏ trắng nữa. Mà loại kẹo này để trên đầu vυ", thật sự đúng là vô cùng thích hợp.

Lục Lâm Vãn mặc áo ngực này xong lập tức nhìn thấy hai đầu vυ" lộ ra, hoàn toàn không ngăn được. Cô mặc quần áo vào, bởi vì quá xấu hổ, sợ sẽ bị người ta nhìn thấy nên mặc một cái áo khoác jean bên ngoài.

Quần lọt khe bằng kẹo không có vải, cô chỉ có thể từ từ mặc vào.

Cô sợ sẽ làm đứt kẹo, cho nên mặc rất từ tốn. Sau khi đã mặc xong xuôi, lại cứ thế mà cố định.

Lúc mặc lên người cô cảm thấy vô cùng xấu hổ, kết quả vừa đi được hai bước thì miệng nhỏ phía dưới đã ngậm lấy kẹo vào trong rồi.

Lục Lâm Vãn mặc váy, bởi vì nếu mặc quần thì kẹo sẽ bị bó đến nát, cho nên mặc váy sẽ an toàn hơn.

Vốn dĩ cô cho rằng làm như thế sẽ gợi tình lắm, nhưng không ngờ sau đó lại cảm thấy rất phiền phức. Bởi vì chỉ cần bước đi thì kẹo bên dưới sẽ bị miệng nhỏ ngậm vào, mà cái miệng bên dưới cũng tham ăn quá rồi, đi một mạch lại còn chảy nước khiến kẹo sắp bị chảy ra hết cả rồi.

Còn chưa tới sân bay, nhưng miệng nhỏ phía dưới ước chừng đã chảy nước đến hòa tan cả cái quần lọt khe đó rồi.

Cô cảm giác được kẹo đã chèn vào bên trong, bởi vì cảm giác rất cấn người.

Cô tranh thủ thời gian tiến vào sân bay.

Tới sân bay trước chỉ e là sẽ khiến Lục Hoài Chuẩn cảm thấy không vui, Lục Lâm Vãn nhìn thấy anh ở phía xa cũng không dám kích động quá mức, cứ ở cổng chờ mà vẫy tay về phía anh.

Lục Hoài Chuẩn nhìn thấy người kia đã tới lập tức rất vui vẻ chạy qua, lâu quá không gặp khiến hành động có chút không kìm chế được. Anh ôm lấy cô, môi lại hôn lên môi của người kia.

Lục Lâm Vãn vẫn là quá chiều chuộng anh rồi, lúc tới còn đặc biệt mua tặng cho anh bó hoa hồng rất to. Hiện tại bị anh hôn như thế, cô cũng trực tiếp nhảy vào người anh, hai chân bắt chéo qua eo người kia, được anh ôm hẳn lên.

Thể lực của Lục Hoài Chuẩn vẫn rất được, một tay ôm lấy cô, nâng cái mông cô lên dễ như ăn bánh, đưa cô ra ngoài.

Nói chung là vì váy rất mỏng, cho nên Lục Hoài Chuẩn cũng cảm thấy được bên dưới có gì đó không đúng. Không có qυầи ɭóŧ, nhưng lại có thứ gì đó cấn cấn, thô ráp, một thứ gì đó rất nhỏ.

Anh nói với Lục Lâm Vãn: "Nếu như em thích cái gậy rung này đến thế, tối nay em cứ ngậm lấy nó mà ngủ đi. Dù sao thì nó có thể chơi em, còn anh thì không thể."

Động tác thuần thục đó của Lục Lâm Vãn khiến người kia hoài nghi, cũng không biết trong mấy tháng xa nhau đó, cô đã dùng cái gậy rung đó tự an ủi mình bao lâu rồi?

Có thể là mỗi ngày đều dùng nó, hay là hai ngày một lần, hoặc là ba ngày một lần. Nhưng mà, anh mặc kệ là bao lâu.

Suy cho cùng thì cô vẫn luôn dùng cái gậy rung đó để giải quyết nhu cầu sinh lý, cho nên Lục Hoài Chuẩn giận rồi.

Cũng ghen tức với cái gậy rung đó rồi. Lục Lâm Vãn không tìm anh chơi, ngược lại tìm tới cái thứ đồ này để tự chơi mình.

Lục Lâm Vãn nghe anh nói thế chỉ biết dở khóc dở cười, trong lòng còn nghĩ sao anh lại ghen tức với cái gậy rung đó rồi?

Hai người họ không phải là yêu xa sao, cho nên cô phải dùng cái gậy rung để tự an ủi mình thôi.

Không thể dùng hàng thật, lại cũng không được dùng đồ giả để an ủi mình à?

Nhìn người kia hết chuyện lại đi ghen ăn tức ở với gậy rung, Lục Lâm Vãn ở đây bỗng cố ý muốn khiêu khích anh, cô gật đầu nói: "Được thôi, chiều theo yêu cầu của anh vậy. Tối nay em sẽ ngậm cái dượng vật giả này ngủ, dùng cái miệng phía dưới ngậm nó ngủ suốt một buổi tối luôn."

Lục Hoài Chuẩn: "..."
break
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc