Hoàng đế ngày kiếm cả tỷ bạc, lòng hắn thật đúng là rảnh rỗi, lại quan tâm lôi kéo thần tử như vậy! Còn tưởng hắn hạ chỉ là chuyện gì, thì ra là đưa tới mười đại mỹ nhân!
“Vâng, mấy mỹ nhân này đều là hoàng thượng ban cho Vương gia, đồng cảm vương gia vất vả, nên tìm mười mỹ nhân ôn nhu săn sóc ban cho vương gia. Hoàng thượng nói, từ trước giờ Vương phi luôn rộng lượng, chắc sẽ an bày các nàng ổn thôi.” Thái giám đến tuyên đọc thánh chỉ nghe Mộ Dung Thư hỏi, khẽ trả lời.
Mộ Dung Thư gật đầu cười nói: “Vậy thì nhờ công công thay bổn vương phi nói lời cảm tạ với Hoàng thượng. Mười mỹ nhân này như hoa như ngọc thật đúng là khó tìm đấy.” Rộng lượng? Rõ ràng là tới làm ấm giường cho Vũ Văn Mặc, Hoàng đế còn sợ nàng cự tuyệt sao? Bất quá, nếu trên thánh chỉ không nói rõ rốt cuộc mười mỹ nhân đưa cho Vũ Văn Mặc làm cái gì, thế thì, cứ chờ tự Vũ Văn Mặc quyết định đi.
Thái giám sửng sốt nhìn thái độ Mộ Dung Thư, vội xấu hổ cười gật đầu: “Vâng, nô tài sẽ chuyển cáo chuyện này đến Hoàng thượng. Nếu vương phi không có phân phó chuyện gì nữa, nô tài xin cáo lui.”
“Ừ.”
Đợi thái giám rời đi xong, Mộ Dung Thư đưa mắt nhìn sang mười đại mỹ nhân. Có lẽ ánh mắt nàng đánh giá có chút lạnh lẽo, các nàng đều cúi thấp đầu không dám thở mạnh.
“Quả đúng là mỹ nhân như ngọc, mười người đứng chung một chỗ đúng thật chói mắt bổn vương phi, đã vào Nam Dương Vương phủ, bắt đầu từ ngày hôm nay các ngươi chính là người Nam Dương Vương phủ. Chỉ cần an phận thủ thường, đừng không có việc gì sinh sự nơi nơi là được.” Mộ Dung Thư thu hồi ánh mắt đánh giá bức người, ôn nhu nói.
Nói thật hay, các nàng không phải là nữ nhân Nam Dương Vương, mà là người Nam Dương Vương phủ. Trong mười người có một người bỗng nhếch đôi mắt phượng, mặt mày đều là nữ tử phong tình ngẩng đầu thần sắc phức tạp nhìn Mộ Dung Thư.
Lúc mười người mới vừa vào cung, chợt nghe có lão nhân trong cung nói, Nam Dương Vương phi cũng không phải là người dễ chung sống, nguyên Thẩm Quý phi còn có Thẩm trắc phi Nam Dương vương phủ đều thua trong tay Nam Dương Vương phi, nhưng hôm nay, nhìn Nam Dương Vương phi này là người dịu dàng ôn hòa, hay chỉ là lời đồn? Hoặc vừa rồi nàng mới nói cũng không phải là ý tứ của hắn?
“Nô tỳ hiểu rõ.” Mười người đồng thanh đáp lời.
“Các ngươi đều là người Hoàng thượng ban cho Nam Dương Vương phủ, tự nhiên không thể chậm trễ được. Cái Nam Dương Vương phủ to thế này sợ là chỉ có Bắc viên mới thích hợp cho các ngươi ở. Một lát sẽ cho bọn nha đầu dẫn các ngươi đi xem hoàn cảnh Bắc viên. Nếu có cái gì không vừa lòng thì cứ tới tìm bổn vương phi.” Mộ Dung Thư cười nhạt nói. Phất phất tay để Hồng Lăng mang các nàng đi Bắc viên.
Mấy người này thật đúng là khó giải quyết, rõ ràng Hoàng đế muốn dùng các nàng quyến rũ Vũ Văn Mặc. Hoặc nhân cơ hội xếp tai mắt vào Nam Dương Vương phủ. Nhưng người ta dùng danh nghĩa suy nghĩ thay cho Vũ Văn Mặc, làm cho không ai có thể cự tuyệt được.
Nâng chung trà lên, sau khi uống vài ngụm, nàng cau mày nói với Vân Mai: “Nhớ Hiên nhi quá.” Nàng đang do dự có nên đón Hiên nhi về hay không. Dù sao Hiên nhi ở bên ngoài thời gian dài thì không về, sợ sẽ làm người ta nghi ngờ. Mà tình huống trước mắt, dường như nàng tạm thời không thể rời đi. Đối mặt với từng gương mặt mang theo bộ mặt dối trá, nàng thật sự nghi ngờ khuôn mặt béo mập đáng yêu của Hiên nhi có còn non nớt gọi tiếng mẹ nữa không.
“Vương phi cứ việc yên tâm, tiểu thiếu gia ở sơn trang rất vui vẻ đấy, phụ thân và mẫu thân nô tỳ sẽ tận tâm chăm sóc tiểu thiếu gia. Nếu như vương phi thật sự lo lắng cho tiểu thiếu gia, nô tỳ sẽ cho người đi đón tiểu thiếu gia về được không? Dù sao hôm nay Vương gia đối Vương phi rất tốt cơ mà, nếu Vương phi cứ như vậy rời đi, sau này có lẽ sẽ hối hận đấy.” Vân Mai tận tình khuyên nhủ. diễn đàn Lê quýd đônn Gần đây Vương gia đối Vương phi đúng thật rất để tâm, có điều dương như Vương phi vẫn chưa cảm nhận ra.
Mộ Dung Thư nghe chấn động, đối Vũ Văn Mặc cảm giác nàng rất phức tạp cũng không biết thế nào. Nếu nàng là người cổ đại, tiếp nhận giáo dục giống như hắn, không ngoài ý muốn sẽ cho rằng hắn là nam tử tốt thế gian khó có được, nhưng thật đáng tiếc, linh hồn nàng là đến từ hiện đại. Biết rõ khi rời khỏi Vương phủ sẽ sống rất gian khổ, không có hắn che chở mỗi bước đi của nàng đều rất khó khăn. Nhưng....
Nàng không có cách nào làm trái với tín niệm của mình. Vì một người đàn ông mà đánh mất kiên trì tự ái và kiêu ngạo.
Mặc dù, nàng biết Vũ Văn Mặc thật sự yêu nàng.
Nhịn những rung động trong lòng, Mộ Dung Thư cười nói: “Tạm thời không cần, xem xem sao đã.”
“Dạ, vương phi.” Vân Mai lập tức lên tiếng. Hình như nhớ tới mười mỹ nhân thiên kiều bá mị mới vừa rồi, mở miệng nói: “Nô tỳ thấy mười người này cũng không phải là kẻ dễ bắt nạt. Nhìn vẻ kiều mị lẳng lơ này, cũng chẳng kém mấy nữ nhân kỹ viện làng chơi bao nhiêu. Sao hoàng thượng lại có thể mang mấy nữ nhân này cho Vương gia chứ?” này chẳng phải rõ ràng dùng để quyến rũ Vương gia sao?
Mộ Dung Thư cười xì ra tiếng, “Vân Mai là đang bênh vực cho bổn vương phi sao? Bổn vương phi lại cảm thấy mấy người này đều là giai nhân đấy. Có lẽ Vương gia sẽ thích nha.” Giai nhân ở trong lòng, chỉ cần không phải là Liễu Hạ Huệ, tuyệt đối sẽ không thể không loạn.
“Vương phi, nhị phu nhân cầu kiến.” Nha hoàn ngoài cửa vào bẩm báo.
Mộ Dung Thư chỉnh chỉnh thần sắc, đáp lời: “Cho nàng ta đi vào đi.” Mấy ngày nay Nhị phu nhân an tĩnh không ít, cho dù xảy ra chuyện Thẩm trắc phi, nàng ta cũng lặng im không tiếng động. Sao hôm nay lại có lòng suy nghĩ đi lại rồi hả?
Xem ra, quả nhiên ngày yên tĩnh không có mấy ngày.
Không đến một lát, một nữ tử mặc một bộ váy dài đi vào.
Từ góc độ của Mộ Dung Thư nhìn xuống, quả nhiên là sắc đẹp có thể thay cơm. Cũng không thua kém với mười mỹ nhân mới vừa rồi. Có điều, dường như thần sắc có chút tiều tụy và oán niệm.
“Nô tỳ thỉnh an vương phi.” Nhị phu nhân dáng người thướt tha cúi người hành lễ.
Mộ Dung Thư mỉm cười đáp: “Nhị phu nhân không cần đã lễ, mau mau đứng lên.”
Nhị phu nhân đáp, sau đó ngồi xuống. Nàng ngẩng đầu nhìn Mộ Dung Thư, âm thầm cắn răng ngậm miệng.
“Nhị phu nhân tới gặp bổn vương phi có chuyện gì không?” Mộ Dung Thư nhàn nhạt cười hỏi. Nhìn thần sắc của nàng ta, liền biết hẳn là vô sự bất đăng tam bảo điện (không có chuyện không đến thăm cửa). Nhất định là có chuyện mới đến gặp nàng, nếu không có gì bất ngờ, chắc là vì mấy mỹ nhân mới đưa đi Bắc viên đây mà.
Trên mặt Nhị phu nhân hiện lên chút bối rối, dù lời rất khó nói ra miệng nàng cũng phải nói, sau khi suy nghĩ quyết định nói: “Nô tỳ biết Vương phi để mười nữ tử hoàng thượng ban cho Vương gia vào ở Bắc viên. Nhưng có câu nói không biết nô tỳ có nên nói hay không. Bắc viên là tên Vương gia ban thưởng, là muốn cho bốn vị thiếp thất đến ở. Ngày hôm nay lại để mười nữ tử không rõ danh phận vào ở Bắc viên. Nô tỳ thật sự không hiểu.”
Mộ Dung Thư không nhịn được khẽ cười nói: “Ồ? Có cái gì không hiểu.”
“Nếu các nàng là nha đầu thông phòng hoàng thượng ban cho Vương gia, thế thì chắc chắn không thể vào ở Bắc viên, hẳn là an bày đến phòng hạ nhân, mà nếu để cho Vương gia làm thiếp, thế thì mười người này không khỏi hơi nhiều, không hợp quy củ. Nô tỳ thật sự không hiểu vương phi đưa các nàng an bày ở Bắc viên là dụng ý gì.” Nhị phu nhân cảm thấy nghi hoặc nói.
“Dù sao cũng là hoàng thượng ban thưởng, không thể chậm trễ được. Bắc viên hoàn cảnh tốt, thích hợp chiêu đãi khách quý. Nhị phu nhân cần gì tính toán chi li, chờ Vương gia trở về lại an bày thêm.” Sắc mặt Mộ Dung Thư chợt nguội lạnh, Nhị phu nhân này giọng điệu khí thế bức người như vậy, quả thật làm người ta không vui. Trước kia luôn cưỡi lên trên đầu Mộ Dung Thư tác uy tác quái, bây giờ trở thành thói quen. Chưa nói mấy câu đã hiện nguyên hình rồi.
Nhị phu nhân chạm vào ánh mắt Mộ Dung Thư đột nhiên phục hồi thần sắc, cắn chặt răng cúi đầu, khí thế cũng thấp hơn một nửa, lẩm bẩm nói: “Nô tỳ nói gì thì nói