Chiến Thần Bất Bại

Chương 101 - Rời đi (1)

Trước Sau

break
Cách đó không xa bỗng truyền đến một tiếng huýt dài vang vọng khắp nơi, quang đoàn do khe năng lượng phát ra phảng phất như bị kinh sợ, giống như bầy cá bị dọa bay loạn khắp nơi. Khe năng lượng tức thì trở nên hỗn loạn.

Tinh Hào bỗng nhiên đứng dậy, đưa mắt nhìn về phía tiếng huýt vọng lại, trong mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ và cảm khái.

Thiếu niên à, mồ hôi thực sự sẽ không lừa người đâu.

Trong lòng Tinh Hào đang tràn ngập hàng ngàn hàng vạn suy nghĩ, hắn đã tận mắt nhìn thấy Đường Thiên từng bước trở nên cường đại như thế nào. Không ai có thể hiểu rõ điều đó hơn hắn rằng Đường Thiên đã phải trả giá bằng mồ hôi và nỗ lực ra sao. Bản thânTinh Hào đi theo con đường khổ tu bằng không hắn cũng sẽ không đơn độc vào ngoại doanh Đại lăng có điều kiện gian khổ như thế. Cho tới nay, khổ tu chính là điểm hắn kiêu ngạo nhất cho đến khi hắn gặp Đường Thiên.

Thiếu niên này tựa như không bao giờ biết tới mệt mỏi, vĩnh viễn không cảm thấy chán nản, cũng chẳng ngại việc tu luyện buồn tẻ. Dẫu mồ hôi đầm đìa vẫn cắn răng tu luyện.

Đứng trước Đường Thiên, lần đầu tiên Tinh Hào cảm thấy xấu hổ

Những lời Đường Thiên nói với hắc y nữ tử kia chính là nỗi lòng của hắn, là nguyên tắc của hắn. Từ trước tới nay, hắn đều làm như vậy.

Ngũ giai rồi !

Đường Thiên đã đột phá lên ngũ giai rồi.

Dựa vào ba động từ trong tiếng huýt truyền ra, Tinh Hào chẳng tốn chút sức lực nào cũng nhận ra đó là ba động chỉ thuộc về ngũ giai.

Ở Quang Minh võ hội thì võ giả ngũ giai vẫn chỉ được xếp vào loại cơ sở, ở tuổi của Đường Thiên mới đạt tới ngũ giai so với những thiên tài trong hội thì chẳng là gì nhưng Tinh Hào lại có một cảm giác mãnh liệt rằng thành tựu của Đường Thiên trong tương lại nhất định sẽ vượt xa những vị thiên tài trác tuyệt kia.

Lý trí nói cho Tinh Hào ý nghĩ này của hắn hoang đường đến bực nào. Trong Võ hội, những thiên tài kia được cung cấp lượng tài nguyên mà người ngoài không cách nào tưởng tượng được. Vô số Tinh thạch, bí bảo, hồn hạch lại thêm danh sư chỉ điểm. Hơn nữa, mỗi người trong số họ đều có hậu thuẫn vô cùng cường đại, nếu đem so với Đường Thiên nghèo rớt mùng tơi thật đúng là …

Nhưng mà cái ý nghĩ này ở trong lòng Tinh Hào lại vô cùng mãnh liệt.

"Ha ha! Ngũ giai! Cuối cùng ta cũng đột phá lên ngũ giai rồi!"

"Oa oa oa, quả nhiên là thiếu niên như thần a!"

Nghe tiếng Đường Thiên nhảy nhót hoan hô từ xa truyền tới Tinh Hào không khỏi mỉm cười. Nếu tên này không ngốc như vậy hẳn cũng được coi là thiên tài.

Chỉ cần ngươi đứng cạnh gã thiếu niên này thôi hẳn cũng sẽ bị hào quang và nhiệt huyết của hắn làm cho lóa mắt a.

Ngày thứ 3 sau khi đột phát ngũ giai.

Cuối cùng cũng phải rời khỏi lòng đất tối tăm này, mọi chuyện dường như là một giấc mơ thoáng qua. Nhìn khe năng lượng, Đường thiên có chút không đành lòng nhưng rất nhanh hắn đã để những cảm xúc này lại phía sau.

Thiên Huệ.

Ta sắp đi Bạch Hồng Tinh để gặp Thiên Huệ rồi.

Còn cả Thiên lộ nữa.

Đường thiên không nhịn được nắm chặt tay lại, trong mắt lộ rõ vẻ phấn chấn. Đã hai năm rồi không được gặp Thiên Huệ, hắn thật sự rất nhớ nàng a.

Khi Tinh Hào nói với hắn đã tới lúc rời đi Đường Thiên liền bắt đầu chuẩn bị. Đường Thiên đi tới mộ đầu trọc thắp hương, nói cho đầu trọc biết mình sắp phải rời đi. Về sau chỉ sợ không còn có cơ hội đến thăm hắn nữa, hy vọng hắn có thể yên nghỉ.

Đường Thiên còn đi tới thành Tam Hồn một chuyến, chủ yến là muốn đi tới căn cứ để gặp Tái Lôi. Tái Lôi đã hoàn toàn bị mê hoặc bởi cơ quan võ giáp nên không có hứng thú nói chuyện với Đường Thiên. Hắn vừa lải nhải vài câu đã bị nàng đuổi đi. Đường Thiên cũng để lại đủ lương khô cho Tái Lôi để nàng không bị chết đói.

"Đi thôi. " Tỉnh Hào nói.



“Tốt” Đường Thiên gật đầu.

Khi hai người trở lại ngoại doanh Đại Lăng, mấy tên võ giả liền tiến lên ngênh đón, cầm đầu là một gã võ giả cấp Thanh đồng. Đường Thiên thấy vậy cũng giật mình. Trước mắt thế mà lại có tới 5 vị võ giả cấp Thanh Đồng, 9 vị võ giả cấp Hắc Thiết.

“Tinh Hào đại nhân “ Võ giả Thanh đồng đứng đầu tuy cùng cấp với Tinh Hào nhưng y luôn miệng gọi đại nhân và chủ động hành lễ. ” Thanh đồng sương xa đã được chuẩn bị xong, ngài có thể xuất phát bất cứ lúc nào. “

Tỉnh Hào gật đầu: " Đã làm phiền rồi. "

Đường Thiên và Tinh Hào trèo lên một chiếc Thanh Đồng sương xa. Cỗ xe này mặc dù không xa xỉ như cỗ xe của Khổng Hữu Lâm nhưng trang trí bên trong cũng không tầm thường chút nào.

Sau khi lên xe Đường Thiên mới hỏi nhỏ Tinh Hào :” Sao lại có nhiều người tới vậy. Mỗi người lại còn rất mạnh nữa. ”

Tỉnh Hào giải thích: "Ta đã đem sự việc lần trước báo cáo lên rồi Phía trên lúc trước vẫn không rõ có bí bảo gì nhưng nay biết là Thiên Cầm bảo khố nên đã lần ra được một ít đầu mối. Bây giờ mới là giai đoạn thăm dò nên chỉ phái tới những người này. Nếu quả thật đó là Thiên Cầm bảo khố chỉ sợ lúc đó cả võ giả cấp Bạch Ngân cũng tới nữa. Yên tâm, ta đã nói với lão sư rồi. Nếu như tìm được Thiên Cầm bảo khố, hai chúng ta sẽ chiếm công đầu, không thiếu ưu đãi đâu.

Đường Thiên sửng sốt: "Thực sự có Thiên Cầm bảo khố à ?"

"Đúng vậy. " Tỉnh Hào gật đầu: "Trong lịch sử, Thiên Cầm bảo khố rất nổi tiếng chẳng qua mọi người không tìm được manh mối gì về nó. Lần trước, nữ nhân kia hẳn đã tìm ra điều gì đó. Tuy nhiên nếu hiện tại chúng ta đã biết rõ thì hắc hồn không còn cơ hội nữa rồi. Những người này chẳng qua chỉ là nhóm đầu tiên, sau này sẽ không ngừng có cường giả tới đây. Phòng ngự nơi này sẽ càng thêm chặt chẽ, hắc hồn không có khả năng nhúng tay rồi.

Đường Thiên rên rỉ, ôm đầu đầy vẻ ảo não “ Hóa ra tất cả những điều mà nữ nhân kia nói đều là sự thật. Bỏ lỡ rồi! Bỏ lỡ rồi! Bảo khố đó! Bao nhiêu là bí bảo đấy … “

Tinh Hào nghiêm mặt nói “ Thiếu niên! Không nên lúc nào cũng tìm kiếm bí bảo, đó là ngươi muốn lười biếng, muốn đi đường tắt. Bí bảo dù có cường đại cũng làm sao có thể thay thế được mồm hôi ngươi bỏ ra. Ngươi phải tin rằng chỉ có mồm hôi đổ ra mới là cường đại thực sự. Ngươi biết tại sao không ?

Biểu tình của Đường Thiên trở nên cứng đờ, hắn đần mặt ra mà nhìn Tỉnh Hào.

Tinh Hào giống như được ăn nhân sâm, cả người sảng khoái không tả nổi, hắn nghiêm trang lẫm liệt đầy chính khí nói “ Bởi vì mồ hôi sẽ không gạt người !“

Đường Thiên: ". . . "

Một gã hộ vệ đi bên cạnh tán dương “Quả nhiên không hổ là Tỉnh Hào đại nhân! Lời này quả chính là lý tưởng tu luyện của chúng ta!”

Tỉnh Hào cũng không nhịn được phá lên cười ha ha.

Khóe mắt Đường Thiên giật giật, đầu bốc khói đen, hắn không thể nhịn được mà nhảy dựng lên chỉ thẳng vào Tinh Hào nghiến răng nghiến lợi khiêu chiến “ Đi nào ! Thời điểm tốt như thế này sao có thể để lãng phí được. Đến đây nào. Thiếu niên. Đánh một trận thật sảng khoái nào!”

Tiếng cười của Tinh Hào đột nhiên ngừng lại.

Nghĩ đến kiểu chiến đấu liên tục đến điên cuồng của Đường Thiên làm Tinh Hào sinh chột dạ,

Các võ giả khác trên xe không khỏi giật mình khó hiểu, Tinh Hào đại nhân vậy mà … Vậy mà lại không ứng chiến!

Ánh mắt mọi người chuyển về phía Đường Thiên nhất thời thay đổi. Bọn họ đều không biết Đường Thiên nên cũng không có xem trọng hắn. Có một số người còn tưởng rằng Đường Thiên là đệ tử, tùy tùng v. . v của Tinh Hào đại nhận. Cho đến lúc này, mọi người mới ý thức được điểm bất thường của Đường Thiên.

Tên khốn khiếp này thế mà lại có thể làm cho Tinh Hào đại nhân phải kiêng kị …

"Vị đại nhân này là?" Một võ giả cẩn thận từng li từng tí dò hỏi.

Tinh Hào nghe được những lời này lập tức như nắm được cọng rơm cứu mạng vội ho nhẹ một tiếng “Đường Thiên đại nhân là võ giả cấp Thanh Đồng của Võ hội, lập được được công lớn cho Võ hội của chúng ta. Ngài cũng là truyền nhân của Quỷ trảo tiền bối. "

Mọi người lập tức ngưng trọng hẳn đồng thời cũng sinh lòng kính trọng. Quỷ trảo Nông tiền bối hung danh cực lớn, dù đã trải qua nhiều năm nhưng trong Quang Minh Võ hội vẫn lưu truyền rộng rãi như cũ.



“Đây là cơ hội ngàn năm khó gặp với các ngươi đấy.” Tinh Hào nghiêm trang nói: “Có thể luận bàn với Đường Thiên thì đối với vũ kĩ mà các ngươi tu luyện sẽ có trợ giúp rất lớn. Ta có thể đảm bảo với các ngươi rằng Đường huynh đệ tuy tuổi còn trẻ nhưng có những lý giải rất độc đáo với vũ kỹ. Các ngươi ai lên trước đây?”

"Ta!"

"Ta tới!"

"Đường đại nhân, mời chỉ điểm!"

Mọi người phía sau liên tục lên tiếng sợ sẽ bỏ qua cơ hội tốt như thế. Tinh Hào thấy thế bèn thở phào nhẹ nhóm, hắn thừa dịp Đường Thiên đang trợn mắt há mồm chưa phản ứng gì liền nhanh tay chỉ một người: "Vậy ngươi nhé. Lên thôi!"

Tên võ giả kia vọt tới trước mặt Đường Thiên với vẻ mặt kích động, soạt, thi lễ với Đường Thiên: "Đường đại nhân, mời chỉ giáo!"

Đến lúc này, Đường Thiên mới tỉnh lại, hắn quay mặt trừng mắt nhìn Tinh Hào

Tinh Hào tỏ vẻ đắc ý nhưng miệng lại ra vẻ trầm ổn: “Được, các ngươi từng người lên một, xếp hàng đi. ”

Tỉnh Hào đại ca, ngươi cho là như vậy thì ta sẽ không biện pháp sao. . .

Trừng mắt Tỉnh Hào, Đường Thiên bỗng nhiên nhếch môi, cười lạnh.

Nửa giờ sau toàn bộ võ giả đi cùng đều nằm ngổn ngang trên mặt đất. Đường Thiên không hề nương tay, sau khi đột phá ngũ giai thực lực của hắn đã đạt tới một tầm cao mới. Chân lực càng thêm hùng hồn. Hơn nữa Thiên Long Kình kết hợp với Hạc kình làm mỗi chiêu mỗi thức của hắn đều có lực phá hoại vô cùng lớn.

Đối mặt với Đường Thiên bây giờ dù là Tinh Hào cũng cảm thấy rất khó giải quyết.

Giờ Tinh Hào muốn thắng Đường Thiên tối thiểu cũng phải trên ngàn chiêu.

Tinh Hào không sợ chiến đấu với Đường Thiên, chỉ sợ Đường Thiên lại bám lấy hắn liên tục đòi chiến.

Đường Thiên bình ổn khí tức, bình thản hướng về phía Tỉnh Hào ngoắc tay, nhấn mạnh từng chữ: "Đến đây nào, Tỉnh Hào đại ca!"

Cả hành trình không có bất kì trắc trở nào.

Võ giả trên xe đều bội phục Đường Thiên sát đất. Rõ ràng hắn chỉ có thực lực ngũ giai nhưng lại cường hãn đến kỳ lạ. Quả nhiên không hổ danh là võ giả cấp Thanh Đồng. Nhất là khi bọn họ quan sát Đường Thiên và Tỉnh Hào chiến đấu, hai vị cao thủ giao phong làm cho bọn họ mở rộng tầm mắt.

Tinh Hào đại nhân đi theo con đường tinh tế, chuyên tu luyện kiếm thuật, có kiếm thuật cực mạnh, xuất thần nhập hóa. Kiếm kĩ lục giai không tính là mạnh mẽ gì nhưng vào tay Tinh Hào lại tỏ ra một cảm giác vị đạo không nói nên lời.

Mà Đường Thiên đại nhân lại hoàn toàn tương phản, vũ kỹ hỗn tạp cực kỳ, tu luyện tới năm sáu loại võ kĩ, cận thân chiến, hung hãn vô cùng, người người khen hay. Nhất là lúc đổi vũ kĩ, giống như mây bay nước chảy, thời điểm lại chính xác, rất nhiều chỗ xảo diệu, làm người ta không tự chủ được phải tán dương.

Hai bên giao chiến làm người ta hoa cả mắt.

Tinh Hào đại nhân không chút động đậy, tay cầm Thanh Phong kiếm, kiếm quang lượn lờ, sắc bén mà tinh thuần. Mà Đường Thiên đại nhân thì như quỷ mị, hung hãn tuyệt luân, thế công như cuồng phong bạo vũ, mỗi bộ phân trên cơ thể đều có thể làm vũ khí khiến cho người ta khó lòng phòng bị được.

Mỗi người đều cực kỳ quý trọng cơ hội quan sát như vậy nên số người xem chiến đấu hàng ngày không thiếu một ai.

Trước mặt bao người, Tinh Hào không thể chịu mất mặt lùi bước để cho tên Đường Thiên lòng dạ hẹp hòi nắm được cơ hội, phát huy Đường thức tuần hoàn chiến pháp đến cực hạn.

Tỉnh Hào khổ không thể tả.

"Đến Bạch Hồng tinh rồi!" Có tiếng võ giả ở phía trước la lên.

Tỉnh Hào như nghe thấy tiên âm, suýt nữa vui mừng quá phát khóc.
break
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Sắc, Sủng, Nữ Cường, Nam Cường
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc