Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad - WordPress @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.
Bản thân Hàn Diệc cũng không biết tại sao cơ thể song tính dị dạng của mình lại khiến bọn họ hưng phấn đến vậy, cả người cậu bị đè trên bàn với hai chân dang rộng để bọn đánh giá đầy ác ý.
"Hức hức..."
Cậu khẽ khóc thút thít, trên mặt đau rát mà trong lòng lại càng cảm thấy xấu hổ.
Hai mắt Trần Minh đỏ ngầu, đưa tay vuốt ve hoa huy*t hơi run rẩy. hoa huy*t của đàn ông không thể so với đàn bà nhưng hoa huy*t phía dưới cực kỳ nhỏ xinh, trông bé xíu mà hồng nhuận, lúc bị ngón tay chạm vào còn không nhịn được khẩn trương co rút.
"A..."
Hàn Diệc tủi thân rơi nước mắt vì vô cùng sợ hãi khi bị xâm phạm nơi riêng tư, hơn nữa hai chân mở rộng phơi bày bí mật trước mặt người khác càng làm cậu thấy xấu hổ. Nhưng mỗi lần cậu muốn khép chân lại đều bị Trần Minh banh chân ra rộng hơn, động tác tàn nhẫn như muốn xé nát cậu ra.
Trần Minh chạm vào âm vật nhỏ ẩn trong hai mép thịt, ngón tay đè mạnh khiến Hàn Diệc không nhịn được sợ hãi lắc đầu.
"Ưm ư... Đừng..."
"Không, đừng... A a..."
Cậu cong lưng nhẹ nhàng giãy giụa, nhưng lại khiến Trần Minh dùng sức đè cậu lên bàn mạnh hơn, hắn cúi đầu nhìn về phía cậu rồi cau mày: "Đừng nhúc nhích."
Trần Minh hừ một tiếng cũng không thèm ngẩng đầu lên nhìn, tách hoa huy*t nhỏ nhắn ra để lộ lớp thịt non mềm bên trong. Nơi này chưa từng bị ai đụng tới nên rất non nớt khít khao, ngón tay vừa tiến vào đã bị hoa huy*t mυ"ŧ chặt phun ra nuốt vào.
Hơi thở của Trần Minh trở nên gấp gáp, ngón tay cái của đè mạnh vào âm vật trong khi những ngón tay còn lại cọ xát và xoa nắn hoa huy*t.
Trần Túc chộp lấy một cái áo bịt miệng Hàn Diệc làm tiếng rêи ɾỉ bị chặn lại trong cổ họng, cậu thút thít khóc khiến nước mắt chảy dài trên mặt và hai chân run rẩy dữ dội, đầu óc càng thêm choáng váng sau khi uống rượu.
Sau khi mơn trớn một lúc thì hoa huy*t bắt đầu ướt át, một vệt nước trong suốt từ từ chảy ra từ khe hở. Trần Minh nhìn mà đôi mắt đỏ hoe, liếʍ môi ngước nhìn người anh trai song sinh Trần Túc.
"Em muốn *** hắn."
Đây là lời mời của Trần Minh.
Hắn muốn ** Hàn Diệc, và hy vọng người anh sinh đôi sẽ làm cùng với hắn.
Đây là sự ăn ý ngầm giữa hai anh em với nhau, thỉnh thoảng họ cũng có tranh chấp nhưng luôn duy trì sự đoàn kết cao độ. Thường khi Trần Minh sẽ không từ chối, tương tự Trần Minh đôi khi cũng sẽ không từ chối lời mời của y.
Vì vậy, chắc chắn lần đầu tiên Hàn Diệc sẽ vô cùng bi thảm bởi vì cậu sẽ phải chịu sự xâm phạm của hai người đàn ông cùng một lúc.
Trần Túc trói hai tay Hàn Diệc vào đầu giường, ôm cậu từ phía sau và banh rộng hai chân của cậu ra, trong khi đó Trần Minh cẩn thận lau phần thân dưới của Hàn Diệc bằng khăn ướt. Trần Túc bị ám ảnh bởi sự sạch sẽ nên vốn dĩ muốn đưa cậu vào phòng tắm để rửa sạch, nhưng Trần Minh đã không thể nhịn được nữa.
Nơi mẫn cảm bị mơn trớn khiến Hàn Diệc khe khẽ rêи ɾỉ, cơ thể mẫn cảm co rúm lại sau khi uống rượu, dương v*t nhỏ run rẩy dựng đứng trong đám lông lưa thưa.
Trần Minh cười búng ngón tay: "Hưng phấn thế sao, để tôi nhìn xem phía dưới có chảy nước không?"
Trần Túc nhấc mông của cậu lên rồi banh hai chân ra xa hơn, hoa huy*t nhỏ hẹp dính vệt nước lóng lánh không ngừng mở ra khép lại trong không khí, màu sắc phớt hồng làm người xem bất chợt cảm thấy khô nóng trong người.
Trần Minh vuốt ve hoa huy*t, dùng đầu ngón tay xoa nắn huyệt ướt đẫm rồi tặc lưỡi cau mày bực bội: "Nhỏ quá..."
"Ưm…"
Mông Hàn Diệc vặn vẹo, khuôn mặt nhỏ nhắn bị rượu làm cho đỏ bừng, rưng rưng nước mắt nhìn hai anh em xin tha.
Cậu muốn chạy trốn, đồng thời cũng không hiểu tại sao mọi chuyện lại thành ra thế này. Rõ ràng vừa rồi bọn họ còn vui vẻ chào mừng cậu gia nhập, sao bây giờ lại biến thành ác ma giở trò đồi bại với thân thể dị dạng của cậu chứ? Hôm nay cũng chỉ là một đêm bình thường thôi mà, sao cậu lại bị trói vào giường mở rộng hai chân để cho bạn cùng phòng đùa giỡn với nơi riêng tư của mình.
Cậu khóc thút thít và cố vùng vẫy, nhưng sau cùng chỉ có thể nắm lấy sợi dây trói trên cổ tay một cách yếu ớt.
Đây là một cơn ác mộng, chắc chắn là một cơn ác mộng.
Trần Minh mở một lọ bôi trơn rồi lấy một lượng lớn thoa lên hoa huy*t, Trần Túc vươn tay bắt đầu xoa nắn hoa huy*t dính chất bôi trơn theo hình vòng tròn.
"Ưm... Ừm..."
Hàn Diệc mẫn cảm rêи ɾỉ, cơ thể vốn đã mềm nhũn bây giờ lại cảm thấy nóng ran khi chỗ nhạy cảm giữa hai chân bị cọ xát, từng luồng điện đột ngột xẹt qua khiến cậu không thể không nâng hông lên giống như đang chủ động phối hợp với các ngón tay của Trần Túc, nước dâm ồ ạt liên tục chảy ra khỏi cơ thể.
Lúc đầu ngón tay chỉ xoa nhẹ hoa huy*t sau đó chuyển qua đè vào âm vật, đột nhiên một luồng điện xộc thẳng lên đầu làm Hàn Diệc thét lên một tiếng, cái áo bị nhét vào trong miệng cũng đã ướt đẫm nước bọt.
"Á ha..."
"Hừm ư..."
Ngón tay vuốt ve càng lúc càng mạnh, dưới sự xoa nắn mạnh mẽ âm vật sưng lên như một loại quả mọng nước, hai mép huyệt hơi hé mở để lộ hoa huy*t phấn hồng bên trong đang co rút chảy ra nước dâm tràn lan.
Thân thể đón nhận từng đợt sảng khoái vô cùng tê dại làm ngón chân Hàn Diệc cong lên, khuôn mặt mê mang cùng với khóe mắt cũng đã ửng đỏ.
hoa huy*t tiếp tục chảy ra nước dâm nhớp nháp, Trần Minh vừa nhìn vừa mỉm cười, "Không ngờ đàn ông cũng có thể chảy nhiều nước như vậy…"
Hắn sờ soạng một phen rồi bôi nước dâm lên khắp bắp đùi của Hàn Diệc, những vệt nước ướt át sáng bóng khiến cậu càng trông khêu gợi và phóng đãng.
Trần Túc cất giọng nói khàn khàn: "Xong rồi."
Trần Minh nhướng mày: "Đủ nước, nhưng hoa huy*t chưa mở rộng đủ."
Trần Túc dùng hành động thay cho lời nói, dương v*t cương cứng sẵn sàng ra trận cọ xát lên xuống giữa hai chân của Hàn Diệc. dương v*t dài khoảng hai mươi cm nên lúc cương cứng nhìn như cánh tay trẻ con, có nước dâm ướt đẫm giúp dương v*t đâm vào rút ra giữa hai chân Hàn Diệc vô cùng trơn tru, phát ra tiếng nước phụt phụt.
Hai mắt y tối đen, giọng điệu bình tĩnh: "Làm thêm vài lần là sẽ mở rộng ra thôi."
Trần Minh nhất thời bật cười. Đây là anh trai song sinh của hắn, dưới vẻ ngoài hiền lành kia không biết ẩn chứa bao nhiêu tâm tư độc ác nữa.
"Được." Hắn vui vẻ nhận lời.
Quần áo trên người hắn đã cởi ra từ lâu để lộ dương v*t to dài giữa háng, hắn chậm rãi vuốt ve hai lần làm quy đầu dữ tợn màu tím đậm lộ ra, thân dương v*t bao bọc những đường gân đang co bóp trông cực kỳ dâm mĩ.
Hai anh em áp quy đầu sưng to của mình vào miệng huyệt hơi hé mở, sức lực không thể kháng cự khiến đầu óc vốn đã bị rượu làm cho chậm chạp của Hàn Diệc đột nhiên tỉnh táo lại.
"A, a, á!"
Cậu kinh hoàng lùi về phía sau nhưng hai chân đã bị nắm chặt, đôi tay bị trói không thể vùng vẫy nên đành đá chân loạn xạ.
Lần này Trần Minh không có dùng tay đánh cậu mà chỉ đè chặt cậu lại, banh hai chân của cậu rộng ra sau đó chen hai dương v*t có kích cỡ khổng lồ vào trong hoa huy*t, từng chút một kéo căng hoa huy*t non nớt.
Hai chân bị kéo thành một đường thẳng, toàn bộ hạ thể lỏa lồ ra trước mặt bọn họ.
"A á ưm..."
"Hừm... Ồ a!"
Hàn Diệc khổ sở lắc đầu kêu to, nhưng miệng bị bịt chặt chỉ có thể rêи ɾỉ từng tiếng đứt quãng. Toàn thân co quắp trợn tròn mắt, hai tay nắm chặt đến trắng bệch và hai chân cũng đã trở nên tê dại.
Hai anh em xông vào hoa huy*t nóng ẩm có độ khít khao cực hạn, cùng nhau chọc thủng lớp màng trinh mỏng manh rồi nhấp thẳng vào trong một cách không thương tiếc.
"Á..."
Hàn Diệc không còn hơi sức để kêu nữa, hai mắt mở to, mông co giật, cả người như được vớt lên khỏi hồ nước khi nước mắt hòa cùng mồ hôi chảy dài trên khuôn mặt tái nhợt.
Phía dưới đau đớn như bị xé làm đôi gây ra cơn đau tê tái, cậu loáng thoáng cảm thấy có thứ gì đó ấm áp chảy từ cơ thể, nhưng hai dương v*t khổng lồ vẫn đang hung hăng đâm vào trong hoa huy*t.
Cậu mềm nhũn tựa vào vai Trần Túc giống như một con rối gỗ rách nát mất đi chỗ dựa, trong cơn hôn mê cậu đã dâng hiến đêm đầu tiên của mình cho hai tên ác ma.
Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad - WordPress @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.