Chỉ Yêu Không Cưới

Chương 6 - Chương 1.6

Trước Sau

break
- Luật sư Lương, anh dạy người ta đi, anh dạy thế nào người ta cũng nghe! – Cái giọng nũng nịu làm cô nổi cả da gà.

Cô không phải tay chụp ảnh chuyên nghiệp, lại bị bất ngờ đến run cả tay, quên mất cả việc chọn góc thích hợp để chụp. Vòng một của cô ta mà cô áng chừng ít nhất cũng phải cỡ 36F, áp hẳn sang một cách chẳng nề hà gì:

- Luật sư Lương, anh tận tâm dạy người ta như thế, người ta nên cảm đền ơn anh thế nào đây?

Do làm nũng, do dịch chuyển, vòng một căng đầy của cô ta, trong chiếc áo hàng hiệu khoét đến không thể sâu hơn, giống hai quả bóng da, không ngừng rung lên rung xuống. Mẹ ơi! Cô gặp phải “người xấu” rồi, sắp bị đau mắt rồi!

Miệng cố không thốt ra lời, nhưng cô không những không che mắt, ngược lại còn nhìn sang phía đó một cách tò mò. Biết làm sao được, ai bảo cô vốn là một đứa trẻ hiếu kỳ chứ! Đối với chuyện nam nữ, cô lại càng thấy hiếu kỳ! Chốc nữa thôi, chuyện gì sẽ diễn ra trước mắt cô nhỉ? Là cảnh sấm rung chớp giật hay lửa cháy phừng phừng? Hồi hộp, cô chờ đợi…

- Cô Vương, chỉ cho cô cách nên trả lời những câu hỏi của báo chí như thế nào để khi ra tòa có lợi cho cô, đó là công việc của tôi. – Anh tiếp tục nhích người ra xa một chút, ngồi thẳng, ánh mắt nghiêm nghị lộ rõ vẻ không vui.

Sao nhỉ? Anh ta quá khờ không hiểu ám thị của đối phương? Gần thêm một chút! Gần thêm một chút! Không gần thêm chút nữa cô làm sao chụp được?

- Cho nên, tôi mới nói, cần báo đáp luật sư Lương… - Người đàn bà đó lại sán đến.

Cô ta là do bị “bỏ đói” quá lâu hay thực sự vừa ý với anh chàng luật sư “người gỗ” này? Tuyệt thật! Chụp nào!

Một tiếng “tách tách” vô thanh, thế là xong một bức ảnh!

- Đủ rồi, cô Vương, nếu cô tiếp tục không kiểm soát hành vi của mình, tôi nghĩ sẽ rất khó giúp cô đạt được nhiều lợi ích trong vụ kiện này! – Ánh mắt bất bình của anh ta từ từ nhìn qua, giọng nói không gay gắt nhưng rất có uy lực, khiến cho Vương Phi Phi vốn đang tiếp tục “nhào” đến ngại ngùng dừng lại giữa chừng.

Hì! – Cô cất điện thoại, cười không thành tiếng. Không phải cô bất lịch sự mà do cái động tác “nhào” đến bị dừng lại giữa chừng thực sự rất buồn cười. Ngay cả mười ngón tay cô ta cũng vẫn đang dừng ở tư thế “diều hâu quắp gà con”.

Người đàn ông này, thật lợi hại! Cũng thật “gỗ”!

- Sao cô còn ở đây? – Ánh mắt tức giận của Vương Phi Phi hướng vào cô, không có chỗ nào phát tiết liền đổ hết sang cô.

- Xin lỗi! Xin lỗi! Tôi sẽ ra ngay. – Cô vội vã khoác vào tư thế của một người “hầu gái” đang hoảng hốt, như vừa bị trách mắng, lập tức đi ra cửa.

Hừ, nhiệm vụ đã hoàn tất, cũng không còn kịch hay để xem nữa, cho dù có yêu cầu cô ở lại cô cũng không muốn.

Ánh mắt ngạc nhiên thoáng lướt qua cô, rõ ràng, lúc này “người gỗ” mới nhận ra cô.

Hết giờ làm.

Cô lôi điện thoại ra nhìn, hết đưa sát mặt, rồi lại đưa ra xa một chút để ngắm nghía. Ảnh chụp khá đẹp, vòng ngực căng tròn của người đàn bà trông như đang “úp” vào ngực của “người gỗ”, vô cùng tình tứ.

Nếu như đem bức ảnh này công bố, liệu có xảy ra vấn đề gì không? Cô đắn đo suy nghĩ.

Theo lý mà nói, đúng ra cô không nên vì một người đàn ông mới gặp mặt có hai lần mà bỏ qua cái món hời này, nhưng mà, nếu như công bố, người gặp xui xẻo liệu có phải là người đàn ông đó không? Nghe nói, đối với một luật sư, danh dự là điều quan trọng nhất.

Tuy rằng, không thân không thích.

Đắn đo, dằn vặt, vò đầu bứt tai – khuôn mặt cô lúc này vô cùng biểu cảm.

Anh từ phía sau chầm chậm đi tới.

Cô bé “trẻ con” này đang làm gì? Giống như đang bị một điều phiền phức nào đó quấy rầy. Anh và cô ta đã từng xem mặt, nếu cứ lướt qua mà đi, hình như không được lịch sự cho lắm.

Hay là cứ chào một câu?

Tuy nhiên, khi bước đến gần, nhìn rõ nguyên nhân sự quấy rầy trên tay cô, mặt anh liền biến sắc. Cô… Cái cô gái này…

Anh đưa tay ra, còn cô do không phòng bị, chiếc điện thoại đột nhiên bị thu gọn trong tay anh.

break
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc