Chị Là Của Tôi

Chương 1:Chị Là Của Tôi

Trước Sau

break

Trời tối đen như mực, phía trong con hẻm có hai người đang xích mích cãi nhau.

"Cậu có thể đừng xen vào cuộc sống của tôi được không?"

Giọng Thanh Mai lạnh như băng, ánh mắt sắc bén như muốn xuyên thấu trái tim Hoàng Nam. Cô lùi lại một bước, rõ ràng giữ khoảng cách, như thể mọi lời tỏ tình vừa rồi chỉ là một trò hề vô nghĩa.

Hoàng Nam đứng lặng, đôi vai cứng đờ, nhưng ánh mắt cậu không hề dao động. Cơn đau trong lòng khiến hơi thở trở nên nặng nề, nhưng thay vì lùi bước, cậu lại tiến lên một cách mạnh mẽ.

"Chị là của tôi! Tất cả mọi thứ của chị đều là của tôi!"

Lời nói ấy bật ra từ sâu trong trái tim, dồn nén những khao khát và cảm xúc mãnh liệt. Thanh Mai trợn mắt nhìn cậu, bàng hoàng trước sự điên cuồng không ngờ.

“Nam, ăn nói linh tinh gì đó...”

Thanh Mai chưa kịp nói hết câu thì Hoàng Nam đã bước đến gần, bàn tay nắm lấy cổ tay cô thật chặt. Ánh mắt cậu bừng bừng như muốn thiêu cháy mọi sự kháng cự

Hoàng Nam không đáp. Cậu đứng đó, hai tay buông thõng, ánh mắt tối sầm lại. Một cơn sóng ngầm đang cuộn trào trong lồng ngực, xé toạc từng lớp lý trí mỏng manh mà cậu cố gắng giữ.

“Chị có nghe em nói không?” Giọng cậu trầm hẳn, dồn nén những cảm xúc mạnh mẽ. “Chị thực sự không hề hiểu em, hay chị cố tình phớt lờ?”

Thanh Mai khẽ cau mày, giọng cô càng lạnh hơn. “Hiểu? Cậu muốn tôi hiểu điều gì? Tình cảm của cậu? Tôi đã nói rồi, cậu chỉ là một đứa trẻ. Cậu không biết thế nào là yêu, và càng không có tư cách xen vào cuộc sống của tôi.”

Lời nói của Thanh Mai như mũi dao đâm thẳng vào lòng tự tôn của Hoàng Nam. Cậu siết chặt nắm tay, cơn giận dồn nén bấy lâu bùng nổ. Cậu bước nhanh về phía cô, từng bước chân dứt khoát.

“Đừng gọi em là trẻ con nữa! Em chỉ ít hơn chị 2 tuổi thôi đấy” Hoàng Nam gần như hét lên. Đôi mắt cậu ánh lên một sự cố chấp, bướng bỉnh đến mức đáng sợ. “Chị nghĩ mình biết mọi thứ sao? Chị nghĩ có thể khinh thường em như thế mà không phải trả giá ư?”

Thanh Mai sững người, chưa kịp phản ứng thì Hoàng Nam đã đứng ngay trước mặt. Bàn tay cậu nắm lấy cánh tay cô, lực siết chặt đến mức cô cảm thấy đau.

“Nam! Buông tôi ra!” Cô hét lên, ánh mắt lóe lên sự tức giận.

Nhưng Hoàng Nam không nghe. Cậu kéo cô lại gần, hơi thở nóng bỏng phả vào gương mặt đang kinh ngạc của Thanh Mai.

“Chị luôn nghĩ em là một thằng nhóc, đúng không?” Hoàng Nam gằn giọng, từng lời như đập thẳng vào lòng tự tôn của cô. “Chị luôn coi em như một kẻ phiền phức, một thứ không đáng để chị bận tâm. Nhưng chị sai rồi, Thanh Mai. Sai hoàn toàn.”

Và trước khi Thanh Mai kịp nói thêm điều gì, cậu cúi xuống, áp đôi môi mình lên môi cô, mạnh mẽ và đầy dữ dội.

Nụ hôn ấy không có sự dịu dàng, chỉ có những cảm xúc cuồng loạn, bạo liệt đến khó thở. Hoàng Nam không cho cô cơ hội để phản kháng, bàn tay cậu giữ chặt lấy eo cô, kéo cô vào sát người mình.

Thanh Mai mở to mắt, trái tim cô đập loạn trong lồng ngực. Cô vùng vẫy, cố gắng đẩy cậu ra, nhưng cậu mạnh hơn cô tưởng.

“Nam! Buông tôi ra ngay!” Cô hét lên khi cuối cùng cũng đẩy được cậu lùi lại. Thanh Mai thở gấp, ánh mắt đầy phẫn nộ và hoảng hốt.

“Cậu điên rồi! Cậu nghĩ mình đang làm gì vậy?” Cô hét lên, giọng run rẩy vì tức giận.

Hoàng Nam không trả lời ngay. Cậu chỉ đứng đó, đôi mắt nhìn cô đầy đau đớn và khao khát. Một nụ cười nhạt nhòa xuất hiện trên môi cậu, nhưng trong ánh mắt, sự kiên quyết lại càng rõ ràng hơn.

“Em muốn chị hiểu, Mai.” Hoàng Nam thì thầm, giọng nói thấp đến mức gần như van xin. “Hiểu rằng em không phải một thằng nhóc. Em yêu chị. Không phải kiểu cảm xúc trẻ con mà chị nghĩ. Em yêu chị đến mức nếu không phải chị, em sẽ không cần ai khác.”

Thanh Mai nhìn cậu, sự giận dữ pha lẫn bối rối. Cô hít một hơi sâu để lấy lại bình tĩnh, nhưng giọng nói vẫn sắc lạnh:

“Cậu nghe đây, Hoàng Nam. Tôi không yêu cậu. Sẽ không bao giờ yêu cậu. Cậu nghĩ những hành động này sẽ thay đổi suy nghĩ của tôi sao? Không, nó chỉ khiến tôi thấy cậu đáng sợ hơn mà thôi!”

Lời nói ấy như một nhát dao đâm thẳng vào lòng Hoàng Nam. Nhưng cậu không lùi bước.

“Chị có thể ghét em. Nhưng em sẽ không từ bỏ.” Giọng cậu chắc nịch, đôi mắt cháy bỏng như muốn đốt cháy cả thế giới."Này là do chị tự chuốc lấy.”

Nói rồi, cậu quay người bỏ đi, để lại Thanh Mai đứng đó, hơi thở vẫn chưa ổn định. Cô siết chặt tay, ánh mắt đầy rối bời.

“Cậu đúng là điên thật rồi, Hoàng Nam…”

break
Cùng Trúc Mã Luyện Tập Kỹ Năng
Ngôn tình Sắc, Sủng
(Sắc)Con Chồng Trước Và Cha Dượng
Ngôn tình Sắc, nhiều CP
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc