Chị Gái Hàng Xóm Thật Thơm

Chương 4

Trước Sau

break

Kết quả của một đêm hoang đường chính là khi Hứa Dật mở mắt ra thì đã gần mười giờ.

Cậu ngồi phịch trên giường nhưng vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại, bất chợt cậu loáng thoáng nghe thấy có giọng nói ở phòng khách.

"Mông Mông thật là càng ngày càng đẹp. Cuộc sống đại học của cháu như thế nào, có phải đặc biệt phong phú hay không?"

Hứa Dật có thể nghe ra đây là giọng nói của mẹ mình.

"Ha ha, cảm ơn dì Hứa, cháu thấy khá tốt, thời tiết ở đó quá khô ráo, cháu ở đó gần nửa năm rồi mới thấy quen"

Đó là giọng nói của chị Mông Mông, Hứa Dật đờ đẫn ngồi trên giường.

Cảnh tượng đêm qua đột nhiên lại xuất hiện trước mặt cậu, thân dưới lập tức có xu hướng ngẩng đầu lên.

Cậu lăn lộn cả nửa ngày cũng không dám bước ra khỏi phòng. Cậu không biết làm thế nào để đối mặt với chị Mông Mông, không biết chào hỏi thế nào, khi mặt trời xuyên qua rèm cửa chiếu vào người thì cậu lại cảm thấy mình thật vừa hạ lưu vừa xấu xa.

"Dì Hứa, hôm qua ŧıểυ Dật học đến mấy giờ vậy, sao bây giờ còn chưa dậy thế?"

"Ai biết được, bình thường nó dậy rất sớm đấy nhưng hôm nay không biết sao lại chưa dậy. Để dì đi xem một chút."

"Không, không cần đâu dì Hứa. Lớp 11 là thời điểm bài vở bận rộn, mẹ cháu có nói rằng hôm qua em ấy đã đến hỏi cháu về bài tập nhưng cháu lại chưa gặp em ấy ngày hôm qua. Cháu đoán là em ấy không thể chờ được nên đã về tự nghiên cứu. Dì cứ để em ấy nghỉ ngơi lâu hơn một chút."

Nghe thấy tiếng nói chuyện bên ngoài, Hứa Dật âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Xem ra hôm qua chị Mông Mông cũng không biết chuyện cậu ở phòng chị ấy.

Hít một hơi thật sâu và ổn định tâm trạng, Hứa Dật vặn ổ khóa rồi bước ra ngoài.

"ŧıểυ Dật" Lâm Mông Mông kêu lên rồi đi tới.

"Đã lâu không gặp, có phải do chị nói chuyện với dì nên đã đánh thức em phải không?" Lâm Mông Mông nhìn em trai đang đứng bất động ở cửa phòng, có chút bối rối.

Chuyện gì đang xảy ra, mặc dù người em hàng xóm này thường sống nội tâm và không nói nhiều, nhưng đối với người chị này thì rất hiền lành và bám lấy mình.

Hôm qua mẹ nói với cô rằng buổi tối cậu đến gặp cô để hỏi đề, nhưng cô không biết chuyện gì xảy ra mà không nhìn thấy cậu cho nên sáng sớm hôm nay cô đã đến gặp cậu.

"Thằng nhóc này định đứng đó làm trụ cột hả, sao còn không đến giúp một tay, bỏ đồ ăn thức uống này vào tủ lạnh?"

Hứa Kiều đẩy đứa con trai đang sững sờ của mình, đặt mọi thứ trong tay vào lòng của Hứa Dật.

"Đây là đặc sản mà chị Mông Mông mang đến cho con đấy, nhanh cảm ơn chị đi."

"ŧıểυ Dật, sao dưới mắt em lại có quầng thâm thế, hôm qua không nghỉ ngơi tốt sao?" Lâm Mông Mông nhìn quầng thâm đậm dưới mắt cậu thì cảm thấy vô cùng đau lòng.

Cô duỗi tay ra và cố gắng chạm vào tóc cậu như trước, nhưng lại bị cậu đẩy ra.

"Em không sao, chị Mông Mông" Nhìn cô gái trong trẻo và nữ tính trong chiếc váy công chúa trắng trước mặt, Hứa Dật lùi lại một bước như một con mèo.

"Thằng nhóc này hồn bay đi đâu rồi, Mông Mông ăn thịt con chắc, sao lại có biểu cảm như thế hả?” Hứa Kiều nhìn động tác và đôi mắt né tránh của con trai thì kỳ quái nói một câu.

"Hôm qua nghe nói chị Mông Mông của con đã trở về thì vội vã đi tìm, con ngủ thế nào mà dậy lại nóng nảy thế."

"Không, không, do con vẫn chưa tỉnh táo thôi, đầu óc có chút mơ hồ." Hứa Dật hiểu rằng phản ứng của mình vừa rồi là quá mức, hoàn toàn khác với bản thân bình thường. 

 

break
Công Nhân Nhập Cư Và Nữ Sinh Viên
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nam Cường
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc