Chạy Trốn Khi Đã Chiếm Được Lão Đại Cấm Dục

Chương 2

Trước Sau

break

Vì Lương Triều Túc đứng chắn nên Liên Thành không nhìn thấy rõ trong đó là thứ gì, chỉ thấy cha Lương giả vờ tức giận, rồi không nhịn được cười ra tiếng.

Dưới ánh đèn nhu hòa, cảnh tượng ấm áp hạnh phúc.

Liên Thành cầm lòng không đậu đi qua, đứng bên cạnh sofa của mẹ Lương, "Ba, mẹ, chị Văn Phỉ, anh cả."

Tiếng cười đột nhiên ngừng lại.

Lương Văn Phỉ dựa vào lòng mẹ Lương, liếc mắt nhìn cô, "Sao cô lại xuống muộn như vậy? Anh cả vừa đi công tác về rất mệt mỏi, lại còn tốt bụng mang quà về, cô không biết xấu hổ hay sao mà còn để anh cả phải chờ cô?"

Liên Thành nhìn Lương Triều Túc, tổ tiên Lương gia có dòng máu con lai, điều này được thể hiện rõ rệt trên người hắn, khuôn mặt góc cạnh, xương mày cao, hốc mắt sâu, mũi thẳng tắp.

Dưới ánh đèn chiếu rọi làm cho bóng tối quanh hốc mắt trở nên đậm hơn, càng làm nổi bật ánh mắt sắc lạnh, xuyên thấu lòng người.

Sau lưng Liên Thành ứa ra mồ hôi lạnh, cô cúi đầu né tránh, "Xin lỗi."

Trong lòng Lương Văn Phỉ vui sướng.

Liên Thành là người miệng lưỡi sắc sảo, khi chỉ có một mình cô LVP  chưa từng là đối thủ của cô ta LT , nhưng khi anh cả trở về thì lại khác, anh cả luôn đứng về phía cô, ngoài ra còn cực kỳ chán ghét Liên Thành.

Lương Văn Phỉ nghiêng đầu về phía Lương Triều Túc, đôi mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm Liên Thành, không có ý tốt hỏi  "Anh cả, quà của Liên Thành là gì vậy?"

Lương Triều Túc cười lạnh, giọng nói từ tính êm dịu, nhưng giọng điệu lại không quá quan tâm  "Cô ấy không có quà."

Lương Văn Phỉ lập tức vui vẻ ra mặt, mẹ Lương mở miệng định nói gì đó, nhưng bị cô ta kéo lại.

Phòng khách yên lặng vài giây, cha Lương mới lên tiếng  "Sao lại không có quà?"

Lương Triều Túc bình thản, nhẹ nhàng nói, "Cô ấy không phải là em gái tôi."

Liên Thành cảm thấy một trận hít thở không thông.

Bốn năm trước, khi Lương Văn Phỉ trở về Lương gia, Lương Triều Túc cũng nhanh chóng trở về nhà, rồi sau đó không lâu, hắn vì Lương Văn Phỉ mà xông vào phòng cô, chặt đứt mọi hy vọng của cô.

Bắt đầu từ ngày đó, ban ngày cô là người ngoài không được yêu thích, ban đêm thì trở thành món đồ chơi trong tay hắn.

Đương nhiên không phải là em gái.

Bầu không khí càng trở nên căng thẳng.

Một lát sau, mẹ Lương nói lảng sang chuyện khác  "Hôn sự của Phỉ Phỉ và Lê Xuyên đã được bàn bạc, ba tháng tới sẽ phải bận rộn chuẩn bị nên kiểm tra sức khỏe gia đình năm nay sẽ được dời lên tuần này, các con chuẩn bị đi."

Liên Thành sững sờ, cô cảm thấy như bị dội một gáo nước lạnh từ đầu xuống tới chân, lạnh đến thấu xương.

Kiểm tra sức khỏe hằng năm của nhà họ Lương luôn được sắp xếp vào cuối năm.

Cô vốn tính toán còn có thời gian hai tháng, đủ để cô xử lý "quả bom" trong bụng, bây giờ đột nhiên chỉ còn một tuần?

Lương Văn Phỉ ngay lập tức nhận ra Liên Thành không đúng.

"Cô sợ sao? Sợ cái gì? Sợ tôi kết hôn với Lê Xuyên?"

Trong lòng Liên Thành càng loạn hơn.

Lê Xuyên, Thẩm Lê Xuyên.

Người này trước đây chính là vị hôn phu của Liên Thành.

Lương Văn Phỉ đối với Thẩm Lê Xuyên nhất kiến chung tình, sau đó nhờ sự giúp đỡ của Lương Triều Túc, biến anh trở thành hôn phu của cô ta.

Vì nguyên nhân này, Thẩm Lê Xuyên chính là một quả mìn, chỉ cần Liên Thành chạm vào là sẽ nổ tung.

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc