Người đời đều nói làm thần tiên mới sướng, song chỉ mình Diệp Thiên biết rõ, cuộc sống của thần tiên nhàm chán cỡ nào. Hắn tu luyện mấy trăm ngàn năm, trừ giết chóc chỉ có mỗi tu luyện, quả thực là nhàm chán hết sức.
Từ khi đến trái đất, làm người phàm mấy ngày, hắn mới nhận ra mấy trăm ngàn năm trước quả mình đều bị lãng phí. Thì ra cuộc sống ở trái đất lại phấn khích đến thế.
Tuy nhiên hắn cũng biết nếu vừa nghèo mà lại vừa không có bản lĩnh thì sẽ sống rất đau khổ, tựa như chủ nhân ban đầu của thân thể này.
Cho nên ở bất cứ nơi này, muốn sống sung sướng thì đầu tiên phải có bản lĩnh. Chẳng qua là ở trái đất, có bản lĩnh thì sẽ sống được càng phấn khích, càng kích thích, càng sung sướng hơn. Đồng thời, trên địa cầu có rất đông kẻ vô liêm sỉ, vả mặt chúng cũng rất phê.
Ngày kế tiếp, hắn tán gẫu với Tần Liên Tâm, dạy đám Lý Tế Thế y thuật, ăn cơm nói chuyện với cha mẹ, cuộc sống rất là sung sướng tự tại.
Sáng sớm hôm sau, hắn mặc áo ngũ thân, gọi taxi đến phố y cổ truyền.
Hôm nay là ngày phòng khám cổ truyền của hắn khai trương, hắn phải đến đó vả mặt Trương Thụy Bắc, khiến lão già mắc dịch đó phải phun ra mấy búng máu mới được. Đối với những kẻ đáng ghét thì phải giữ lại cái mạng của chúng rồi cứ tra tấn dân dẫn cho bố ghét, giết chết thì tiện cho chúng quá. “Liên Tâm, hôm nay là ngày khai trương phòng khám cổ truyền của anh, qua chỗ anh chơi đi." Hắn gửi tin nhắn thoại cho Tần Liên Tâm. Trải qua một ngày trò chuyện vui vẻ, bây giờ hắn đã trực tiếp gọi thẳng tên người ta. “Chắc chắn em sẽ đến.” "He he! Moah!"
Tần Liên Tâm: “
Khoảng tám giờ sáng, khu phố y cổ truyền đã đông vui tấp nập. Phòng khám mới mở đối diện phòng khám cổ truyền Thụy Bắc mang tên: Tế Nhân Đường. Lúc này, trước phòng khám đã bày đầy lẵng hoa, khua chiêng gõ trống, múa lân sư rồng vô cùng náo nhiệt. “Cưỡi ngựa bắn tên dẹp yên thiên hạ loạn lạc, quan âm tọa liên phổ độ chúng sinh khổ đau. Nghe mướt mát thế “Ông chủ phòng khám này chẳng những y thuật cao siêu mà ngay cả câu đối trước cửa cũng làm cho bí hiểm đến thế, xem ra sắp nổi tiếng rồi đây.” “Tôi chẳng phục ai, chỉ phục mỗi ông chủ phòng khám này thôi.”
Những người xem náo nhiệt đều nhao nhao khen ngợi câu đối trước phòng khám. “Phòng khám này mà mở thì phòng khám cổ truyền Thụy Bắc của chúng ta sẽ xong đời mất. Đã mở cửa một tiếng rồi mà chẳng có ma nào vào mua thuốc cả. Ước gì có thể phóng hỏa đốt cháy phòng khám Tế Nhân Đường của thắng phế vật kia" Trương Thụy Bắc đứng trước cửa phòng khám nhà mình nhìn cảnh tượng nào nhiệt phần hoa đăng trước, ghen tỵ đến mức đỏ cả mặt. “Ba đừng bị quan quả, người nước mình thích xem náo nhiệt. Chờ bên kia khai trương xong thì chúng ta sẽ lại làm ăn ổn thỏa" Trương Thủy Đồng an ủi. "Lý Tế Thế với Ngô Khánh Hào đều làm bác sĩ trợ lý bên kia, sao chúng ta kinh doanh nổi đây. Trương Thụy Bắc buồn bã nói. “Nhưng hai vị kia đều là ông lớn trong giới y học, chẳng lẽ họ lại cam tâm làm thuê mãi cho thằng phế vật kia hay sao? Con thấy chẳng qua là họ muốn giữ gìn mặt mũi cho tên phế vật kia thôi, mấy ngày sau sẽ biến mất ấy mà!” Trương Thủy Đồng nói.
Trương Thụy Bắc cảm thấy rất có lý. Không nhắc tới Ngô Khánh Hào, ông ấy chú trọng tây y nên Trương Thụy Bắc không sợ ông ấy trong lĩnh vực y cổ truyền. Chẳng qua là Lý Tế Thế, bất kể là y cổ truyền hay tây y, ông ấy đều có trình độ rất cao, đây mới là lý do khiến Trương Thụy Bắc sợ hãi.
Có điều Lý Tế Thế là người thủ đô, có rất nhiều sản nghiệp ở đó, chắc chắn ông ấy không thể ở đây lâu ngày, cùng lắm nán lại mười ngày nửa tháng, cũng có khả năng chỉ ở lại ba năm ngày rồi sẽ về thủ đô.
Nghĩ vậy, Trương Thụy Bắc cũng bớt lo hơn. Chỉ có mình Diệp Thiên thì ông ta còn không để vào mắt. Huống chi con rể của mình đã bảo đảm là sẽ làm cho thằng phế vật đó biến mất khỏi cõi đời này.
Lúc này, Diệp Thiên mặc áo ngũ thân, tóc rẽ ngôi ba bảy xuất hiện trước cửa phòng khám Tế Nhân Đường. “Diệp thần y, chúng tôi chỉ chờ cậu đến cắt băng thôi đấy.” Lý Tế Thế tiến lên cười nói. Sau đó, ông mới quay sang giới thiệu với đám đông vây xem: “Đây chính là ông chủ của phòng khám Tế Nhân Đường chúng tôi, Diệp
Thiên, Diệp thần y” “Wow! Không ngờ ông chủ Tế Nhân Đường lại trẻ và tuấn tú đến thế” “Tôi còn tưởng là ông già, không ngờ lại là trai trẻ. Y thuật của cậu ta siêu phàm lắm à?” “Quá trẻ, quá đẹp trai, quá cá tính, nếu y thuật của anh ta thật sự siêu phàm thì sau này tôi khám bệnh hay mua thuốc bổ đều sẽ đến đây.
Sau khi Lý Tế Thế giới thiệu, đám đông vây xem đều kinh ngạc, nhất là những cô gái trẻ tuổi liên tục kêu la, thậm chí cả mấy bác gái cũng rất hứng khởi. "Không ngờ thằng phế vật này ăn diện lên trông còn đẹp trai hơn thường ngày gấp trăm lần. Ánh mắt Trương Thủy Đồng sáng ngời.
Có câu nói người đẹp vì lụa, lúa tốt vì phân. Chiều cao, vóc dáng hay khuôn mặt của Diệp Thiên đều trên cả mức tiêu chuẩn, được hắn ăn diện chải chuốt một phen, cộng thêm việc tu luyện giúp làn da và cốt cách càng thêm hoàn hảo, khí chất càng nổi bật, thế nên bây giờ ngoại hình của hắn đủ để hạ gục cả đống sao nam. “Con hối hận đã ly hôn với nó hả?” Trương Thụy Bắc hừ lạnh. "Không... Không có chuyện đó đâu. Anh ta còn chẳng xứng xách giày cho Thiếu Khải nữa là.” Trương Thủy Đồng hoàn hồn nói.
Đương nhiên cô ta coi trọng sự giàu có của Lưu Thiếu Khải. Thấy Diệp Thiên trở nên bảnh bao, nói cô ta không hối hận là dối lòng, chỉ bàn về diện mạo thì Diệp Thiên đã ăn đứt Lưu Thiếu Khải. Tuy nhiên những người phụ nữ trưởng thành đều biết rõ diện mạo không thể bởi ra cơm, chỉ có tiền tài và quyền lực mới là lẽ phải. Không thì những cô gái xinh đẹp cần gì phải làm bồ nhí là mấy ông già khom?
Nghi thức cắt băng nhanh chóng bắt đầu. “Thụy Bắc, ông có muốn qua đây cắt bông hoa đỏ dán lên cửa phòng khám của ông không?” Diệp Thiên nhìn Trương Thụy Bắc bên kia đường hồ. “Hừ! Ông thèm vào!” Trương Thụy Bắc đanh mặt đáp. “Qua đây đi, hưởng sải chút may mắn, không thì phòng khám của ông sẽ toi đời đấy.” “Phòng khám của mày mới toi đời!” Trương Thụy Bắc bỏ lại một câu rồi thở hổn hển đi vào phòng khám. “Thủy Đồng, hay là cô thay ba cô đi?” “Cút!” Trương Thủy Đồng cũng không chịu nổi, quay lưng vào phòng khám. “Ha ha ha!” Diệp Thiên cười sảng khoái, sau đó cắt băng trong tiếng pháo đùng đoàng.
Cắt băng xong, Diệp Thiên cầm loa, đầu tiên là nói lời khách sáo với đám đông, sau đó hỏi: “Bình thường mọi người mua nhân sâm xịn ở phòng khám Thụy Bắc mất bao nhiêu tiền một ký?” “8 triệu 8 trăm 88 ngàn, không được mặc cả. Rất nhiều người đáp. “Đắt thế cơ à?” Diệp Thiên ra vẻ kinh ngạc, sau đó nói: “Nhân sâm xịn ở Tế Nhân Đường chúng tôi không cần 8.888.000, không cần 6.888.000 ngàn, chỉ cần 4.888.000 là có thể mang một ký nhân sâm xịn về nhà!”
Đám đông đều chấn động. Rẻ hơn phòng khám cổ truyền Thụy Bắc tận 4 triệu
Nghe vậy, Trương Thụy Bắc xông ra phòng khám, điên cuồng hét lên: “Thằng phế vật! Mày làm ăn kiểu đó mà được à? Mày đang bán phá giá đấy hả?" "Bản phá giá cái đầu nhà ông" Diệp Thiên chửi lại: “Tôi bán một ký 4.888.000 thì có thể kiếm được gần 1 triệu đấy, chính ông quá nham hiểm, chỉ lo kiếm đầy túi tiền của mình thôi. Ông đã từng nghĩ tới bao nhiêu người phải bán nhà bán xe, thậm chí là tảng gia bại sản chỉ để chữa bệnh không hả?" “Nhìn biển hiệu của tôi đây này, hành y tế thế, hiểu cái gì là hành y tế thế không? Có nghĩa là thầy thuốc như mẹ hiền, dùng y thuật phổ độ chúng sinh!” “Từ nay trở đi, chỉ cần có bảo hiểm y tế đến chỗ tôi khám bệnh thì đều miễn phí, mua thuốc theo giá bán sỉ, tôi phải xứng đáng với biển hiệu của tôi!” Diệp Thiên vừa dứt lời, tiếng vỗ tay vang lên như sấm dây.
Mặt Trương Thụy Bắc đen sì, ôm ngực ho sặc sụa, chỉ cảm thấy suýt nữa ngộp thở. Thằng này muốn chặt đứt đường phát tài của mình đây mà!
Song ông ta không biết rằng Diệp Thiên vốn dĩ không kiếm tiền bằng phòng khám này. Nếu hắn muốn kiếm tiền thì còn nhiều cách khác, phòng khám này chỉ mở ra để đập bát cơm của Trương Thụy Bắc mà thôi.
Đúng lúc này, hai mươi mấy chiếc siêu xe tiến vào phố y cổ truyền. “Ba xem kìa, Thiếu Khải dẫn người đến đấy.” Trương Thủy Đồng bỗng sung sướng nói.
Họ đã sớm đoán được chỉ cần phòng khám của Diệp Thiên khai trương thì chắc chắn sẽ đối đầu với phòng khám cổ truyền Thụy Bắc, thế nên họ đã chuẩn bị phương án dự phòng từ trước. "Được lắm! Đến đúng lúc lắm!” Trương Thụy Bắc kích động đứng dậy.
Đám đông vây xem đều xôn xao. “Trời đất! Lamborghini, Rolls-Royce, Bentley, Maybach, tệ nhất cũng là Mercedes-Benz S600!” “Đám người này đến chúc mừng Tế Nhân Đường khai trương à?” “Đội hình đoàn xe này thật đáng sợ!”
Đoàn siêu xe kia nhanh chóng dừng lại trước cửa phòng khám cổ truyền Thụy Bắc.
Lưu Thiếu Khải dẫn đầu bước xuống từ chiếc Lamborghini, ngay sau đó là những nhân vật thành đạt cũng bước xuống siêu xe, có người đi một mình, cũng có người dẫn theo vợ con, tất cả đều mỉm cười đi về phía phòng khám cổ truyền Thụy Bắc. “Bác sĩ Bắc, cuối cùng ông cũng mở cửa phòng khám rồi. Ở Giang Thành này chỉ nên đi khám ở chỗ ông thôi, hôm trước ông đóng cửa phòng khám, tôi bị chút bệnh nhẹ mà không biết nên đi tìm ai đây?” “Một tuần trước con gái tôi bị rong huyết, đi bệnh viện cũng vô ích, may mà bác sĩ Bắc khai đơn thuốc uống xong là cầm máu luôn. Hôm nay tôi dẫn con gái đến đây cảm ơn bác sĩ Bắc “Ở Giang Thành này chỉ có mình bác sĩ Bắc giỏi chữa những chứng bệnh nan y thôi.”
Một đám đại gia cùng người nhà đều a dua nịnh hót. Trương Thụy Bắc cười tươi roi rói, liên tục cảm ơn những người đã tâng bốc mình. "Mọi người, xin hãy nghe tôi nói một câu." Lưu Thiếu Khải lên tiếng: “Tôi là con trai của chủ tịch tập đoàn Hàn Tinh, tôi chỉ muốn nói rằng, phòng khám cổ truyền Thụy
Bắc có thể nổi tiếng, đứng sừng sững ở Giang Thành này mười mấy năm mà vẫn không ngã đều dựa vào tay nghề chữa bệnh nan y của bác sĩ Bắc, đây là điều đã được rất nhiều người công nhận” “Mặc dù lúc trước bác sĩ Bắc bị tiền che mờ mắt, trộn ít hàng giả trong dược liệu, nhưng ít ra cũng đã chữa khỏi bệnh cho rất nhiều người mà, đúng không nào?” “Bây giờ phòng khám của chú ấy đã được chỉnh đốn lại, tất cả thuốc thang đều là hàng thật. Tôi dám bảo đảm khi phòng khám đã bán toàn là thuốc thật, cộng thêm y thuật cao siêu của bác sĩ Bắc nữa thì chắc chắn sẽ chữa bệnh nan y càng nhanh hơn. Vậy nên tôi mong mọi người hãy tin tưởng phòng khám cổ truyền Thụy Bắc. “Mặc dù Tế Nhân Đường bán thuốc rất rẻ, song ai dám bảo đảm hắn bán thuốc có lương tâm mà không phải trộn lẫn hàng giả cho có? Thế nên nếu mọi người mắc chứng bệnh khó chữa nào thì có thể đi tìm bác sĩ Bắc, tôi sẽ phụ trách chi trả tiền thuốc men trong 1 năm đầu cho mọi người.”
Lưu Thiếu Khải vừa dứt lời thì đã có rất nhiều người mắc bệnh khó chữa ùa vào phòng khám cổ truyền Thụy Bắc. Chỉ trong mấy phút ngắn ngủi đã có ít nhất ba bốn trăm người.
Trương Thụy Bắc mừng rơn, vội vàng ra lệnh cho thầy thuốc và tạp vụ trong phòng khám Thụy Bắc nhanh chóng tiếp khách, còn mình thì đắc ý kêu to: “Từ nay trở đi, ai đến phòng khám cổ truyền Thụy Bắc khám bệnh bốc thuốc đều được giảm giá còn 70%, thời hạn là 1 tháng, cơ hội hiếm có đừng bỏ lỡ
Lại thêm một nhóm người xúc động xông vào phòng khám Thụy Bắc. “Ha ha ha, đòi chơi với tao à? Mày còn non và xanh lắm!” Trương Thụy Bắc đắc ý nhìn Diệp Thiên. Song đúng lúc này, tiếng động cơ xe hơi gầm rú truyền đến. “Trời đất! Bugatti Veyron cùng với biển số xe 56789, đó không phải là chiếc xe cưng của Tần Liên Tâm, tổng giám đốc tập đoàn Tần Thị hay sao? Chẳng lẽ... Cô ấy đến?”