Chấn Động! Thiên Kim Toàn Năng Thu Nạp Đàn Em Trong Show Truyền Hình

Chương 19: Fan tăng như bão

Trước Sau

break

Hứa Lị Lị nghe Tân Án nói cái ý tưởng trắng trợn kia xong thì mặt mày tối sầm, nhưng cứng họng, không cãi được.

“Án tỷ.” Lâm Thi Quý dè dặt hỏi ý kiến: “Hay là chuyện chia đồ ăn, lần sau mình xem lại nha chị?”

“Ai mà biết lần sau chương trình giở trò gì?” Tân Án đáp, giọng thờ ơ: “Nhưng nếu còn kiểu này, mọi người đừng có đưa đồ ăn cho tôi. Tự giữ lấy dùng đi, tôi tự lo liệu cách khác cho mọi người qua vòng.” Với ai tốt với cô, Tân Án luôn đối xử lại tử tế, không bao giờ từ chối.

“Án tỷ, chị đúng là người chị tốt nhất của em!” Tưởng Bạch Thanh cảm động rưng rưng, nói không nên lời.

Trần Tiệp lớn tuổi hơn Tân Án, hơi ngại ngùng hỏi: “Án tỷ, bên chị tình hình có vẻ tốt hơn bên em nhiều không?”

“Tôi nghĩ cũng xem xem nhau thôi.” Tân Án đáp: “Chỉ là chỗ tôi tài nguyên hoang dã nhiều hơn, mọi người cứ mạnh dạn đi tìm hiểu.”

“Tôi thấy rõ ràng là chương trình chơi không công bằng!” Cuối cùng Hứa Lị Lị cũng bắt được lời, hậm hực nói chen vào.

“Vậy thì lần sau, cô qua khu của Tân Án một mình đi, để Tân Án về khu của bọn tôi?” Lâm Thi Quý nói quay sang Hứa Lị Lị

“Không được không được, Án tỷ phải ở với tụi em mới được!” Tưởng Bạch Thanh lập tức xua tay phản đối.

Tân Án thong thả tựa lưng ra sô pha, nhìn Hứa Lị Lị: “Chuyện cũng sắp chiếu hết rồi, đến lúc đó xem chương trình thì chẳng phải rõ ràng hết sao?”

Hứa Lị Lị cảm thấy rõ ràng đám này đang cô lập mình, lại còn làm mình bẽ mặt, tức tối bỏ đi chỗ khác, im lặng không nói gì thêm.

Về lại đất liền, Tân Án về thẳng thành phố H. Ba ngày nữa là bắt đầu quay phim, cô tranh thủ mấy ngày này về nhà nghỉ ngơi cho khỏe.

Vừa về tới cửa, còn chưa kịp bỏ cái ba lô leo núi, Văn Hâm Du đã sấn sổ tới, hết nắm tay nắn chân, xem xét tỉ mỉ, xác nhận con gái không sút cân, không trầy xước gì mới yên tâm.

“Ôi chao, tiểu thư ở "thôn" nhà ta về rồi đấy à.” Tân Phinh vừa hay xuống lầu, thấy Tân Án lỉnh kỉnh đồ đạc, mũ nón thì trêu chọc.

“Xí, anh mà xem cái chương trình đó thì hết hồn.” Tân Án lười chấp nhặt, đáp cho xong chuyện.

Văn Hâm Du nghe đến chương trình liền sáng mắt, hào hứng hỏi: “Sao rồi con, quay chương trình thế nào? Mọi người có thương con không? Có chia đồ ăn cho con không đó? Mà như vậy có bị người ta ghét không? Lỡ mà không hay mẹ đi tìm nhà sản xuất, bảo người ta cắt bớt cảnh không hay của con đi cho.”

Tân Án giờ quen với cái tật mở miệng là nói của mẹ rồi, kiên nhẫn chờ Văn Hâm Du nói một tràng dài mới lên tiếng: “Dạ, mẹ cứ xem chương trình rồi biết.”

“Thần bí dữ ha, thôi được, mẹ chờ xem.” Văn Hâm Du lúc này mới chịu thôi.

Tân Án vừa xuống máy bay là vội ra sân bay ngay, mấy ngày ở đảo có đọc tin tức gì đâu. Mở điện thoại lên mới biết phim 《Mười Sáu》 đã tuyên bố chính thức, đạo diễn Triệu Hạ lập nhóm chat, có cả nam nữ chính Lê Vu Tình, Hà Lâu, với cả Phạm Hân nữa. Trong nhóm mọi người nhắn tin cả mấy trăm lượt, còn tag tên Tân Án vào, nhưng lúc đó Tân Án ở đảo, chịu chết không biết.

[Phạm Hân (diễn viên phụ, vai V): Đạo diễn tag Tân Án cả đống lần mà chẳng thấy mặt mũi đâu? Ghê thiệt.]

[Màn Sương (Lê Vu Tình): Chắc người ta bận lịch đó mà, bình thường thôi.]

[Phạm Hân (diễn viên phụ, vai V): Lịch trình gì, tôi thấy làm bộ thôi.]

[Màn Sương (Lê Vu Tình): Đừng nói vậy chứ, dạo này nhiều đoàn phim còn đang nghỉ quay đó.]

[Đạo diễn Triệu: Mọi người tập trung vào kịch bản đi, đừng lo chuyện người khác.]

Đoạn chat dừng ở đó. Tân Án bất ngờ khi Lê Vu Tình lại bênh vực cô, rõ ràng hai người mới gặp có một lần.

Mở Weibo ra, Tân Án thấy trang cá nhân của mình, vốn chỉ có 5000 người theo dõi, hơn nửa lại là fan ảo Lâm Tương mua, giờ đã lên tới 20 ngàn. Thông báo nhắc tên (@) nhảy số hơn 999+. Tân Án giật mình bấm vào xem.

Hóa ra là do cô nghĩ nhiều. Tất cả là fan nam nữ chính share bài quảng bá phim của đoàn. Cô được nhắc tên chỉ vì danh sách diễn viên chính thức có tag tên cô vào thôi. Bình luận thì toàn fan nhắn tin " bình luận ảo", chẳng có gì đáng xem. Tân Án đành bấm vào ô tìm kiếm, gõ tên mình.

Đúng như dự đoán, bài đầu tiên hiện ra là của một tài khoản marketing, giật cái tít to đùng: "Mới ra mắt đã đóng nữ thứ năm, cô gái này có chống lưng cỡ nào?"

Bài viết còn bóc chuyện cô đi phim trường bằng siêu xe, ngày thường thì ăn mặc hở hang, toàn đồ hiệu đắt tiền, ám chỉ cô là “con nhà có điều kiện”.

Kèm theo đó là ảnh Tân Án đeo kính đen, cầm cà phê, mặt lạnh như tiền, trợ lý lỉnh kỉnh đồ đi theo sau. Bức ảnh này như bằng chứng thép tố cô chảnh chọe, bệnh ngôi sao.

Nhưng Tân Án nhớ rõ không phải vậy. Cô chỉ mới nhấp môi ly cà phê, giây sau đã chủ động cầm đồ từ tay Lâm Tương.

Tân Án kéo xuống tiếp, trên mạng đã có lác đác vài người qua đường bình luận về cô:

[Hà Lâu fan girl: Mấy chị ơi, chị này có phải Tân Án không? Xinh ngất ngây!]

Bên dưới có người đáp: ]Nghe nói tính nết tệ lắm, hy vọng đừng làm ảnh hưởng đoàn phim....]

Hoặc có người viết: [Ừ, thì cứ tôn trọng bạn diễn đi, dù sao người ta cũng chỉ là nữ phụ, chắc cũng không có mấy cảnh đâu, miễn là đừng làm lố là được.]

Các bình luận sau đó đa phần kiểu này, hoặc là biết tiếng cô phốt”đầy mình, diễn dở tệ, lo cô làm hỏng phim, hoặc là thấy ảnh thì khen xinh.

Thậm chí có tài khoản marketing còn viết bài kiểu “Tân Án này mặt mũi cũng ra gì phết, lăng xê khéo có khi nổi”, “Dự đoán Tân Án lần này có hot không”, câu view rẻ tiền, nhưng vì Tân Án quá vô danh, nên có cố tình gây chú ý cũng chẳng ai buồn để mắt.

Tân Án thở phào nhẹ nhõm. Hiện tại mọi người không có ấn tượng tốt về cô, nhưng cũng không đến nỗi bị chửi rủa thậm tệ. Vậy nên chỉ cần cô diễn tốt, chuyện lật ngược thế cờ không phải là không thể.

Đọc xong bình luận mạng, Tân Án thấy tinh thần lên hẳn, tự tin tràn trề. Cô bỏ ngay ý định nghỉ ngơi, mở kịch bản ra nghiền ngẫm, cố gắng nhập vai Lý Mạc.

Trí nhớ kiếp trước của cô vốn đã rất tốt, hồi nhỏ thường được khen là thần đồng. Nếu không vào sinh ra tử nơi chiến trường, có lẽ cô đã là một công chúa thông thái. Bởi vậy, học thoại với cô chuyện nhỏ.

Lần này Tân Án chỉ quay phim hai tuần. Đất diễn ít, lại đúng dịp đoàn phim quay ở trường học trong thành phố H, không phải đi đâu xa xôi. Trước khi vào đoàn, Tân Án hẹn gặp Lâm Du một buổi.

“Thấy cậu đi đảo hoang tớ còn lo cậu không quen, giờ xem ra vẫn ổn ha.” Lâm Du vừa gặp đã nói ngay.

“Vậy cậu nhìn xem tớ là ai.” Tân Án cười tươi rói.

“Thế nào, phim này có cửa nổi không?” Lâm Du hỏi.

“Tớ nghĩ chắc là có, nếu quay suôn sẻ, nhân vật của tớ chắc chắn sẽ hút fan lắm.” Tân Án thật lòng nói.

“Cũng được đó chứ.” Lâm Du nghe vậy thì yên tâm, rồi hơi ngập ngừng hỏi: “À mà, chị quản lý của cậu… dạo này sao rồi?”

“Lâm Tương?” Tân Án thấy lạ không hiểu sao Lâm Du lại hỏi vậy. Nhưng nghĩ lại thì thấy Lâm Du với Lâm Tương cùng họ Lâm, chẳng lẽ có họ hàng? Tân Án nghĩ sao hỏi vậy: “Hai người… không lẽ là người nhà?”

“Cô ấy là dì họ tớ.” Lâm Du đáp.

Thì ra là có quan hệ họ hàng, thảo nào nguyên chủ dễ dãi với Lâm Tương như vậy. Người mạnh mẽ như nguyên chủ mà lại để Lâm Tương quản lý, hóa ra còn có Lâm Du ở giữa.

“Án Án này, nếu được.” Lâm Du ngập ngừng một lúc rồi nói: “Tớ hy vọng cậu đổi người quản lý khác.”

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc