“ Không…không thể chứ…?” Kỷ Anh lắc lư cánh tay của Bạch Doanh, phát ra âm thanh nghi ngờ, âm thanh khá lớn.
Bạch Doanh nghe vậy, khóe miệng giật giật, lắc đầu nói: " Tôi đã nói mà, sự " bất ngờ", hiếm thấy em kinh ngạc vậy, em vẫn ổn chứ"
Kỷ Anh nhanh chóng bịt miệng cười: " Đúng vậy, xung quanh em chưa từng có bạn kết hôn, lỗi của em
Bạch Doanh bất đắc dĩ, Em cái gì cũng tối, xinh đẹo, khéo miệng chỉ là hơi ngốc một chút, dường như phương trình đã đúng, nhưng dữ liệu sai: " kết hôn gì chứ đính hôn! Theo luật phát ba đứa chúng ta vẫn là còn độc thân"
Kỷ Anh ôm lấy cánh tay Bạch Doanh cười nham hiểm: “ Vậy thì em cảm thấy cũng gần như nhau, đều đính hôn rồi, theo pháp luật cũng đủ tuổi rồi, nói lại thì Doanh tỷ chỉ hơn lớn hơn chị Ngân hai tháng thôi đấy. Người đàn ông của cuộc đời chị đâu rồi?"
Lại bắt đầu cuộc chiến
Khác xa chứ, đám cưới của Ngân Ngân là do gia đình sắp đặt, theo lệnh của cha mẹ, tôi chưa có gặp mặt qua, nhưng Ngân Ngân và chúng ta đều là người mê vẻ đẹp, chắc chắn không tệ rồi."
" Còn em không thích, Đàn ông chỉ ảnh hưởng đến tốc độ kiếm tiền của em thôi"
Dứt lời liền khua khua hai bàn tay không.
Kỷ Anh rõ ràng cao hơn Bạch Doanh 1 cái đầu nhưng vẫn bám lấy em ấy cười ngốc nghếch: " Được được được, chúng ta chỉ thích ngắm nhìn những người đàn ông đẹp trai, nhưng không muốn tiếp cận"
Phía trước, Giang Diệu Ngân đã dừng lại, quay lại phía sau vẫy tay với hai người : "Đến rồi đấy hai đứa ngốc này"
Kỷ Anh và Bạch Doanh đồng thời kìm chế lại, điều chỉnh tư thế chuẩn bị đi vào nhìn anh rể trong ảnh
Chào mừng bạn đến Knight, chúng tôi sẽ phục vụ bạn một cách tận tình.”
“Xin chào, bạn có hẹn trước không?”
Cô gái ở quầy lễ tân nở nụ cười chuyên nghiệp và chào Giang Diệu Ngân ở phía trước.
"Xin chào, tôi họ Giang. Tôi hẹn 10h30 hôm nay đến lấy ảnh."
"Dạ, bạn đợi một chút, tôi sẽ kiểm tra danh sách đặt hàng.”
Một chốc sau—
"Xin chào, cô Giang,ở đây có ghi lại rằng Cô Giang và Chú Quyết hẹn chụp ảnh lễ đính hôn, phải không ạ?"
“Đúng vậy.” Giang Diệu Ngân trả lời.
"Được rồi, mời đi lối này." Cô gái ở quầy lễ tân dẫn đường cho ba người và rót cho mỗi người một tách trà rồi mới quay lại quầy lễ tân.
Lễ tân vừa rời đi, người phụ trách đã tiến tới: "Chào cô Giang, đã lâu không gặp. Bức ảnh cô chọn lần trước đã được điều chỉnh, nếu sau lần xác nhận này không có vấn đề gì chúng tôi có thể làm bảng chào mừng và bưu thiếp cho cô."
Nói xong, đưa đến một cuốn ambum, , Khương Diệu Vân mỉm cười nhận lấy, mở ra xem xét cẩn thận, nhưng Kỷ Anh nhận ra ánh mắt của cô không dán chặt vào cơ thể vị hôn phu của mình, cô chỉ đang xem xét tổng thể có phu hơp hay không.
Như đã xem xong, cô đưa cuốn sách ảnh cho Bạch Doanh và Kỷ Anh, biểu lộ sự hài lòng và nhờ họ nhận xét.
Bạch Doanh đưa tay nhận lấy và mở ra cho hai người cùng xem.
Kỷ Anh nhìn kỹ, nhìn lên Giang Diệu Ngân với ánh mắt ghen tỵ : "Giang tỷ, bức ảnh của chị thật tuyệt, chồng tương lai của chị cũng khá đẹp trai."
Bạc Doanh: "Rất ổn? Mô tả gì thế, có phần đa nghĩa đấy nhé."
Kỷ Anh chỉ vào người đàn ông trên bức ảnh: "Chị có thể không tự nghĩ vớ vẩn không, Doanh tỷ? em đang nói về tính chất trung thực."
Bạch Doanh thở dài, rõ ràng là em nuốt lời.
Giang Diệu Ngân tham gia vào: "Anh Anh, đôi mắt em không tồi chút nào, chồng tương lai của chi, hiện đang là một giáo viên tại Học viện Quân sự, Tụi chị dự định chờ tôi tốt nghiệp mới chính thức kết hôn."
"Wow, vậy cậu không phải là vợ quân nhân à? Cậu không nói với tôi về điều này, nhưng, anh ấy thế nào, nhìn vào bức ảnh thật sự là một người thực sự chân thành, và có vẻ nghiêm túc." Bạch Doanh nói
"Chúng tôi cũng chỉ gặp nhau vài lần, anh ấy cũng khá bận rộn, nhưng bản thân anh ấy không nghiêm túc như trong hình, anh ấy đói với tôi rất dịu dàng." Giang Diệu Ngân nói .
Kỷ Anh gật đầu với nụ cười, lấy cuốn album từ tay Bạch Doanh, đưa lại cho Giang Diệu Ngân: "Vậy là được rồi, bức ảnh chọn rất đẹp, cả hai đều đẹp đôi, chờ đợi anh chị sớm gửi thiệp mời nhé, chúc mừng chúc mừng."
Giang Diệu Ngân sờ sờ đầu Kỷ Anh, đùa: "Cảm ơn em ŧıểυ học muội, chúc em cũng sớm kết hôn."
Kỷ Anh sắc mặt trầm xuống: "Chị! Chị không cần phải làm vậy đâu! Chị Doanh dù thế nào cũng ở trước mặt em."
Bạch Doanh nghiến răng, dùng hai tay nhéo nhéo mặt Kỷ Anh: "Đứa nhỏ này làm sao vậy? Học cách chuyển hướng rắc rối cho người khác rồi phải không? Chị còn phải ngắm trai đẹp thêm mấy năm nữa."
Kỷ Anh bị véo má, kêu rên: "Kết hôn còn làm trì hoãn được việc nhìn trai đẹp à?"
"Đứa bé này, em đang nói cái gì..."
"Chỉ đơn giản thôi... em đang nói sự thật."
....
Lúc này, không ai chú ý rằng bên ngoài cửa sổ kính có một cặp vợ chồng đẩy xe đẩy em bé đi qua cửa hàng Knight, sau lưng còn có một chàng trai mặc áo khoác đen.
Chàng trai lười biếng nhìn xung quanh cửa hàng, quay đầu nhìn thấy cảnh hai người đang đùa giỡn bên trong cửa kính, nheo mắt để nhìn rõ hai người, ngay lập tức cười, nhưng không có hành động nào khác.
Lời của tác giả: Hôm nay là cập nhật 2 lần, chờ tôi sưu tập thêm tài liệu rồi quay lại, cố gắng cập nhật mỗi ngày, nếu tâm trạng tốt thì cập 2 lần hoặc ba lần. Khách mời số một đã đến! Hãy tỏa sáng nhé, bé yêu.