“Vương Thiến?” “Vâng.”Ngón tay gõ gõ trên mặt bàn, nhìn vị luật sư nổi danh lừng lẫy, không giống người thường trước mắt, trợ lý nhiều khi cảm thấy anh rất xa lạ.
“Suy nghĩ cái gì?”
Thình lình xảy ra tiếng vang gián đoạn suy nghĩ, cô chuyên nghiệp trả lời trước: “Không có gì.”
“…… Ừ” Từ Triệt dừng lại động tác gõ mặt bàn, nói: “Đem tư liệu sắp xếp lại nhanh chóng gửi cho tôi, mặt khác chú ý một chút tập đoàn Vĩnh Quốc.”
Kia là công ty của chồng Vương Thiến, trợ lý theo bản năng đáp: “Vâng.”
“Đi ra ngoài đi.”
“Vâng.” Trợ lý đứng lên: “Có chuyện gì ngài cứ phân phó.”
“Ừm.”
Văn phòng yên tĩnh đến mức kim rơi cũng có thể nghe thấy, Từ Triệt lập tức đứng dậy đặt tư liệu án kiện của Chu Dương trên giá, tùy tay cầm lấy áo khoác, cùng lúc đó, cửa lại lần nữa vang lên tiếng đập cửa: “Vào đi.”
Cao Nhiên đẩy cửa vào, đứng ở cửa: “Đi chưa?”
“Bây giờ.”
“Ừ”
Bóng đêm buông xuống, thành thị đã sáng đèn, đường phố người đến người đi, ngựa xe như nước, mùa thu dần đến, cơn gió mát mẻ phất qua gương mặt, sau đó chui vào trong cổ, Cao Nhiên kéo lại vạt áo, không biết nói gì: “Thời tiết thật là càng ngày càng lạnh.”
“Ừ.”
“Mùa đông sắp tới rồi.”
Nghe thấy mấy lời này, Từ Triệt gợi lên khóe môi: “Còn hơi sớm.”
“Nhanh, này đã cuối tháng 9”, Cao Nhiên nghĩ nghĩ, hỏi: “Quốc khánh có bận gì không?”
“Làm việc.”
“Không phải chứ”, khuôn mặt soái khí chợt nhăn nhó, Cao Nhiên thổn thức nói: “Pháp luật quy định ngày nghỉ mà cậu còn đi làm việc~”
“Vì cái gì không thể?” Từ Triệt cười nói.
“Cậu có thể đừng nhàm chán như vậy hay không a, Từ luật sư.”
“Nếu không cậu muốn làm gì?”
“Du lịch”, nhắc tới cái này, Cao Nhiên hứng thú bừng bừng nói: “Đi trong nước hay là ra nước ngoài?”
“Cậu đang hỏi tôi à?”
“Ừ, đương nhiên phải hỏi cậu”, vẻ mặt Cao Nhiên như thể đương nhiên: “Chúng ta trừ lúc học đại học, đã rất lâu không cùng nhau đi ra ngoài chơi.”
Cậu ta và Từ Triệt là bạn cùng phòng bốn năm, thời gian bốn năm đại học, họ cùng nhau đi ra ngoài chơi qua hai ba lần, còn đều là cùng mọi người, sau khi tốt nghiệp đại học, cậu ta tự nhiên mà vậy đi vào công ty Từ Triệt, cùng nhau vượt qua một năm lại một năm, hồi tưởng lại thời gian học đại học, đã là năm sáu năm trước, mấy năm nay họ vẫn luôn vội vàng việc công ty, thật vất vả đã đạt được thanh danh vang dội, hiện tại tóm lại có thể nghỉ ngơi.
“Thật sự không suy xét hả, Từ luật sư?”
“Tôi——”
Thanh âm đột nhiên im bặt, Từ Triệt đột nhiên dừng lại bước chân, ánh trăng mênh mang, theo tầm mắt nhìn lại, Cao Nhiên thình lình nhìn đến cách đó không xa hai thân ảnh dây dưa bên nhau, trong đó, Kiều Tắc Xuyên nhăn mi, cực kỳ không kiên nhẫn mà bóp cánh tay người trước mắt, như là muốn bóp nát nó, sức lực mạnh kinh người cũng không thể làm người kia buông tay, Hạ Lương bị đau cau mày, lắc lắc cánh tay, phát hiện không tránh, đơn giản nhìn người trước mặt, môi đỏ lúc đóng lúc mở: “Cậu… Bóp tay tôi đau……”
“Tôi không phải đã nói rồi à”, cả người cậu tràn đầy lệ khí, mặt mày lộ ra sự chán ghét nồng đậm, Kiều Tắc Xuyên nhìn chằm chằm cậu ta gằn từng chữ nói: “Đừng có theo dõi tôi.”
“Tôi…… Tôi không có” Hạ Lương đúng lý hợp tình nói: “Tôi thật sự chỉ là ngẫu nhiên gặp cậu, không nghĩ tới cậu sẽ xuất hiện ở chỗ này.”
“Hạ Lương”, trên tay lực đạo lại lớn hơn vài phần, vẻ mặt Kiều Tắc Xuyên âm u: “Cậu cố tình không nghe có phải hay không.”
“Tôi nghe cái gì?!” Trắng nõn cánh tay đã xuất hiện một vệt đỏ, Hạ Lương nhíu mày giãy giụa nói: “Tôi đã nói chỉ là ngẫu nhiên gặp, rốt cuộc là phải làm sao, cậu mới có thể tin tưởng tôi?!”
“………”
“Buông tay, thật sự rất đau!”