Cậu Ta Là Chó Hoang(Dã Cẩu)

Chương 1

Trước Sau

break

Sương khói lượn lờ, rượu vang đỏ từ từ rót vào ly, Chu Dương tùy ý mà đẩy ly rượu đến trước mặt người bên cạnh: “Uống thử đi, bên tôi mới nhập loại này.”

Liếc nhìn qua rượu đỏ trong ly, Từ Triệt hít mây nhả khói, bỏ ra thuốc lá, thong thả ung dung bưng lên ly rượu, nhấp một ngụm.

Nhìn người trước mặt đang nhấp rượu, Chu Dương nhướng mày, hỏi: “Thế nào?”

Vị ngọt đọng lại trong miệng, Từ Triệt chậm rãi buông ly rượu, môi mỏng khẽ mở: “Cũng không tệ lắm.”

“Đúng không.” Chu Dương hứng thú hừng hực giới thiệu: “Nhập từ Pháp đấy, nghe nói cũng rất nổi ở bên đó, nếu cậu cũng nói không tồi, kia chắc chắc là vị cũng khá.”

"Ừm”, khói trắng lượn lờ phất qua gương mặt gần như tái nhợt, Từ Triệt mím môi, lời ít ý nhiều: “ŧıểυ Chu tổng, hôm nay hẹn tôi ra, hẳn là không chỉ đơn thuần thử rượu như vậy.”

“Gì chứ?!” Chu Dương cười: “Tôi chỉ mời cậu ăn bữa cơm cũng không được sao?!”

Từ Triệt nhếch môi cười: “Có thể.”

Có lẽ người trước mắt tỏ ra quá lạnh lùng, làm cho người ta cảm thấy như gần như xa, thế nên đột nhiên cười rộ lên, Chu Dương nhìn hơi mê mẩn.

Không khí yên lặng, nửa cây thuốc lá màu xám được ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng từ từ gõ lên gạt tàn thuốc, tàn thuốc rơi rào rạt.

Mãi không nghe thấy người bên cạnh trả lời, Từ Triệt quay đầu, nhìn chằm chằm anh ta: “Trên mặt tôi có gì sao?”

“A…… Không.” Chu Dương tỉnh lại, cười nói: “Không có gì.”

Từ Triệt nhướng mày, không quan tâm lắm mà nói sang chuyện khác, bắt đầu trò chuyện: “ŧıểυ Chu tổng, hôm nay khó được nhàn rỗi hẹn tôi vậy.”

“Ừ, mấy ngày nay vẫn rất vội”, chỉ cần nghĩ đến chuyến sắp phát sinh, Chu Dương hận không thể trở lại quá khứ, vĩnh viễn không phải đối mặt với việc phát sinh trong khoảng thời gian này.

Nhưng hiện thực chính là hiện thực, chuyện nhỏ như hạt mè đều có thể truyền khắp vòng cho mọi người biết, càng đừng nói chuyện lớn như vậy.

Như là không nhìn tới người bên cạnh đang ưu sầu bên cạnh người, Từ Triệt tiếp tục nói: “Chu Đổng có khỏe không?”

“Ai u, Từ đại luật sư à,” Chu Dương đỡ trán, biểu tình rất bất đắc dĩ: “Chuyện lớn như vậy anh đã sớm biết, cũng đừng trêu đùa tôi nữa.”

Từ Triệt gật đầu, khẽ nâng mày: “Cho nên bữa cơm này xem như hối lộ tôi sao.”

“Có thể hối lộ thành công không?” Chu Dương lại hỏi: “Bữa cơm này hợp khẩu vị anh không?”

“Miễn cưỡng có thể”, nhìn bàn sơn trân hải vị, Từ Triệt thật lòng đưa ra đánh giá.

“Được rồi, biết anh kén chọn.” Lời nói đã đến nước này, Từ Triệt buông xuống thuốc lá, hỏi thẳng vào vấn đề: “Anh nói xem, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ?”

“Kỳ thật cũng không khác biệt lắm so với mấy lời đồn.” Chu Dương gãi đầu, sắp xếp lại từ ngữ: “Thì là tôi khoảng thời gian trước ——”

“Khoảng thời gian trước là khi nào?” Từ Triệt mặt vô biểu tình mà dựa vào lưng ghế, nhìn chằm chằm phía trước, tùy ý mặc kệ điếu thuốc lá trong lòng bàn tay đang cháy.

“Hai…… Hai năm trước."

 

“Tiếp tục.”

“………” Xem vẻ mặt anh chuyên chú nghiêm túc, Chu Dương trong lòng chột dạ, ngồi ở bên cạnh một năm một mười kể rõ: “Hai năm trước, tôi mua quyền khai phá đất bên phía đông, vốn là định xây dựng tòa chung cư, nhưng ai biết cách đó không xa lại có một bãi biển, một khi đã như vậy, tôi đành nghĩ dựng một công viên giải trí, sau đó như mọi người đã biết, miếng đất kia tôi mua trao tay, hiện tại người trung gian bỏ chạy, mà bên chủ đất thật đã tới tìm tôi đòi kết toán tài chính.”

Nếu không phải chuyện này đột nhiên xảy ra, làm anh ta trở tay không kịp, sau đó sự việc nhanh nhóng lan truyền khắp vòng, hiện tại anh ta lại trở thành chê cười lớn nhất trong vòng, nếu không anh ta cũng sẽ không đột nhiên hẹn vị luật sư tiếng tăm lừng lẫy này.

“Cho nên,” Từ Triệt gõ gõ tàn thuốc: “Vẫn chưa tìm được tên trung gian kia à.”

“Chưa,” Chu Dương nghiến răng: “Nhưng chắc chắn tên đoa không trốn được bao lâu nữa đâu.”

“Vậy à?” Từ Triệt nhướng mày: “Nói rõ tình hình sao rồi?”

“Trước đó không lâu, tôi phái người đi tra, ở Hong Kong phát hiện tung tích của gã, chắc chắn qua không bao lâu, là có thể tìm được, chỉ cần tìm được người, mọi việc đều dễ giải quyết.”

“Ừm.”

“Cho nên hiện tại” Chu Dương thu lại suy nghĩ, trở lại đề tài: “Cần anh giúp tôi giải quyết một chút bên chủ đất thật sự."

“Đối phương yêu cầu cái gì ?”

“Trả lại đất”, Chu Dương biểu tình ngưng trọng nắm chặt hai tay, ngữ khí phẫn hận nói: “Còn đòi phí bồi thường 10% .”

“Bên đó gia hạn đến bao giờ?”

 

break
(Cao H)Câu Dẫn Cầm Thú Giáo Sư Nhà Bên
Ngôn tình Sắc, Sủng, HIện Đại
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc