Dịch Phàm cảm nhận được điều gì đó, mở mắt ra nhìn thấy cô, vội vàng kéo một bên chăn qua để che lấp.
Tô Khuynh nhanh hơn một bước, tiến lên nắm lấy dươиɠ ѵậŧ vẫn còn đang cương cứng của người đàn ông.
Dịch Phàm tức khắc cứng đờ, chỉ thấy Tô Khuynh dựa người vào hắn, hơi thở ngọt thơm lượn lờ bên tai người đàn ông, nhẹ giọng nói: “Huấn luyện viên Dịch, hôm qua anh đã giúp em, để báo đáp anh, để cho em tới giúp anh đi.”
Một cô gái xinh đẹp yêu kiều ở bên tai nói muốn giúp bạn thủ dâm, có lẽ không người đàn ông nào trên thế giới này từ chối. Mà Dịch Phàm không dám nói vừa rồi bản thân ý dâm Tô Khuynh.
Cô dùng hai bàn tay nhỏ nhắn mềm mại như không xương mà bao bọc lấy dươиɠ ѵậŧ vừa cứng vừa nóng của Dịch Phàm, chỉ cảm thấy cự căn dưới lòng bàn tay nhảy lên trướng lớn vài vòng, kích thước kinh người, gần như không thể nắm hết.
Cô dùng ngón tay cái xoa xoa đỉnh đầu, mã mắt ào ạt tràn ra chất lỏng trong suốt. Lòng bàn tay non mềm của cô gái mơn trớn mỗi một đường gân xanh nhô lên , nửa quỳ trước mặt hắn, vô cùng chuyên chú lên xuống vuốt ve. Khuôn mặt nhỏ xinh gần như sắp chạm vào căn thịt, vật tím đen sưng to của hắn càng sấn lại gần khuôn mặt trắng nõn kiều mị kia.
Tô Khuynh cũng bị du͙© vọиɠ của người đàn ông kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lỗ nhỏ dưới váy không ngừng co rút tiết ra dâm thủy. Thật tiếc khi giá trị mà cô nhận được từ người đàn ông này là không đủ, có thể làm cho hắn thế này đã là giới hạn rồi.
Dịch Phàm trẻ tuổi non nớt chưa từng được người ta phục vụ như vậy, hắn chỉ cảm thấy vô cùng sảng khoái, đôi bàn tay nhỏ bé bao lấy hắn thật ấm áp mịn màng, kɧoáı ©ảʍ tê dại lan từ một nơi lan đến toàn thân, gần như sung sướиɠ đến nỗi lạc mất hồn phách.
Người đàn ông không kiên trì được lâu, sau khi gầm nhẹ một tiếng liền bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đặc. Hắn lâu rồi chưa phóng thích ước chừng bắn đến vài phút đồng hồ mới bình ổn lại. Tô Khuynh chưa kịp phản ứng, cứ như vậy bị bắn khắp người khắp mặt, từ mái tóc, gò má, khóe miệng, dọc theo chiếc cằm tinh xảo nhỏ giọt đến khuôn ngực…
Người đàn ông nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp bị bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đục của mình, tuy rằng cảm thấy có lỗi, nhưng thói hư tật xấu trời sinh của đàn ông lại được thỏa mãn.
Tô Khuynh mệt đến mức thở hổn hển, mềm mại yếu ớt dựa vào trong ngực hắn, cặp vυ" đầy đặn cọ xát vào thân trên của Dịch Phàm trong bộ trang phục huấn luyện.
Bàn tay chai sạn của người đàn ông bao năm rèn luyện nắm lấy bờ vai mảnh khảnh trắng nõn của cô gái.
Đôi mắt xinh đẹp ngấn nước tình ý miên man mà nhìn mình, khóe mắt đuôi lông mày toàn là xuân sắc. Dịch Phàm cảm thấy sự cứng rắn trong lòng đã sụp đổ thành không ra hình dạng.