"Em sợ tôi sao?"
"Kh...không có!. Không biết tại sao nhưng anh đến gần...chỗ này của em đập rất nhanh.. hức"
Thẩm Nhược Giai vừa nói vừa cầm tay anh đặt lên ngực mình cảm nhận, ánh mắt xuất hiện tầng sương nước sắp khóc. Lúc này khi đang nhẫn nhịn thì sợi dây lý trí của anh đã rạn nứt. Nếu không phải cả cái khu này ai cũng bảo cô ngốc, đơn thuần thì anh đã nhận định đây là cách mà cô cố tình câu dẫn anh. Thực tế thì chính là như vậy chẳng qua với vẻ mặt này của Thẩm Nhược Giai chẳng ai nghĩ cô sẽ làm loại chuyện đó.
"Ưm~..." Cô khẽ rên lên thầm nghĩ 'mạnh tay chút nữa càng sướиɠ nữa nga~'.
Ánh mắt Bạc Ngôn đỏ ngầu, tay hơi dùng sức bóp cái bầu ngực khiến anh nhung nhớ này. Từ lúc anh vừa du học về luôn bị vây quanh bởi nhiều cô gái mỗi khi đi ra ngoài, nhưng cô lại khác. Có một lần anh cùng mẹ ra ngoài khi hai người mắt chạm nhau tim anh hẫng một nhịp, cô ngưng một lúc rồi cười một cái cho có lệ rồi không quan tâm mà thưởng thức bánh ngọt của mình. Lúc đó mẹ anh mới kể lể chuyện cô cho anh nghe. Lâu ngày anh cũng có thiện cảm với người cô gái xinh đẹp này
Nhiều lần xem trộm, theo dõi ngày đêm anh cũng phát hiện cô ngoài ăn ngủ thì chỉ có chơi. Cũng có nhiều lần anh nhìn lén cô thay quần áo để tự xử. 'cuộc sống của người ngốc thật đơn giản' Đó là suy nghĩ của anh. Thế nên khi vừa thấy cô anh liền có phản ững dữ dội.
"Vậy...để anh kiểm tra xem được không?" Anh thấp giọng kiềm chế ham muốn dụ dỗ thỏ nhỏ.
Chưa để thỏ nhỏ định thần anh liền kéo tay cô đi vào trong một góc khuất vườn hoa, nơi ít ai để ý. Sở dĩ anh không sợ có người biết chuyện xấu anh định làm là vì anh biết thỏ nhỏ này là một cô ngốc, chỉ cần dụ dỗ vài câu là xong chuyện.
Trong lòng Thẩm Nhược Giai vui sướиɠ mà run lên nhưng cô vẫn tỏ ra e dè sợ hãi:
"Kiểm tra.. có cần phải tiêm không?, em không thích bị tiêm". Vì cô rất sợ tiêm nga.
"Không cần tiêm..., em chỉ cần kéo áo xuống cho anh sờ sờ nhũ thịt là được, làm kiểm tra xong anh sẽ cho cây kẹo, ân~" Bạc Ngôn thấp giọng dụ dỗ.
Trong lòng Thẩm Nhược Giai thầm mắng một câu 'đàn ông thúi' nhưng bề ngoài vẫn ngây thơ chớp chớp đôi mắt long lanh ánh nước trả lời:
"Không được ạ. Ma ma em bảo không được cho người khác xem ti nhỏ và ŧıểυ Giai Giai nhỏ ạ!"
Thẩm Nhược Giai mang vẻ mặt vô tội lại thốt ra những lời lẽ khiêu d.â.m như thế này khiến anh cành không chịu được ngọn lửa bùng cháy trong người. C*n cứng ngắt chọc chọc đũng quần muốn chui ra ngoài hành hung người con gái khiến anh mong nhớ. Nhưng chưa phải lúc, hiện tại anh không thể làm cho thỏ nhỏ sợ hãi anh được.
" Anh không phải người khác, anh là hàng xóm thân cận của em và cũng là ca ca yêu quý của em nữa đó, nên cho anh nhìn cũng không sai.
Lại nói chỗ này của em còn đang đập rất nhanh hay em muốn bị bệnh?"
Vừa nói tay anh vừa nắm bóp vυ" lớn khiến cô không kìm chế được nức nở r.ê.n rỉ. Cũng không quan tâm cô có hiểu hay không.
"Ngoan~ ," đoạn nói anh kéo vội kéo áo của cô xuống để lộ cặp vυ" đầy đặn no đủ. Thẩm Nhược Giai ph.á.t d.ụ.c rất tốt, tuy chỉ mới 18 tuổi nhưng mọi bộ phận trên người cô chỗ nào cần có thịt thì có thịt, chỗ nào không cần thì không có.
"Em không mặc áo lót là muốn ra đường câu dẫn ai sao hửm, cô bé d.â.m đ.ãn.g"
Đương nhiên là câu dẫn anh rồi. Cô sao nói ra được. Cho dù không cần áo lót nâng ngực thì ngực của cô vẫn căng tròn nảy lên chứ không chảy sệ như mấy cô khác đâu