Khương Phạn lúc này đang đắm chìm trong đại dương kɧoáı ©ảʍ, làm gì còn có thời gian để ý đến Phùng Lâm Lâm chứ. Hắn không nhịn nổi muốn xuất tinh, nhanh chóng rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi ŧıểυ huyệt của cô, vuốt vuốt bằng tay mấy cái.
Sau đó, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng ngà lập tức bắn ra.
tϊиɧ ɖϊ©h͙ vọt thẳng lên điện thoại, vương vãi hết lên phần mặt của Phùng Lâm Lâm.
Hứa Dao nằm trên ghế sofa, vốn đã mệt mỏi tới mức không muốn nhấc tay, đột nhiên nhìn thấy một màn kịch liệt như thế này thì phụt một tiếng cười ra tiếng.
Phùng Lâm Lâm có nằm mơ cũng không nghĩ tới, người đàn ông mà cô ta thích đã “đại chiến ba trăm hiệp” với Hứa Dao, sau đó còn rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi âʍ ɦộ của cô, không nói hai lời mà bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên mặt cô ta.
“Giáo sư Khương, thầy vẫn đang nghe máy chứ?” Phùng Lâm Lâm đợi mãi, nhưng lại không nghe thấy giọng nói của Khương Phạn, mà ngược lại lại nghe thấy tiếng cười của phụ nữ, cô ta không nhịn được mà lên tiếng lần nữa.
“Ngủ rồi.” Khương Phạn lấy khăn giấy lau sạch di động, sau đó cũng không nói thêm với Phùng Lâm Lâm câu thừa thãi nào nữa, không chút khách sáo cúp điện thoại.
Phùng Lâm Lâm vốn còn định chúc hắn ngủ ngon, nhưng còn chưa kịp nói ra thì Khương Phạn đã nhanh chóng cắt đứt cuộc trò chuyện.
Cô ta nhìn thông báo cuộc gọi video đã kết thúc, cắn môi đặt điện thoại xuống, trong lòng âm thầm suy nghĩ phải đổi một phương pháp theo đuổi khác.
Khương Phạn đặt điện thoại xuống, quay sang nhìn Hứa Dao.
Nhìn ánh mắt của hắn khóa chặt lấy cô như thế, Hứa Dao đột nhiên cứng đờ cả người. Cô vô thức nhìn về phía thân dưới của hắn, nhìn thấy thứ kia lại có dấu hiệu ngóc đầu trở lại thì kinh hãi không ngậm được miệng.
Trời ạ, đây rốt cuộc là cái quái gì vậy chứ? Thực sự cứng mãi không mềm à?
Hứa Dao thực sự sợ chuyện một phút đồng hồ kia lại xảy ra lần nữa, cô lập tức ngừng cười, nhắm chặt hai mắt lại “giả chết.”
Nhìn thấy cô như vậy, Khương Phạn không khỏi cảm thấy vô cùng đáng yêu, trong mắt hắn hiện lên vẻ chiều chuộng, liếc nhìn phần lông mu của cô vẫn còn đang nhớp nháp dâm thủy thì mập mờ nói: “Muốn tắm chung không?”
Hứa Dao: "..."
Tắm chung?
Cô là cảm thấy mình bị dày vò chưa đủ hay sao mà còn muốn tắm chung với hắn?
Hứa Dao vẫn nhắm chặt mắt, tiếp tục giả chết.
Chỉ là cô quá nhạy cảm, cho dù nhắm mắt lại, cô vẫn cảm nhận được rõ ràng ánh mắt hắn đang chăm chú nhìn cô, không hề rời mắt.
Tuy nhiên, điều này không ảnh hưởng đến việc cô tiếp tục “giả chết.”
Thấy cô không có ý định tắm chung với mình, Khương Phạn cũng biết tối nay cô thật sự rất mệt, hắn không bắt ép cô, không nói lời nào đi về phía phòng tắm.
Nghe thấy tiếng bước chân của Khương Phạn đi xa dần, Hứa Dao len lén mở mắt ra, nhìn về phía phòng tắm. Sau khi xác nhận hắn đã vào phòng tắm rồi, cô lập tức lê lết tấm thân mỏi nhừ này lủi thủi về nhà.
Khương Phạn tắm xong đi ra phát hiện Hứa Dao biến mất rồi, đồ đạc liên quan đến cô cũng biến mất.
Hắn đi tới chỗ cô vừa ngồi, phát hiện nơi đó toàn là nước dâm thủy của cô. Hắn nhắm mắt lại, không ngừng tưởng tượng ra dáng vẻ quyến rũ gợi cảm của cô. ŧıểυ huyệt của cô không ngừng chảy nước, đôi môi đỏ mọng hé mở, không ngừng phát ra những tiếng rêи ɾỉ...
dươиɠ ѵậŧ của hắn lại cứng rồi.
Khương Phạn nhìn thoáng qua dươиɠ ѵậŧ càng lúc càng cứng lên của mình, khóe miệng nhếch lên một nụ cười tà ác.
Người phụ nữ này trêu chọc hắn như vậy rồi lại chạy trốn? Cô tưởng hắn ăn chay đấy à?
Hứa Dao mệt mỏi vô cùng, mỗi bước đi đều như bước trên bông, cả người bủn rủn, vất vả lắm mới về được tới nhà mình.
Kết quả, vừa mới vào nhà đóng cửa lại, cô đột nhiên ngã nhào xuống đất.
“Mẹ kiếp!” Hứa Dao đau đến mức nước mắt giàn dụa, không nhịn được mắng chửi một câu.
Cô thực sự không nghĩ tới tên cầm thú Khương Phạn kia mạnh như vậy. Con mẹ nó, sau này cô nhất định sẽ tìm cơ hội, ép hắn đến mức có muốn cứng cũng không cứng nổi!