Hô hấp của Khương Phạn càng lúc càng nặng nề, dươиɠ ѵậŧ cũng càng lúc càng cứng rắn hơn.
làʍ t̠ìиɦ với người phụ nữ này tuyệt vời đến mức khiến hắn có thể nhét dươиɠ ѵậŧ vào người cô hai mươi tư tiếng một ngày, hơi ấm và sự tuyệt hảo trong người cô khiến hắn điên loạn!
Lúc Hứa Dao mở mắt ra, vừa vặn nhìn thấy con mãnh thú của Khương Phạn đang hành hạ thân thể mình. Ký ức của cô chỉ dừng lại lúc mình ngất đi, cảm giác tê dại và đau đớn ở ŧıểυ huyệt cùng lúc ập đến, khiến cô vừa mệt mỏi lại vừa thỏa mãn và tự hào.
Hứa Dao tưởng tượng đến vẻ mặt của Phùng Lâm Lâm khi phát hiện ra mình bị cắm sừng thì lại không nhịn được mà vui vẻ cười ra tiếng.
Người đàn ông mà Phùng Lâm Lâm yêu thích thì sao chứ? Chẳng phải cô có thể dễ dàng ăn sạch hắn đó sao? Giáo sư trong lòng mọi người thì có làm sao? CHẳng phải dươиɠ ѵậŧ cứng rắn của giáo sư đang chôn trong ŧıểυ huyệt của cô đấy à!
Nhìn ©ôи th!t cứng rắn của hắn, Hứa Dao cảm thấy kích thước như thế này mà được làm bạn giường lâu dài thì thực sự quá phù hợp. Nghĩ đến cảm giác kɧoáı ©ảʍ như lên mây khi dươиɠ ѵậŧ của hắn đâm vào tử ©υиɠ, âʍ ɦộ của cô lại càng thêm ngứa ngáy.
“ŧıểυ yêu tinh, em tỉnh rồi à...” Khương Phạn nhìn thấy Hứa Dao đã tỉnh thì khóe miệng nhếch lên, lộ ra một nụ cười xấu xa. Hắn dùng sức xoa nắn bầu ngực của cô: “Có đói không?”
“Ưm...” bầu ngực được xoa nắn thoải mái vô cùng, Hứa Dao không nhịn được mà rên lên một tiếng. Cô vô thức ôm lấy bàn tay to lớn của hắn, uốn éo thân thể, hé miệng phát ra những tiếng rên dâm dục. Ban đầu cô còn muốn dụ dỗ hắn, để hai người thuận thế làm trong bồn tắm thêm một lần nữa, nhưng nghe hắn hỏi như thế thì cô mới vô thức phát hiện mình đã đói đến mức da bụng dính vào da lưng rồi...
Trời ạ, không ngờ cô lại bị tìиɧ ɖu͙© làm cho lú lẫn thế này.
"Ừm, đói bụng." Hứa Dao nghiêm chỉnh gật đầu, sau đó gạt tay hắn ra: “Để em tự tắm...”
Cô còn chưa nói xong thì Khương Phạn đã đột nhiên bước vào trong bồn tắm lớn. Nhìn thấy tình cảnh này, Hứa Dao nhất thời sửng sốt, cô mở to hai mắt: “Thầy... Thầy vào làm gì?”
“Không phải em nói đói bụng sao?” Khóe miệng Khương Phạn nhếch lên, lộ ra nụ cười xấu xa: “Giáo sư cho em ăn thịt.”
Hứa Dao: "..."
Người đàn ông này thật sự là quá xấu xa và da^ʍ đãиɠ rồi!
Chẳng qua, khi nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ thô to cứng rắn của hắn, Hứa Dao lại phát hiện bản thân mình hoàn toàn không có chút miễn dịch nào với nó cả. Cô lập tức chống tay lên thành bồn, ánh mắt long lanh nhìn Khương Phạn, ra vẻ ngượng ngùng nói: “Người ta đói thật đấy, thế mà giáo sư lại... A...”
Cô còn chưa kịp nói xong thì Khương Phạn đã không chịu nổi nữa, hắn ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, ưỡn người về phía trước một cái, ©ôи th!t nóng bỏng như sắc nung chui vào giữa rãnh mông cô.
kɧoáı ©ảʍ sung sướиɠ tràn ngập khắp thân thể, Khương Phạn sảng khoái đến mức gân xanh trên trán nổi hết lên. Hắn ngửa đầu ra sau, há miệng thở dốc, sau đó bắt đầu giống như ấn nút công tác, bắt đầu điên cuồng đóng cọc vào thân thể cô.
"A ~ a ~ a ~ giáo sư... dươиɠ ѵậŧ... Ăn ngon quá...” kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt không ngừng truyền đến khiến Hứa Dao không kìm chế nổi, cô điên cuồng gào thét, giọng nói khàn cả đi, mang theo dâm dục rõ ràng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Phương Phạn khiến hắn di chuyển càng thêm thô bạo hơn.
Thời gian trôi qua, Hứa Dao được ăn dươиɠ ѵậŧ của hắn nhiều đến mức không còn sức lực để hét lên nữa. Cô chỉ có thể há hốc miệng, chờ đợi những đợt kɧoáı ©ảʍ giống như điện giật không ngừng tràn vào trong cơ thể, khiến cô đạt tới cao trào hết lần này tới lần khác.