Nhiều năm sau, Anh Phi Vũ đứng ở cửa phòng bao gặp lại, nhất định sẽ nhớ lại buổi chiều xa xôi cô ngồi vào ghế sau xe hơi của Bành Thanh Ngật.
Quan hệ giữa Anh Phi Vũ và Bành Thanh Ngật, bắt đầu từ tâm lý may mắn của cô. Lúc kết thúc, vị trí xoay chuyển trời đất, đại khái là kết thúc bởi tâm lý may mắn khinh miệt của Bành Thanh Ngật.
Đây là lời kết của Anh Phi Vũ về ba năm tình cảm hỗn độn của cô, nghe có vẻ không chân thành, nhưng họ lại giống như những cặp tình nhân đã từng yêu nhau thật sự, tan đàn xẻ nghé đến mức quyết định không qua lại với nhau đến già.
Chuyện đời luôn kỳ lạ như vậy, đặc biệt là những chuyện xảy ra với cô, ông trời thay phiên nhau thêm quả cân vào cán cân của cô, khiến giá trị của cô hôm nay nghiêng về bên trái, hai ngày sau lại ngả về bên phải.
Cô vừa tốt nghiệp đã thi vào trung tâm tin tức của đài truyền hình trung ương, dù đặt trong danh sách cựu sinh viên ưu tú của trường cũ, thành tích của cô cũng coi như đáng khen. Anh Phi Vũ không biết khiêm tốn, biết mình xinh đẹp, lại thích mặc những chiếc váy loè loẹt và phô trương, giống như một viên đá màu không hợp với xung quanh. Câu đầu tiên chủ nhiệm Chu nói với cô là khen ngợi hoàn toàn, hai khóe miệng của ông cùng kéo lên, nụ cười rất chỉnh tề: “Hôm nay cô làm thủ tục nhập chức, tôi còn tưởng rằng có người mới tuyển của đài đến chỗ chúng tôi đấy chứ.”
Anh Phi Vũ đáp lại bằng một nụ cười khiêm tốn, vô cùng thành khẩn trả lời ông: “Cảm ơn ngài.”
Chủ nhiệm Chu hơi rũ mắt xuống, nụ cười không hề thay đổi: “Hy vọng bản thảo của cô cũng viết đẹp như người vậy.”
Anh Phi Vũ 22 tuổi đương nhiên không hiểu, cô coi đó là kỳ vọng tốt đẹp của cấp trên đối với cô. Có được kỳ vọng này, sự soi mói, trách mắng liên tục trong vài tháng của chủ nhiệm Chu, Anh Phi Vũ đều hóa giải thành lời dạy bảo ân cần.
Nếu không nghĩ như vậy, sự trách mắng của lãnh đạo sẽ biến thành sóng biển, hung hăng vỗ vào, khiến não cô liên tục trống rỗng, ù tai, khiến cô liên tục mất ngủ hơn một tháng, không thể không tìm kiếm biện pháp tự an ủi.
Cho đến khi cô viết bản thảo tuyên truyền về cha của Bành Thanh Ngật lần đầu tiên, chủ nhiệm Chu cầm lấy bản thảo, hai trang giấy khẽ lay động trong không trung, miệng ông không ngừng nghỉ, dường như có hai mảnh sắt sắc bén, dùng lực đạo rất nhỏ mài mòn thần kinh căng thẳng của cô.