Lúc A Thuhạ đũa xuống thì Lý Đại Thạch mới gắp đồ ăn còn lại trộn vào cơm mà bắt đầu ngốn nghiến ăn từng ngụm lớn.
Hắn bên ngoài làm việc cực lực cả ngày, giữa trưa có thể tiết kiệm liền tiết kiệm chỉ ăn hai cái bánh bao, bụng đến bây giờ đã rất đói.
Có lẻ hôm nay đồ ăn có vị thịt hoặc là hôm nay tâm tình hắn thật sự cực kỳ tốt nên ăn cảm thấy cũng ngon hơn ngày bình thường nhiều lần.
Thừa dịp nam nhân này dùng vận tốc gió cuốn mây trôi mà ăn cơm thì A Thu dùng ánh mắt ngắm nhìn nam nhân, thấy tướng ăn hắn thô lỗ thì có chút không thoải mái, đồ nàng ăn còn ư lại mà hắn lại ăn ngon lành như vậy.
Sau khi cơm nước xong xuôi thì Lý Đại Thạch thu dọn bát đũa, sau đó lại vội vàng đi nấu nước nóng, A Thu đúng trước cửa nhìn hắn làm việc bận rộn không nghỉ tay còn muốn tiến lên phụ giúp, nhưng khi thấy bát đũa bẩn thỉu kia nàng lại chần chờ.
Nàng trước đến này còn chưa chạm vào những vật kia.
Lý Đại Thạch rửa xong bát đũa thì để lên tủ bát xoay người lại thấy A Thu đang đứng ở cửa, hắn nở nụ cười được xem là nhu hòa nói : “ Đừng đứng sẽ rất mệt, về phòng ngồi đi”.
Nàng hốt hoảng gật nhẹ đầu, xoáy người chạy về lại gian phòng.
Nàng dựa vào cửa phòng mà vỗ vỗ ngực chính mình, vừa rồi nàng bị nụ cười của hắn dọa sợ.
Tuy là đã thân cận rất nhiều lần nhưng A Thu đối với Lý Đại Thạch cũng không có cảm giác muốn thân cận, bọn họ ngoài buổi tối liều chết triền miên thân mật khắn khít thì khi xuống giường Lý Đại Thạch đối với nàng là một người hoàn toàn xa lạ.
Nàng cảm kích hắn không phải là giả nhưng sợ hãi hắn cũng là thực.
Nàng mỗi ngày ở trong gian phòng này, làm nhiều nhất chính là thuyết phục chính mình cam chịu số phận cũng nàm nhân này sông qua ngày thật tốt.
Chính là nàng vẫn không cam lòng.
Cho dù là ai ở nơi cao rơi xuống cũng sẽ không cam lòng nàng cũng vậy nhưng nàng lại không muốn thừa nhận mình không cam lòng.
Sự tồn tại của hắn đại biểu cho cuộc sống nhà tan cửa nát làm nàng ngã vào vũng lầy. Đại biểu cho việc nàng không còn là thiên kim ŧıểυ thư nữa biến thành loại người mà nàng trước kia khinh bỉ nhất , là người mà chỉ cần dùng bạc thương lượng mua bán như vật phẩm vô tri.
Nếu là nàng trước kia , nàng còn không dám tưởng tượng đến viễn cảnh này.
Quá mức dơ bẩn xấu xí .
Lý Đại Thạch đem nước nóng mang vào phòng, dùng tay thử độ ấm của nước thấy vừa đủ mới nói với A Thu:” Nước vừa đủ độ ấm rồi, mau tắm đi”.
Lý Đại Thạch biết A Thu là kiều nữ cực kỳ sạch sẽ, vì vậy hắn mỗi ngày đều đun nước cho nàng tắm.
Sau mỗi lần ân ái hắn sợ nàng không vui mà đều thay nàng làm thân thể sạch sẽ, hắn tận lực cả phía trong nàng cũng rửa sạch cho nàng.
Lý Đại Thạch nói xong đứng thẳng người cũng không động nữa, A Thu thấy hắn còn chưa ra ngoài cũng không dám cởi y phục.
Chờ nửa ngày mà hắn còn chưa đi ra, nàng đỏ mặt mở miệng: “ Chàng đi ra ngoài đi”.
Thanh âm nhu mềm tựa như đang làm nũng . Nghe vào tai Lý Đại Thạch thì thân thể bỗng chốc nổi lên ngọn lửa khô nóng, cổ họng mang theo âm thanh trầm trầm, cất giấu du͙© vọиɠ : “ Ta giúp nàng tắm”.
A Thu kinh sợ mà ngẩng đầu nhìn hắn một cái sau đó mới phản ứng với lời hắn nói, trên mặt thay phiên sắc đỏ cùng trắng hiện lên, bởi vì nàng thật sự không ngờ hắn sẽ làm nhục nàng như vậy, bức nàng làm ra sự tình da^ʍ đãиɠ như vậy.
Chính là vào buổi tối thì hắn nói một nàng không dám nói hai, sự phản đối của nàng một chút cũng không có tác dụng.
Dù sao thì kết cục cuối cùng chính là như vậy.
Nam nhân đứng ngay bên cạnh, ánh mắt nóng bỏng làm A Thu giống như con cừu non dâng lên miệng sói không có đường thoát.
Nàng cảm thấy thẹn thùng lại khổ sở nhưng cũng vươn tay cởi bỏ nút trên y phục, y phục tàng cái rơi xuống, dần hiện lên rõ ràng hình dáng duyên dáng của nàng.
Lý Đại Thạch hô hấp phút chốc dồn dập.
Còn không chờ A Thuthoát xong quần áo hắn đã dán lên thân thể nàng, dươиɠ ѵậŧ cứng rắn cách quần cọ xát giữa hai đùi A Thu, A Thu thậm chí đã cảm nhận được nhiệt độ nóng bỏng của nó.
“ Thơm quá” nam nhân chôn đầu ở cần cổ của nàng tham lam mà hít vào hương thơm cơ thể nàng.