Trải qua vài lần thân mật, Mộ Dung Nguyệt ngoan ngoãn hé miệng cho Cố Hành tiện xâm nhập vào trong.
Cảm nhận được sự cho phép của cô, Cố Hành không khắc chế nữa, dùng đầu lưỡi đảo quanh từng tấc trong khoang miệng, vị ngọt trong miệng cô bị anh đoạt lấy toàn bộ, đầu lưỡi nhỏ cũng không còn chỗ trốn, chỉ có thể cùng anh triền miên.
Không biết hôn bao lâu, Cố Hành mới buông vật nhỏ trong ngực ra, Mộ Dung Nguyệt mở mắt, đôi mắt cô đã trở nên mơ màng, trong lúc sững sờ, cúc áo sơ mi đã bị cởi bỏ, váy đồng phục cũng rơi xuống mặt đất.
Ngay cả nút thắt nội y cũng đã bị Cố Hành dễ dàng cởi bỏ.
Hai mắt Mộ Dung Nguyệt ngập nước, cô có thể cảm nhận được độ nóng của bàn tay đang đặt trên eo mình. “Cố…” Không đợi thiếu nữ nói hết.
Cố Hành lần nữa hôn lên môi cô, môi lưỡi quấn quýt, vốn muốn đợi cô lớn thêm chút nữa, nhưng chung quy lại cũng không chờ nổi nữa, ý muốn chiếm hữu cô đã hoàn toàn xâm chiếm ý chí của anh, chuyện liên quan tới cô, anh không có cách nào để bình tĩnh suy nghĩ nữa.
Áo ngực của Mộ Dung Nguyệt bị Cố Hành kéo xuống, nơi đầy đặn kia lại xuất hiện trước mắt Cố Hành, một lần chà đạp nơi này đã khiến anh nhớ mãi không quên.
“Nơi này của ŧıểυ Nguyệt Nhi hình như lớn hơn rồi.” Cố Hành cúi đầu nhẹ nhàng nói với ngực cô.
Mộ Dung Nguyệt vốn dĩ đã mẫn cảm muốn chết, lúc này lại giống như bị điện giật ra sức vặn vẹo cơ thể.
“A~” Mộ Dung Nguyệt nhịn không được rêи ɾỉ thành tiếng, anh Cố Hành nói bậy, cô không lớn hơn.
Anh bắt đầu khẽ hôn lên cổ cô, không chút do dự cắn lên ŧıểυ anh đào đã đứng thẳng.
Cô vừa mở mắt đã nhìn thấy một màn này, Cố Hành chôn mặt trên ngực cắn một ngụm lại một ngụm, rất nhanh, trên ngực cô đã toàn là vệt nước.
“A a… Cố Hành… Ưm…”
Ngực cô rất đẹp, Cố Hành vừa liếʍ cắn vừa hôn, vừa cảm thụ nơi non mềm co dãn này như sắp tan ra trong miệng mình.
Theo sự liếʍ láp của anh, bộ ngực chưa bao giờ bị người ta đối đãi như thế càng tản ra hương vị thơm ngon.
Bảo bối của anh đúng là báu vật trời ban.
Mà lúc này, cự bổng dán chặt lấy thân thể thiếu nữ đã kiêu ngạo ngẩng cao. Cố Hành đùa bỡn đầu vυ" sưng đỏ, bánh bao mềm mại cũng bị anh nắn bóp đủ loại hình dáng.
Cô biết, cô không nên như vậy, không nên ăn trái cấm vào ngay lúc này.
Nhưng đối phương là Cố Hành, tựa như bất cứ do dự hay lý trí nào cũng đều biến mất.
Bàn tay nhỏ bé của cô nhẹ nhàng cởi cúc từng cái lại từng cái.
Trong lòng Mộ Dung Nguyệt khẩn trương, đến cúc thứ ba mãi không cởi nổi, từ trước đến nay cô chưa từng phát hiện cúc áo đồng phục lại khó cởi đến như vậy.
“Không cần hoảng.” Cố Hành cầm lấy đôi tay run rẩy của cô, lại cúi đầu hôn lên môi cô, Mộ Dung Nguyệt ngẩng đầu đón nhận nụ hôn của anh, dưới sự dẫn dắt của anh chậm rãi cởi bỏ cúc áo.
Nụ hôn này xong, vừa mở mắt ra, đập vào mắt chính là lồng ngực rắn chắc, dáng người Cố Hành rất đẹp, bạn cùng tuổi bây giờ ít ai đã có được dáng người sáu múi có bụng như vậy.
Mộ Dung Nguyệt nhìn đến mặt đỏ tai hồng, ngại ngùng vô cùng, tay cũng không biết nên đặt đâu.
“Bảo bối, hài lòng không?” Cố Hành cố ý cắn tai cô hỏi.
Anh thăm dò đưa tay xuống dưới, nơi u cốc kia sớm đã ướt đẫm một mảnh.
Mộ Dung Nguyệt lần nữa bị Cố Hành đặt lên giường.
“Cố Hành…” Bây giờ cô rất khẩn trương không biết nên làm gì. “Hửm?” Cố Hành nhìn phản ứng đáng yêu của cô, nhịn không được muốn trêu chọc.
Tay anh du tẩu bên hông cô, ngón tay nhẹ nhàng niết lấy bụng nhỏ.
“A… ha…” Cảm nhận được động tác của Cố Hành, Mộ Dung Nguyệt tự nhiên đặt cánh tay lên vai anh.
Vuốt ve nhẹ nhàng như vậy khiến cô ngứa ngáy khó chịu, không chỉ là phản ứng sinh lý mà còn là phản ứng tâm lý, rất rất khó nhịn.
Cố Hành vùi mặt vào cổ thiếu nữ, hàm răng không nhịn được khẽ cắn lên da thịt non mềm, xoang mũi tràn ngập mùi thơm tự nhiên phát ra từ cô.
Ngón tay của anh cũng không dừng lại, từng bước chậm rãi tới gần ŧıểυ huyệt của thiếu nữ.
Ngón tay thâm nhập vào bên trong, mới chỉ là một ngón tay cũng đã cảm nhận được nơi ấm áp căng chặt kia.
Lòng bàn tay khẽ cong lên ấn vào cánh hoa, xẹt qua nơi ướt nóng đi vào sâu hơn, chọc đến thiếu nữ phải nắm chặt lấy cơ bắp phần lưng của Cố Hành.
Thật thoải mái.
“Ưm… ưm…” Mộ Dung Nguyệt theo bản năng nhắm mắt lại, thoải mái phát ra tiếng kêu mềm mại.
Một ngón, hai ngón, ba ngón, khi chạm tới tấm màng mỏng kia lại chậm rãi rút về.