"Ngậm miệng vào đi." Tuấn Kiệt lườm lạnh Thanh Luân, hắn nằm dưới người nàng, bắt đầu di chuyển hông, những lần đi vào là những cú đâm sâu đến tận cùng, dâm dịch theo đó mà chảy lênh láng làm ướt sũng cả hai túi trứng của hắn.
Cao Khôi Dương nhìn chằm chằm bốn nam nhân, sắc mặt trở nên sa sầm, tiếp đó ánh mắt hắn dừng lại ở cái miệng nhỏ đang kêu la của nàng. Mồm nàng đang há ra chợt bị lấp đầy, nàng bắt gặp khuôn mặt thỏa mãn của Cao Khôi Dương, miệng bị ép căng ra đến đau.
Hai túi trứng rắn chắc của hai nam nhân đập mạnh vào âm hạch nàng, tiếng bạch bạch cùng âm thanh lép nhép vừa nặng vừa to. Âm thanh mỗi lúc một nhanh theo tốc độ của hai người họ.
Lê Tuấn Kiệt đâm sâu vào trong miệng nàng, cười với Cao Khôi Dương: "Cảm ơn."
Kha Hải Ly kêu ư ử, phía dưới bị Phạm Thái Khôi cùng Lý Thanh Luân xỏ khuyên liên tục, lỗ hậu môn bị Lý Thanh Luân quấy loạn, không dừng lại ở đó, tay hắn còn véo véo âm hạch đang sung huyết như hạt đậu, mỗi lần như thế âm đa͙σ cùng hậu môn thít chặt lại làm hai người đàn ông đều gầm lên thỏa mãn.
Hai người cùng một lúc... âm đa͙σ càng ngày càng co chặt, gân xanh trên trán Phạm Thái Khôi nổi lên rõ rệt, hắn phải kìm chế lắm mới không bắn vào trong nàng.
Cao Khôi Dương một khi đã lên giường thì chẳng khác gì mãnh thú, hắn ghìm chặt lấy eo nàng từng đợt đâm thô bạo lút cán, tốc độ của hắn nhanh đến kinh người. Chỗ giao hợp của hai người dần nổi bọt trắng, chỉ có mấy phút đồng hồ hắn đã thọc vào rút ra hơn trăm phát khiến Kha Hải Ly trợn trắng mắt.
"Hu hu... chậm... chậm... chết… tôi... hỏng... hỏng mất... a... a…" Nàng càng kêu la hắn lại càng cảm thấy hào hứng, những suy tính lẫn ưu tư trong đầu thường ngày đã bay sạch, bây giờ trước mặt hắn là tấm lưng trần cùng cặp mông trắng trẻo của nàng. Hắn đã bị nàng làm cho lu mờ.
Cơ thể của nàng cứ từng đợt run lên rồi cao trào không biết là bao nhiêu lần. Vậy mà năm tên nam nhân cầm thú này không quan tâm, người kia ra lại đến người khác cắm vào, ba lỗ trên người đều bị lấp đầy, nàng chỉ biết khóc, nước mắt thấm ướt hai má.