Kha Hải Ly vẫn còn đang ngủ, nàng mơ thấy mình vẫn còn đang ở tại quán bar Ngọc Châu và đang chạy trốn đám người đàn ông đang đuổi theo mình.
Lúc này, Kha Hải Ly đang từ trong sảnh chạy ra phía cổng mong thoát khỏi đám vệ sĩ của năm nam nhân quyền uy ở thành phố A đang đuổi theo mình.
"Cổng... cổng sao lại bị khóa?" Hải Ly vội vàng, còn đang nghĩ cách trèo qua.
Đang cuống cuồng còn chưa biết làm sao thì nghe có những tiếng bước chân rầm rập đang tiến về phía mình khiến Hải Ly sợ hãi, liền núp vội sau bức tượng Venus. Đám vệ sĩ chạy đến không thấy nàng thì ngơ ngác nhìn quanh tìm kiếm: "Má nó, con nhỏ đó chạy đi đâu rồi!"
Một giọng khác cất tiếng: "Cổng đã khóa chặt và cao như thế thì nó trèo qua không được đâu. Có thể nó trốn trong mấy cái cây trong khu vườn sát bên kia chăng?"
Một tên tỏ vẻ tán thành: "Có lý, vậy chúng ta mau qua đó tìm nó."
Dứt lời, cả bọn kéo qua khu vườn bên kia, còn Hải Ly vội vã rời khỏi đằng sau bức tượng quay lại vào trong quán tìm chỗ trốn, chạy vào thang máy ấn tầng sáu, cửa thang máy chậm rì rì đóng lại, nàng vô cùng vội vã, ấn liên tục nút đóng lại chỉ mong sẽ nhanh hơn.
Cửa thang máy mở ra, Hải Ly dáo dác ngó xung quanh, thấy không có ai nàng liền lẻn vào một căn phòng trông có vẻ tịch mịch nhưng không ngờ chỉ mới bước vào phòng thì cửa phòng ầm một tiếng đóng lại.
Bên trong, Lê Tuấn Kiệt đang ngồi trên ghế sofa chống cằm nhìn nàng. Bốn nam nhân khác thì cơ thể đang nửa trần, giọt mồ hôi chảy dọc xuống cơ múi săn chắc trông vô cùng gợi cảm.
"... Anh, các anh..." Kha Hải Ly sợ đến bủn rủn tay cha.
"... Kha Hải Ly, Kha Hải Ly..." Lê Tuấn Kiệt lao đến ôm chầm nàng, hắn thoạt nhìn là người bình tĩnh nhất nhưng sâu bên trông còn ghê gớm hơn cả bốn người kia.
Tay hắn từ lúc nào đã luồn vào trong áo lót nàng, chụp lấy bầu vυ" mềm mại mà xoa nắn thành đủ hình dạng.
"A... không, làm ơn, dừng..." Bốn nam nhân kia nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, mùi vị kích tích đã tràn ngập khắp căn phòng.
"...Làm ơn… tha cho tôi…” Đầu vυ" hồng nhạt chợt bị Lê Tuấn Kiệt kéo mạnh, Kha Hải Ly muốn thuyết phục bọn họ ngược lại thành tiếng rêи ɾỉ gợi tình.
Tuấn Kiệt cắn mạnh vào cổ nàng, vết răng hiện rõ mồn một trên làn da trắng tuyết, Hải Ly bị cắn đau đến ứa nước mắt.
"Anh… tôi nhất định sẽ giết chết anh." Hải Ly trừng mắt nhìn Tuấn Kiệt, giở giọng đe dọa.
Lê Tuấn Kiệt nhếch môi cười, môi hắn kề sát tai nàng, giọng khàn khàn: "Cô chỉ là hổ giấy thôi..."
Lê Tuấn Kiệt bế ngang nàng lên, ném lên chiếc giường King size cỡ lớn, năm nam nhân ngay lập tức vây quanh nàng cơ hồ một kẽ hở cũng không có, dán mắt nhìn chằm chằm vào thân thể bạch ngọc trước mặt.
"Mấy người... chúng ta có thể thương lượng..." Lời chưa dứt, Phạm Thái Khôi như còn hổ đói vồ mồi đè nàng ra thẳng tay xé rách bộ váy trên người, bộ ngực đẫy đà cứ thế nảy ra đung đưa trước mặt hắn. Hắn cầm lấy một bên vυ" nàng, dùng sức mà mυ"ŧ, cho đến khi đầu vυ" đầy vết răng cùng nước bọt bóng loáng hắn mới nhả ra tiếp tục bú mυ"ŧ bên kia.
Cao Khôi Dương ngồi sau nàng, hắn không kiêng dè gì nữa, nâng cằm nàng lên lưỡi luồn lách vào bên trong cùng nàng quấn quýt đầu lưỡi, mυ"ŧ chùn chụt.
Từng tấc da tấc thịt trên người nàng thì đang bị Hoàng Đức Bảo liếʍ sạch, hắn liếʍ trượt xuống vùng bụng láng mịn của nàng, như chuẩn bị thưởng thức đồ ăn ngon ở dưới kia nữa.
Tức thì phía dưới đã bị Lê Tuấn Kiệt chiếm lấy, hắn ta banh háng nàng ra, cúi đầu tấm tắc mυ"ŧ lấy âm đa͙σ mọng nước. Lưỡi hắn ta khuấy đảo bên trong nàng, âm đa͙σ xoắn chặt lấy lưỡi Lê Tuấn Kiệt, cảm giác đê mê chưa từng có khiến đầu óc Kha Hải Ly dần mụ mị.
Cả người nàng đã bị bốn nam nhân chiếm hết, Lý Thanh Luân tức tới suýt thổ huyết, hắn bây giờ chẳng lẽ chỉ ngồi cạnh để xem? Ánh mắt băng lạnh của hắn chợt dừng trước lỗ hậu môn đang khép chặt của nàng, môi từ từ nhếch lên.
"A!" Lỗ hậu môn chợt có dị vật lành lạnh chui vào, Kha Hải Ly túm chặt lấy tấm trải giường quằn quại.
Đầu lưỡi hắn tiến vào trong hậu môn của nàng, Kha Hải Ly há to miệng, đầu lưỡi lại bị Cao Khôi Dương mυ"ŧ lấy không thể phát ra âm thanh.
Nới rộng hậu môn một hồi lâu, Lý Thanh Luân đẩy đẩy Lê Tuấn Kiệt, Tuấn Kiệt biết ý lưỡi liền rời bỏ âm đa͙σ đầy nước của nàng.
Thanh Luân cắm ngón tay thon dài của hắn vào trong âm đa͙σ trơn ướt, liên tục móc, chọc, ngoáy vào điểm mẫn cảm của Hải Ly, lập tức khiến nàng đạt tới cào trào.
Ngón tay của Thanh Luân vừa rời đi, đầu lưỡi nóng bỏng của Tuấn Kiệt một lần nữa lại tiến vào phát ra âm thanh xì xụp.
"Tập trung vào tôi." Cao Khôi Dương cắn cắn cánh môi hồng hào của nàng đến phát sưng, nước bọt của Kha Hải Ly đã bị trào ra hai bên khóe miệng, hắn thấy thế liền liếʍ sạch không chừa một giọt.
Phạm Thái Khôi vẫn đang ngậm chặt hai đầu vυ" nàng, bầu ngực trắng giờ hiện lên chi chít vết cắn cùng vết hôn, hai vυ" dựng thẳng đứng lên màu hồng nhạt, trông thảm thương vô cùng.
"Ưm...!" Hậu môn chợt có thứ gì trơn trơn ấm ấm chui tọt vào, kích thước dài hơn đầu lưỡi, hình như là ngón tay!
Lý Thanh Luân mượn dâm thủy của nàng làm thứ bôi trơn, ngón tay từ từ trườn vào trong hậu môn khít chặt. Ngón tay càng đâm sâu vào bên trong mà moi móc, hắn cảm thấy hưng phấn hẳn lên và ngón tay hắn bắt đầu di chuyển, hậu môn thít chặt lại, Thanh Luân trầm giọng nhắc nhở: "Thả lỏng ra..."