"Được rồi, em mau đâm vào đi."
Người đàn ông vừa nói xong liền quay đầu đi, cả quá trình đều tựa trán lên chiếc đệm mềm mại, vòng eo hóp lại, hai cánh tay chậm rãi mân mê bờ mông căng mọng rồi dùng sức kéo chúng ra hai bên, những khớp tay rõ ràng đang bị vùi lấp bởi vách thịt nóng mềm trong động huyệt, một khung cảnh thật khiến cho con người ta dâng trào du͙© vọиɠ.
Ưm..
Giang Quỳnh nhếch nhếch khóe miệng, đột nhiên cảm giác được dưới mũi đang có một dòng chảy ấm áp. Cô chợt cảm thấy có gì đó không đúng, đưa tay sờ sờ: “Mẹ kiếp."
Cô phụt máu mũi rồi!
Lâu Viễn chờ một hồi lại thấy cô không có phản ứng gì, đang định quay đầu lại thì eo đã bị cô giữ chặt, sau đó anh cảm thấy dường như có cái vật gì cưng cứng đang chống dưới mông mình.
Giang Quỳnh một tay giữ người đàn ông xuống giường, tay kia lấy khăn giấy trên bàn đầu giường để lau đi dòng máu nóng, thật là quá mất mặt, không thể để anh thấy cảnh tượng này được.
Cũng may mà Lâu Viễn không hề biết chuyện gì đang xảy ra, anh cũng không không ngoái đầu lại nữa.
Giang Quỳnh nắm lấy dươиɠ ѵậŧ giả, nhắm ngay vị trí lỗ huyệt đã được dâm dịch bôi trơn của anh rồi lưu loát mà cắm thẳng vào.
"Aa...ưm.."
Một tiếng rên trầm thấp vang lên, những ngón tay trên mông của Lâu Viễn vẫn đag đâm sâu vào từng đệm thịt, các cơ trên lưng cũng co giật dữ dội theo từng nhịp thở của anh, trên thân anh được ba phủ bởi lớp mồ hơi mỏng, như đang phát sáng giữa bầu trời đêm.
Giang Quỳnh có chút lo lắng nhìn anh. Dù sao thì cái dươиɠ ѵậŧ đó cũng không phải là một bộ phận trên cơ thể cô, cô chỉ có thể dựa vào trực giác để phán đoán xem mình có vào đúng vị trí hay chưa mà có gây đau đớn gì cho anh không.
Nhưng nhìn phản ứng của Lâu Viễn, thì chắc có vẻ là không có vấn đề gì?
Sau khi nhét vào, rồi lại rút ra, Giang Quỳnh động thử vài lần nhưng chiếc dươиɠ ѵậŧ giả lại không di chuyển một tí nào ,mà eo của cô cũng dần trở nên đau nhức.
Lâu Viễn cũng không thể chịu đựng thêm được nữa, chủ động uốn éo bờ mông muốn đem dươиɠ ѵậŧ kia càng đút sâu thêm nữa, rồi đưa tay chạm vào chân Giang Quỳnh: “Đến đây, bắt đầu từ đây đi.”
Giang Quỳnh cũng ngoan ngoãn di chuyển theo nhịp động của anh, cô quỳ trên giường, hai đầu gối dạng ra hai bên thân anh, dươиɠ ѵậŧ giả cũng theo lực dó mà cắm vào.
Lâu Viễn trong lúc nhất thời hét lên một tiếng, mông dần trở nên căng cứng.
“Đâm trúng rồi sao?” Cô kinh ngạc hỏi, thử cử động eo, những thớ thịt trên đùi Lâu Viễn đột nhiên co rút: “Đây là tuyến tiền liệt ư?”
Giọng nói không ổn định của người đàn ông: “Chính là chỗ đó, em...em mau đâm vào chỗ đó đi..á!"
Không kịp để Lâu Viễn nói hết câu, Giang Quỳnh đã thẳng lưng không do dự mà đâm thẳng vào lỗ huyệt, quy đầu của dươиɠ ѵậŧ giả không hề khách khí mà như muốn nghiền nát lỗ huyệt dâm đãng ấy một cách không thương tiếc, sự sung sướиɠ khó tả khiến cho tâm trí anh như muốn nổ tung, Lâu Viễn có chút hoảng mà hét lên, nhưng anh cũng không trốn chạy mà ngược lại còn vểnh cái mông lên cao hơn, như muốn được nuốt trọn côn thịt tho to ấy.
Giang Quỳnh trước đây chưa từng có kinh nghiệm tình dục, lần đầu tiên cô không ngờ lại gặp phải một người dâm đãng đến mức như vậy, cô thực sự không thể cưỡng lại được, tai cô lặng lẽ đỏ lên trong khi vẫn đang mãnh liệt ra vào cửa huyệt của anh.
Dù sao công việc cần phải thọc ra thọc vào với cường độ cao như một cái mô tơ thế này, đối với cô gái như cô cũng tránh khỏi có chút tốn sức, Giang Quỳnh cũng không biết kiểm soát sức lực của mình, mới dạo đầu còn tốt, nhưng qua mấy lần đâm dâm chọc chọc, Lâu Viễn cảm giác được sức lực cuuả cô đã yếu đi rất nhiều.
Quả thật là lần đầu tên a, Lâu Viễn miễn cưỡng dành ra mấy phần lý trí tỉnh táo mà nghĩ. Nếu mà những người bạn giường trước đây của anh cũng kém như vậy thì anh đã đuổi ra khỏi nhà từ lâu rồi. Nhưng nói sao thì Giang Quỳnh cũng không giống bọn họ, đối với anh, cô đặc biệt hơn nhiều.
Nghĩ như vậy, Lâu Viễn liền hít một hơi thật sâu, cử động cơ thể đau nhức của mình, tiến lại gần Giang Quỳnh, sau đó vòng chân qua người cô, giúp cô điều chỉnh tư thế, nói với cô: "Tay thì ôm eo anh, ấn xuống cũng được, như vậy thì em không cần phải dùng sức nhiều nữa."
Giang Quỳnh làm theo lời anh, triệt để đè người đàn ông xuống giường, đẻ anh vào tư thế hạ eo xuống, nâng hông lên, chỉ có bờ mông là vểnh cao nhấm nháp côn thịt.
Cô ấy đỏ mặt, thử động eo. Quả nhiên tiết kiệm được rất nhiều công sức, mà côn thịt còn càng đâm sâu hơn, đôi mắt cô đột nhiên sáng lên.
"Đúng, chính là như vậy... a a!"
Không cần Lâu Viễn phải nói thêm điều gì, Giang Quỳnh đã vịn lấy eo anh, bắt đầu tăng tốc độ đưa đẩy.
Cô học rất nhanh, chỉ cần đâm hai cái, cô đã biết góc độ nào, vị trí nào có thể khiến cho Lâu Viễn trở nên điên cuồng, thế là cô ấn mạnh vào eo của người đàn ông và tăng tốc hung hăng đâm côn thịt lớn vào trong cơ thể anh như đang muốn tàn phá lỗ huyệt. Tiếng hét của Lâu Viễn càng ngày càng to hơn, mới bắt đầu anh còn đè nén tiếng thở dốc lẫn tiếng rên rỉ của mình, vậy mà bây giờ anh không kiềm chế được mà nức nở rên rỉ cầu xin tha thứ tựa như rất thống khổ nhưng lại giống như đang vui sướиɠ, mỗi phản ứng của anh đều khiến Giang Quỳnh cảm thấy vô cùng thú vị.
"A, a... em... ưm, thoải mái quá... đừng! Đừng đâm nhanh như thế! Ưm... chậm lại, chậm lại một chút..." Anh nằm trên chiếc giường tối màu, ngón tay nắm chặt ga trải giường,lỗ tai odỏ bùng đã lan xuống tới cổ, từng giọt mồ hôi vẫn rơi xuống, tuy lời nói tràn đầy sự kháng cự, nhưng cơ thể lại như con thú hoang chưa được ăn no.
Ngược lại, Giang Quỳnh trông bình tĩnh hơn anh rất nhiều, cô nheo mắt nhìn anh, nɠɵạı trừ đôi tai hơi đỏ, thì nhìn qua cô không có vẻ gì là đang đắm chìm trong khói cảm đê mê. Thậm chí vào giây phút anh khẽ nói cô chậm lại một chút, cô vẫn điên cuồng đâm thọc trong cơ thể anh đến mức bay hết lý trí.
Cô cũng không nhịn được, thật ra cô không muốn bắt nạt anh như vậy. Nhưng ai bảo anh đã hù dọa cô cơ chứ, bây giờ cô không nhân cơ hội này chơi đùa lỗ huyệt anh thì quả là lãng phí.
Hình ảnh một người đàn ông cao lớn lại cam chịu nằm dưới thân cô để cô ra vào, để cô mặc sức cày cấy, đã khơi dậy bản chất tàn bạo trong con người cô.
Cô đưa tay xoa cái mông đỏ bừng của anh rồi tát mạnh một cái, bờ mông nảy nở không che giấu được sự đàn hồi tuyệt vời.
"A!"
Lâu Viễn không ngờ lại nhận được một đòn như vậy, anh mất cảnh giác, dươиɠ ѵậŧ thô to nặng nề mà bị đè ép, cọ xát ở trên giường, trong lúc nhất thời không kìm được đã xuất tinh.
Giang Quỳnh sững sờ, còn không biết chuyện gì đã xảy ra với anh, cô chỉ nghe thấy một tiếng rên rỉ phấn khích, sau đó nhìn thấy
bắp đùi anh co giật vài cái, rồi mềm oặt nằm xuống giường như bị rút hết xương cốt.
“Sao, sao vậy?” Cô có chút hoảng hốt, đưa tay kéo người đàn ông dậy, “Nếu anh cảm thấy không thoải mái, thì chúng ta tạm dừng ở đây đi?”
Tuy nhiên, sau một lúc lâu, Lâu Viễn vẫn không hề lên tiếng, phải mất một lúc lâu mới hồi phục lại tinh thần, nghiêng người nằm lên giường. Anh cũng không ngại ngùng mà phô ra cơ thể lõa lồ trước mặt cô, mái tóc đen rũ xuống trên khuôn mặt có vẻ mệt mỏi, nhưng trên môi lại là nụ cươi vô cùng thỏa mãn: "Anh không sao... em làm rất tốt."
Lúc này, Lâu Viễn lộ ra sắc mặt thoải mái, nhưng Giang Quỳnh lại có chút xấu hổ. Đặc biệt là khi cô nhìn thấy trong chiếc bao cao su trước mặt chứa đựng một lượng nhỏ tϊиɧ ɖϊ©h͙, vẫn không biết chuyện gì vừa xảy ra.
Nhưng điều này đối với một người con gái như cô thật sự không có vấn đề gì sao? Giang Quỳnh cẩn thận suy nghĩ một chút, do dự một lúc lại liếc mắt nhìn qua người đàn ông trước mặt, mặt cô nóng bừng lên, ánh mắt cũng không biết nên nhìn chỗ nào mới tốt vội nhanh chóng dời mắt: "À thì... cảm ơn anh?"
Chắc là không có vấn đề gì đâu nhỉ?
Lâu Viễn nhướng mày, khẽ mỉm cười, ngồi dậy tới gần Giang Quỳnh: "Anh thật sự cảm thấy chúng ta rất hợp nhau. Em có muốn cùng anh thử một lần không, hửm?"
Vẻ mặt Lâu Viễn lúc này trông vô cùng dịu dàng, trên mặt vẫn còn vài giọt nước mắt khó nhận ra, chắc hẳn là tron lúc vừa rồi bị cô ức hiếp không nhịn được mà chảy ra. Giang Quỳnh không khỏi nhớ lại cuộc ân ái vừa mới kết thúc, lúc này cho dù cô có muốn từ chối thì cũng không thể nào mà thốt ra được.
Sau khi Lâu Viễn ngồi dậy, liền bế cô ngồi dang chân lên đùi mình, tay của anh vòng ra sau eo của cô để tránh không may cô bị ngã xuống, cảm giác cực kỳ quan tâm.
Mà sau khi suy nghĩ lại cô cũng cảm thấy mình không có gì thiệt thòi liền ậm ừ một tiếng.
Lâu Viễn vẻ mặt rất vui vẻ, ôm lấy cô gái xinh đẹp muốn hôn lên đôi môi cô, nhưng lại bị cô không ngừng né tránh, Giang Quỳnh rụt cổ lại:"Cái này tiến triển có phải là nhanh quá rồi không?"
"?" Lâu Viễn có chút bối rối:" Không phải chúng ta vừa làm qua rồi sao..."
Giọng anh có chút ủy khuất.
Giang Quỳnh lập tức cảm thấy mình như một kẻ cặn bã, cô cố cãi: "Nào có giống nhau cơ chứ! Này...Chuyện này...". Cô ấp úng nửa ngày cũng không nói ra được lí do gì, sau cùng đành phải cam chịu mà thỏa hiệp với anh:"Thôi quên đi, anh muốn hôn thì hôn!"
Lâu Viễn lập tức lộ ra vẻ mặt hài lòng, vội dán lên đôi môi cô, trao cho cô một nụ hôn đầy ướt át.
[Điều tác giả muốn nói:]
Ngọt ngào quá đi!