[Cao H] Hẹn Em Một Đời Yêu Em - Phần 2

Chương 2

Trước Sau

break

Sau khi sinh hai đứa con cho anh. Thượng Ngọc cũng toàn tâm toàn ý lùi về phía sau, làm hậu phương vững chắc cho anh. Anh ở bên ngoài, lo chuyện của công ty mà bố anh để lại. Hiện giờ, ông Ngô Kiến Thành đã về hưu, sống một cuộc sống an nhàn cùng với vợ và hai đứa cháu kháu khỉnh. May mắn một điều, gia đinh anh không đặt nặng vấn đề sinh trai hay gái. 

 

Lúc cô sắp chuyển dạ, bà Lưu Nguyệt vẫn bên cạnh cô, lo lắng hỏi thâm tình hình của cô. Quay sang, còn năn nỉ bác sĩ tiêm thuốc giảm đau cho cô thấy thoải mái hơn. Phòng ở của cô sau khi sinh, cũng là phòng tốt nhất, dịch vụ phải nói là chăm sóc đến tận kẽ răng. 

 

 

Nhiều năm sau đó. 

 

Khi Tuấn Huy được 4 tuổi, và Thanh Vy được 3 tuổi. Hai đứa nhỏ được lớn lên trong sự yêu thương, bao bọc và che chở dưới tình yêu sâu sắc giữa anh và cô, cùng với hai bên gia đình nội và ngoại. 

 

Để mà nói về Tuấn Huy, thằng bé mang khuôn mặt và tính cách ông già y chang Ngô Thượng Quang. Tuy mới có 4 tuổi, nhưng đã có tính cách khá gia trưởng và chu toàn, làm gì cũng phải cẩn thận. Thằng bé rất ít khi quấy khóc, và cũng hiếm khi thấy thằng bé đòi xem điện thoại hoặc tivi. Hầu như xuyên suốt thời gian một ngày của Tuấn Huy, chính là lẽo đẽo theo bố nó và ông nội… học hỏi linh tinh về những thứ có liên quan đến công việc, đến chính trị và kinh doanh. 

 

Thượng Ngọc đã rất đau đầu khi đối phó với thằng bé. Vì tính tình của Tuấn Huy không khác gì anh cả. Ít nói, ít thể hiện cảm xúc, ít quấy khóc, nên hầu như… cô không hề biết thằng bé thích gì mà muốn gì. Phần lớn, thằng bé đều tự làm những việc nó thích và nó muốn làm. Tuy là vậy, nhưng Ngô Thượng Tuấn Huy lại rất ấm áp, vì thằng bé học cách cư xử và cử chỉ từ Thượng Quang. 

 

Dường như, những mong muốn lúc trước của anh không thể thực hiện được, thì bây giờ… những điều đó có thể thấy ở thằng bé Tuấn Huy. Tuy thằng bé trông khá trưởng thành và già trước tuổi, nhưng ngược lại… thằng bé rất tình cảm và ấm áp. Rất yêu thương cô em gái Ngô Thượng Thanh Vy của mình. Đối với Tuấn Huy, châm ngôn sống chính là: << Ngoại trừ mẹ và em gái, còn lại điều không quan tâm. >>

 

Trái với Tuấn Huy, Thanh Vy sinh ra và lớn lên điều được hai bên gia đình cưng hết mực, vì là cô công chúa nhỏ. Anh rất thích có con gái, nên khi biết tin cô hạ sinh ra đứa thứ hai là bé gái, đã vui đến mức nhảy chân sáo trong bệnh viện, chạy nhảy khắp nơi khoe… là bản thân vừa có con gái. 

 

Thanh Vy thì lại sở hữu toàn bộ các nét đặc trưng và tính cách của Thượng Ngọc. Cô bé Thanh Vy như bản sao chép của Thượng Ngọc vậy. Luôn quấy khóc và nũng nịu, muốn gì là phải đòi cho bằng được, không là khóc ầm trời lên. Đặc biệt, cô bé rất giống Thượng Ngọc ở điểm… chính là bám Thượng Quang. 

 

Mỗi khi anh đi làm về muộn, cô bé sẽ thức cho đến khi nào anh về thì mới chịu đi ngủ, hoặc phải gọi điện thoại khóc lóc… mè nheo nói: “Bố ơi… bố về với con, con nhớ bố. Ở nhà, mẹ mắng Vy… mẹ mắng Vy nhiều lắm.” 

 

Trong nhà, Thanh Vy rất hay tranh Thượng Quang với cô. Nếu thấy mẹ và bố ôm ấp nhau, Thanh Vy sẽ khóc rất to, và nũng nịu nói: “Bố… bố ôm con… bố không được ôm mẹ đâu. Bố là chồng của con mà.” 

 

Thế là một nhà bốn người cười ầm lên. 

 

 

Khoảng 1 tháng sau đó.

 

Khi mà Thanh Vy và Tuấn Huy đi nhà trẻ. Thì Thượng Quang có chuyến công tác xa ở Thượng Hải khoảng 1 tuần. Trong nhà, từ việc đưa rước con đến việc nấu ăn và dọn dẹp nhà cửa… điều một mình cô quán xuyến từ A đến Z hết. 

 

Khoảng thời gian anh đi công tác, anh và cô vẫn đều đặn gọi điện thoại cho nhau. Tuy có hơi lệch múi giờ một xíu, nhưng vẫn đủ thời gian để gọi điện thoại và trò chuyện với nhau. 

 

 

Thượng Hải. 

 

Hôm nay, anh có hẹn với một đối tác khá lớn, để bàn chuyện về việc xây chuỗi Resort mới, ở thành phố phía Bắc của anh. Nhưng đợi khá lâu, vẫn không thấy đối tác đâu… anh là người làm việc rất có nguyên tắc, nhưng hôm nay… lần đầu tiên anh phải đợi đối tác lâu đến như vậy. 

 

Ngay khi anh tính đứng dậy rời đi, thì có một cô gái khá xinh đẹp từ xa vội vàng chạy đến. Cúi đầu, rối rít nói: “Ngài Ngô… xin lỗi ngài… xin lỗi ngài vì đã đến muộn. Xin tự giới thiệu, tôi là Trương ŧıểυ Muội, trợ lý của ngài Steve.” 

 

“Vâng, xin chào. Tôi là Ngô Thượng Quang… nhưng dường như, các người đã để tôi đợi hơi lâu thì phải? Tôi không nhận một thông báo nào, về việc sẽ có trợ lý đến gặp tôi.” 

 

“Xin lỗi ngài, mong ngài thông cảm bỏ qua. Hôm nay ngài Steve đột ngột nhập viện, vì ngộ độc thực phẩm… Chuyện xảy ra ngoài ý muốn, nên rất mong ngài bỏ qua và lượng thứ ạ.” 

 

Anh cũng không đôi co và làm khó gì họ. Nghe thấy vậy, cũng mềm lòng mà ngồi xuống bàn chuyện làm ăn. 

 

Sau khi trò chuyện được khoảng 1 tiếng rưỡi, thì tình cờ thay. Trương ŧıểυ Muội lại là bạn chơi game lúc trước cùng với anh và Chu Thượng Ngọc. ŧıểυ Muội khi biết anh chính là người mà ngày xưa mà cô ta thầm thích thầm, hai mắt liền mở to tròn lên, háo hức cười đùa và nói: “Trời ạ, may mắn thế… không ngờ lại gặp được anh ở đây.” 

 

“Ừ! Cũng may nhỉ?” 

 

“Lâu rồi không thấy anh vào game chơi. Dạo này anh vẫn khỏe chứ?” 

 

“À… anh bỏ game lâu rồi. Anh thì vẫn khỏe, vẫn sống tốt.”

 

“Giờ anh sống ở đây hả? Tối nay anh rảnh không? Em mời anh đi ăn.” 

 

Thượng Quang chỉ khẽ mỉm cười, anh vội đáp: “Anh qua đây vì công việc thôi, vài ngày nữa anh phải về nước rồi. Tối nay… chắc là không được rồi, anh có việc khác phải làm rồi.” 

 

“Vậy à. Tiếc nhỉ… hì, vài hôm nữa em cũng về nước. Nếu được, hẹn anh một hôm đi ăn uống.” 

 

“Ừ được!” 

 

Thượng Quang nói xong cũng vội vàng đứng dậy, hợp đồng đã chốt rồi. Cũng không có lý do gì để anh tán gẫu thêm. Trước giờ anh vẫn luôn như vậy, ngoài công việc cần phải nói chuyện ra… thì anh sẽ không bao giờ tiếp chuyện với phụ nữ, ngoại trừ vợ của anh chính là Chu Thượng Ngọc. 

 

 

Trương ŧıểυ Muội nhỏ hơn anh một tuổi. Khi xưa, cũng là bạn chơi game cùng anh và cô. Nhưng trong khoảng thời gian chơi game, anh nảy sinh tình cảm với Thượng Ngọc từ những ngày chơi đầu, mặc dù lúc đó… người chơi với anh nhiều nhất chính là Trương ŧıểυ Muội. 

 

Nhưng anh lại rung động với cô. Trương ŧıểυ Muội cũng đã sớm thầm thích anh, có một khoảng thời gian ngắn… cô ta từng nhắn tin tán tỉnh anh, nhưng ngặt nỗi… Thượng Quang lại kể hết mọi chuyện cho cô biết. Lúc đó, anh khá khờ… vì khi đọc tin nhắn của Trương ŧıểυ Muội, anh lại không biết đó là tin nhắn tán tỉnh, chỉ nghĩ là tin nhắn kiểu trêu đùa nhau mà thôi. 

 

Thượng Quang cũng khá quý Trương ŧıểυ Muội. Vì khi xưa, cô chỉ chơi được với anh vài trận, là liền chạy mất dép. Hầu như, anh điều phải nhờ ŧıểυ Muội liên lạc với cô, gọi cô lên chơi cùng. Nên để tán được cô, cũng phải cảm ơn ŧıểυ Muội vì đã tạo cơ hội cho anh và cô. 

 

Nhưng ŧıểυ Muội lại không biết, là anh đã sớm có tình cảm với cô, mà còn chủ động tán tỉnh cô nữa. Nên sau này, khi không còn chơi với nhau nữa, ŧıểυ Muội đã luôn chủ động tán anh, nhưng anh thì vẫn chỉ xem cô ta là một người bạn chơi game cùng mà thôi. 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc