Không cần nhìn cũng biết, bộ dáng hắn bây giờ, chắc chắn hệt như một kẻ đáng thương bất tài lại hạ tiện.
Hắn nghĩ đến em vợ của mình, động dục với em vợ, nhưng hắn lại không cứng nổi.
Trong bóng tối, tầm mắt của hắn dần dần mờ đi, bên tai dường như có tiếng cười trong trẻo của cô gái, vừa quyến rũ vừa nhu mì gọi hắn: "Anh rể...... Anh rể, anh rất muốn đ*t em phải không?"
Một đôi tay nhỏ bé đang lắc lắc cơ thể Tô Cảnh, Tô Cảnh xoay người lại, liền nhìn thấy cô em vợ chỉ mặc một chiếc váy ngủ mỏng manh, giống như tầm lụa xuyên thấu, hắn mơ hồ có thể nhìn thấy hai điểm trước ngực cô, cùng lông mao giữa hai chân, Tô Cảnh nuốt một ngụm nước bọt, chống tay ngồi dậy, khàn giọng nói: "Tri Hạ, sao em chưa đi ngủ?"
Em vợ đặt mông ngồi trên đùi hắn, vặn eo, dùng mông cọ giữa hai chân hắn, thẹn thùng e sợ nói: "Em không ngủ được, muốn chơi với anh, anh rể, anh có muốn chơi với em không, chơi ở đâu cũng được, cắm vào cũng có thể."
Lúc nói lời này, đôi mắt cô như phóng ra điện, khiến hắn thần hồn điên đảo, hắn nuốt một ngụm nước bọt, nói: "Nhưng mà tôi......" Hắn muốn nói mình không cương nổi, nhưng lại không đành lòng nói ra những lời mất hứng như thế, hắn không muốn làm em vợ thất vọng.
Đôi tay mềm mại không xương của em vợ đang xoa nắn trên đũng quần hắn, đỏ mặt thẹn thùng nói: "Anh rể, anh cứng quá!" nói xong, tay của cô luồng vào háng hắn, quyến luyến vuốt ve con chim của hắn không rời.
Tô Cảnh khó tin cúi đầu nhìn giữa hai chân mình, một cây dương cụ cường tráng lại thẳng đuột, oai phong lẫm liệt dựng lên giữa hai chân hắn, mà tay em vợ vẫn đang xoa nắn, tuốt lên tuốt xuống.
Trong nháy mắt cắm vào, lực hút chặt chẽ của lỗ l*и, khiến Tô Cảnh sướиɠ đến tê cả da đầu, toàn thân khẽ run, đã bao lâu hắn không làʍ t̠ìиɦ rồi, lâu đến mức hắn gần như quên mất cảm giác đó là như thế nào.