Nụ hôn của anh rể, hoàn toàn không tương xứng với tính khí lạnh lùng của hắn, nụ hôn của hắn cực kì nóng bỏng, môi lưỡi cuốn nhau kịch liệt, như trận cuồng phong, quét qua miệng cô. Hơi thở bọn họ hòa quyện vào nhau, nước bọt trộn lẫn, đầu lưỡi anh rể cuộn lấy đầu lưỡi cô, điên cuồng mạnh bạo mυ"ŧ vào, như thể giây phút tiếp theo là tận thế, hắn muốn trước khi tận thế, hôn cô nồng nhiệt đến chết.
Lục Tri Hạ bị hôn đến cơ thể mềm nhũn, cô giống như chìm trong một nồi nước sôi, một giây sau sẽ chết ngạt, nàng gian nan hừ nhẹ một tiếng, giương cằm lên, lộ ra cái cổ mảnh khảnh trắng nõn, Tô Cảnh không đuổi theo môi cô, mà đưa lưỡi, vừa rê vừa liếʍ, từ cằm đến giữa xương quai xanh của cô, để lại từng vệt nước ái muội trên cổ cô.
Bàn tay Tô Cảnh vẫn luôn đặt ở sau lưng cô, di chuyển lên trước ngực cô, thô lỗ kéo áo ngực cô xuống, sau khi nhìn thấy núm vυ" phấn nộn của cô lộ ra ở trong quán bar, hắn vẫn luôn muốn làm như vậy, thô bạo xé toạc quần áo nửa trên của cô, triệt để phơi bày hai bầu vυ" của cô, tuy không nhìn thấy, nhưng tay hắn cũng có thể cảm nhận được.
Khi nhũ thịt bị xoa nắn, Lục Tri Hạ vừa thỏa mãn vừa không kiên nhẫn thấp giọng kêu một tiếng, một giây sau, cô đưa càng nhiều thịt vυ" vào tay anh rể.
"Anh rể...... Phía dưới em thật là khó chịu." Cô giống như đang thút thít, lại giống như nũng nịu nỉ non.