Chốc lát sau Phúc bảo bỗng rời khỏi cái bàn đi tới chỗ bé Linh đang trần trụi nhìn hắn bằng cặp mắt mệt mỏi và bất lực, hắn nhìn nàng một cách nham hiểm rồi đột nhiên Phúc Bảo nắm tóc nàng và đúng lúc nàng hét lên vì đau chưa kịp ngậm miệng thì gã giang hồ xã hội đen đã nhét viên thuốc vào miệng cô bé rồi đưa tay lên bóp nhẹ cổ nàng nói: “Nuốt đi…”
“Ặc… ặc… chú cho cháu uống thuốc gì vậy… hu… hu…” Thảo Linh nói trong cơn ho sặc sụa.
Hắn đáp: “He… he… thuốc tăng lực thôi…”
Rồi hắn đứng dậy đi ra khỏi phòng và quay trở lại với lon bia trên tay, hắn ngồi phịch xuống mép giường khui lon uống còn nàng thì nằm với dáng vẻ mệt mỏi… không biết thứ thuốc mà Phúc Bảo cho nàng uống là thuốc gì nhưng chỉ khoảng năm phút sau thì nàng thấy cả thân mình nóng ran và chưa bao giờ nàng lại có cảm giác hứng tình đến vậy.
Đôi mắt của thiếu nữ lờ đờ nhìn gã thanh niên như còn chút xấu hổ nhưng ngay lập tức bị sự hưng phấn át đi để rồi khi không thể kiềm chế bản thân nàng chủ động đưa tay xoa nhẹ lên ngực mình rồi trượt xuống háng dùng ngón tay mà thụt vào trong và tiếng rêи ɾỉ bắt đầu phát ra, Phúc Bảo nhìn nàng rồi cười khoái chí vì giờ đây nàng sẽ phải cầu xin hắn ban cho sự thỏa mãn nhục dục… Phúc Bảo đưa cho nàng trái dưa leo và nói giọng nham nhở: “Dùng tạm cái này đi… he… he…”
Nàng chẳng cần quan tâm lời Phúc Bảo mà chỉ chăm chăm vào cây thịt đang đung đưa trước mặt mình, và cũng ngay lúc đó quyển sách kỳ quái của gã bay tới cất lời: “Như chủ nhân đã yêu cầu, tôi đã chuẩn bị sẵn rồi, giờ chỉ cần ngài ra lệnh thì trình diễn thôi.”
Con chó le lưỡi liếʍ thẳng lên háng Thảo Linh nơi có những dòng sữa tươi đang chảy lênh láng, có lẽ do đói nên con chó cứ thế liếʍ láp… tiếng rên của bé Linh bỗng trở nên hoang dại hơn mặc dù trong miệng vẫn đang ngậm một cây thịt khổng lồ, tên hình nhân dùng tay banh rộng hai cánh môi âʍ ɦộ nàng ra để cái lưỡi của con chó được vào sâu hơn khiến nàng như phát điên rồi hét lên: “Cho cháu đi… a… a… sướиɠ quá…”