Bị Phúc Bảo túm tóc kéo lại cô bé nhăn nhó rồi đưa tay xuống bịt chặt vào háng để ngăn cho nước ŧıểυ không phun ra, rồi hắn vật nàng nằm xuống lại giường, banh rộng hai chân cô bé ra và gỡ đôi tay cô bé đang che nơi tư mật, hắn thọc ngón tay vào lỗ âʍ đa͙σ nàng móc vừa nói: “Mày ŧıểυ cho tao xem đi…”
“Hu… hu…” Thảo Linh cất tiếng khóc nhục nhã ê chề nhắm mắt cắn chặt môi và rồi… một dòng nước ŧıểυ phun ra xè xè từ cái lỗ niệu đạo nhỏ xíu nằm giữa âm hạch và lỗ âʍ đa͙σ trong tiếng cười của gã thanh niên, hắn đứng dậy giơ bàn tay ướt nhẹp lên xoa và bóp mạnh vào vυ" nàng rồi đồng thời gã xuống giường nhấc cái ghế ở bàn làm việc của hắn ra đặt ngay trước mặt Thảo Linh và bắt nàng ngồi banh háng trên đó.
Và rồi từ trang sách nhả ra với mấy hộp sữa tươi, Phúc Bảo cầm lấy tiến lại gần cô bé rồi ngồi xuống và vừa đưa tay vỗ bốp bốp vào mu âʍ ɦộ nàng vừa nhìn nàng cách nham hiểm, chưa kịp hiểu chuyện gì thì Phúc Bảo đã dùng tay banh hai âm môi ra rồi dốc ngược hộp sữa vào giữa khe âʍ đa͙σ và bóp mạnh, dòng sữa tươi trắng xóa phun thẳng vào trong âʍ đa͙σ của nàng và chảy ngược ra làm nàng hơi co người vì sợ hãi, bé Linh nhìn xuống dòng sữa đang chảy từ khe âʍ đa͙σ mình ra với ánh mắt hốt hoảng.
Lỗ hậu môn của Mai Thảo Linh đang bị nong ra bởi cả cây thịt của Phúc Bảo đã nằm trọn bên trong, Phúc Bảo bắt đầu nhấp mặc cho nàng gào khóc thảm thiết… nhưng cũng không lâu sau đó thì hắn phải rùng mình rồi ép sát bụng nàng để xuất tinh, nàng thở hổn hển và nhắm mắt cảm nhận luồng tinh khí nóng hổi đang phun ra xối xả trong hậu môn mình… Sau khi thỏa mãn Phúc Bảo ngồi bệt xuống sàn nhà để ngắm nhìn nàng, còn nàng vì quá mệt và đau rát nơi khe hậu môn thì liền thả lỏng chân tay để hai dòng nước mắt trào ra và nàng thiếp đi.
Đồng hồ lúc này thì đã 15 giờ chiều và ngoài trời đang mưa tầm tã, phòng riêng của Phúc Bảo không thấy hắn và người thiếu nữ kia đâu. Và rồi tiếng róc rách của vòi hoa sen cùng những tiếng nói xì xào trong nhà tắm cuối hành lang vang lên, hai bóng người nhốn nháo được ánh đèn phản chiếu qua lớp cửa kính cho thấy một cách mờ ảo những gì đang diễn ra phía trong.
Lúc này nàng lên tiếng bằng giọng yếu ớt trong hơi thở: “Tha cho cháu… cháu mệt quá… hu… hu…”
Phúc Bảo đứng phía sau dập thêm mấy phát nữa rồi đưa tay nắm tóc nàng giật mạnh làm nàng phải ngửa đầu lên rồi hắn ghé sát tai nàng nói: “Mệt à? Ha… ha… mệt mà sao dâm thủy ra nhiều thế… he… he…”
Những dòng nước mắt đau đớn tủi nhục rơi lã chã, nàng khóc lóc nỉ non xin tha thứ: “Hu hu cháu đau quá… chú tha cho cháu đi… hu hu…”
Phúc Bảo mỉm cười thoả mãn, đáp: “Đâu dễ thế cưng, nhìn cưng ngon thế này sao ta bỏ được…”
Vừa nói xong hắn bắt đầu dập tiếp, nàng lắc đầu nguầy nguậy khóc nấc chịu không nổi những cú dập điên cuồng của hắn: “Không không… làm ơn dừng lại đi… cháu đau quá à…”
Bảo cười nói: “Về giường tiếp tục nào!”
Rồi hắn vừa bế Thảo Linh đi về phòng vừa dập, cô bé sợ hãi càng quàng tay ôm chặt cổ hắn.