Cấm Kỵ Sai Trái (Huynh Muội)

Chương 7: Lần đầu gặp anh trai

Trước Sau

break



Cô vặn đèn bàn lên, cầm sách mở ra sau đó nhìn chằm chằm bài tập, dùng đầu bút chống đầu cào qua cào lại, miễn cưỡng lắm cuối cùng cũng có thể bắt đầu học tập được.
Nghiêm túc làm bài tập hơn một giờ, Ôn Điềm xoa xoa đôi mắt có hơi mỏi, trầm tư một hồi sau đó lại tiếp tục lật trang giấy trắng ra viết viết.
Đột nhiên cô nghe được trong phòng khách truyền tới giọng nói của ba ba, dường như tài xế cũng đang nói gì đó.
Ôn Điềm chớp chớp mắt hai cái rồi vội vã đứng dậy đi tới bên cạnh cửa, nhẹ nhàng mở cửa ra, trốn sau bình hoa ngồi xổm người xuống, âm thầm dõi mắt nhìn về phía phòng khách.
Phòng khách trong biệt thự được thiết kế theo kiểu Phục Hưng, đứng trên lầu có thể nhìn thấy cảnh tượng phía dưới. Quả nhiên mẹ cô cáu kỉnh không xuất hiện, Ôn Điềm chỉ có thể nhìn thấy có người đang dọn rương hành lý cho nam sinh kia.
Dường như nam sinh kia không có nhiều hành lý lắm, trên vai đeo cặp sách, mặc bộ đồ lao động cùng với quần dài, cổ trắng nõn, có thể là do mới đi từ ngoài trời lạnh vào nên cổ có hơi cứng nhắc.
Ôn Điềm còn muốn nhìn thấy càng nhiều hơn một chút nhưng đối phương vẫn luôn nói chuyện với ba ba, bất động không xoay người lại.
Vào lúc cô đang nhìn chằm chằm như muốn xuyên thấu thân thể mảnh khảnh của đối phương, đột nhiên anh quay đầu qua.
Tầm mắt lạnh nhạt kia xuyên qua tròng kính hơi mỏng, rồi lại xuyên thấu hết thảy chướng ngại vật, cực kỳ chuẩn xác nhắm vào chính cô.
Chỉ nháy mắt, Ôn Điềm cảm giác như mình bị một con dao găm sắc bén đâm xuyên đồng tử, cô như chim sợ cành cong, đứng dậy chạy trốn mất dạng.
Sau khi trở về căn phòng quen thuộc, Ôn Điềm phát hiện trên cánh tay mình đã nổi đầy da gà.
Cô xoa xoa cánh tay, đè nén trái tim đang đập thình thịch trong ngực nhưng cánh tay lại run rẩy không ngừng, ngay cả kẽ ngón tay cũng đã túa đầy mồ hôi.
Rõ ràng hai người đã mắt đối mắt từ xa xa, nhưng hiện tại cô lại không cách nào nhớ rõ gương mặt đối phương, chỉ nhớ được ánh mắt sau mắt kính lạnh như băng, thoạt nhìn sắc bén lạ thường.
Ôn Điềm hít hít mũi vài cái, phát hiện hốc mắt mình đang nóng lên, yết hầu cũng có chút nghẹn ngào.
Vì sao cô phải quan tâm nhiều như vậy? Vì sao cô phải tạo quan hệ tốt với loại người như vậy?
Cô vốn chán ghét anh! Cô muốn nhắm vào anh! Cô muốn để tất cả mọi người biết được cô chán ghét người anh trai mới tới này!
--- Nhưng cậu cho rằng cậu chán ghét anh ta nhắm vào anh ta, anh ta sẽ rời đi sao? Sẽ không! Anh ta sẽ chỉ đối xử với mẹ con cậu càng ngày càng tệ mà thôi!
Những lời Nghiên Nghiên đã từng khuyên cô lúc trước lại xông ra.
--- Mặc kệ cậu bài xích anh ta tới mức nào anh ta vẫn là anh trai của cậu, đây là quan hệ huyết thống, không thay đổi được.
--- Nếu cậu muốn đuổi anh ta đi thật thì cậu phải hiểu rõ anh ta trước, sau đó xuống tay từ chỗ yếu ớt nhất trong lòng anh ta.

break
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc