Trên bầu trời, từng đám từng đám mây âm u chất chồng, hạt mưa tí tách rơi trên con đường thôn nhỏ.
Một người phụ nữ nông thôn thân thể vạm vỡ cõng theo một cái sọt chứa cỏ khô xanh mượt, bung dù ôm con trai tìm kiếm nơi có thể đặt chân trên con đường núi lầy lội.
Có một chiếc xe hơi màu đen lái tới phía sau người phụ nữ, ấn còi.
Người phụ nữ phát hiện hai bên đôi giày vải cũ của mình toàn là nước bùn, không có chỗ đặt chân, vì thế không chịu nhường đường.
Bà tiếp tục đi từ giữa đường tới trước, bóng dáng cõng sọt mang theo khí thế thẳng tiến không lùi, sau gáy viết “anh có giỏi thì đụng tới đi”.
Mà đứa nhỏ tựa trên vai bà ấy lại đang nhìn chằm chằm nữ thần xinh đẹp ngồi trong xe tới phát ngốc, cảm giác như thấy ngôi sao sáng lấp lánh trên trời.
Đầu ngón tay dơ bẩn không ngừng cào cấu trên người mẹ, dáng vẻ rất muốn trèo xuống kéo người ở trên xe kia mang về nhà.
Phía sau lại vang lên tiếng còi xe, nhưng không đợi được người phụ nữ nhường đường. Cuối cùng tài xế quyết đoán tắt máy xe, chờ đối phương đi qua trước.
Đường núi này có tính khiêu chiến quá mạnh, đoán chừng ngày thường chẳng có mấy xe cộ tới đây. Không nhắc tới chuyện con đường này cực kỳ nhỏ hẹp, hai bên đường còn có đầy nhánh cây với bụi cây chìa ra.
Tài xế vốn không dám lái qua phía bên, rất sợ mình vừa sơ sẩy một chút đã khiến chiếc siêu xe này bị xước một đường, từ đó bị xẻo mất phí sửa chữa giá trên trời.
Tài xế ngẩng đầu nhìn qua kính chiếu hậu, đại ŧıểυ thư nhà mình đang rung chân chơi di động, vốn không quan tâm tới khúc nhạc đệm vừa xuất hiện trên đường.
Dưới màn mưa, người phụ nữ cong lưng đi về phía trước con đường nhỏ. Tài xế đang định khởi động xe tiếp tục đi tới, đột nhiên nghe được người phía sau dò hỏi.
“Tới rồi ư?”
Giọng nói non nớt của cô gái lộ ra vài phần nôn nóng sắp không kìm nén nổi.
Tài xế vội vàng quay đầu nói: “Sẽ tới ngay đây.”
“Mới vừa rồi anh cũng nói như vậy, nhưng hiện tại đã qua bao lâu?”
Cô ngẩng đầu, tức giận trừng mắt nhìn tài xế. Mặc dù đang tức giận nhưng cặp mắt to tròn đen trắng rõ ràng kia vẫn sáng chói rực rỡ.
Cô gái này rất xinh đẹp, làn da trắng như sứ, hai mắt hoa đào rất tinh xảo, cằm hơi nhọn, đôi mắt như trân châu sáng ngời, mũi cũng cao thẳng cực kỳ, từ sườn mặt nhìn qua thậm chí còn có cảm giác như được khắc ra.
Trời sinh cô đã có vẻ ngoài lãnh diễm ưu việt, gương mặt kia đẹp tới độ không tìm ra chút tỳ vết, khi nổi nóng, cả người cô lại càng thêm linh động.
“Sắp tới rồi, lần này là sắp tới thật sự! Ngài chờ thêm sáu phút cuối cùng đi!”
Tài xế bày ra vẻ chỉ hận không thể chặt đầu xuống bảo đảm với cô. Hai người mắt to trừng mắt nhỏ, đối diện vài giây, cuối cùng cô gái hừ một tiếng, lẩm bẩm nói: “Vậy anh lái nhanh lên!”
Tài xế liên tục đồng ý sau đó giẫm chân ga, xe hơi màu đen lại lần nữa vọt qua trong màn mưa.
Lần này quả nhiên sắp tới thật. Năm phút sau, một kiến trúc bị tường viện cũ nát vây quanh đã xuất hiện trước mặt.