CHƯƠNG 4
Anh đã làm ngay trong đêm qua nhưng khi nghe tin cô vì sốc sảy chân ngã cầu thang anh đã vội vàng tới mà không kịp, mẹ anh biết chuyện đã mắng anh một trận, yêu cầu anh tìm Đan Vy về bà không chấp nhận người đàn bà lăng loàn làm con dâu, nhưng anh tìm không thấy cô đâu cả.
Tôi lặng lẽ nhìn anh ta ở cuối hành lang, hóa ra là đã có con với cả cô ta rồi cơ à, chắc hai người đã ở bên nhau lâu hơn tôi nghĩ, tôi đi về phòng thấy anh Bảo Đăng đang ở phòng chờ tôi.
“Có kết quả rồi chúng ta về thôi em”
“ừm vậy chúng ta làm thủ tục xuất viện luôn nhé anh”
“được rồi đi thôi”
Anh vừa nói vừa đỡ tay tôi ra cửa, ra đến cửa bỗng một bóng người lao tới phía tôi.
“Vy Vy em đây rồi, anh tìm em cả đêm hóa ra em ở đây”
“Bốp”
“Sư huynh đừng đánh nữa”
Bảo Đăng đang muốn đánh tiếp, nghe tiếng tôi nói liền dừng lại, xách cổ anh ta lên và nói.
“Mày nghe rõ đây Tử Kỳ năm đó mày hứa với tao sao hả, mày đúng là thằng khốn nạn”
“Anh cút ra, đây là chuyện nhà tôi việc anh mập mờ yêu cô ấy thì sao, có vẻ vang gì mà lên mặt với tôi chứ”
“Anh đừng nghĩ ai cũng bẩn thỉu như anh, tôi với anh ấy không phải loại quan hệ kia, chúng tôi trong sạch, chỉ có kẻ như anh cùng với cô ta mới là kẻ đang khinh”
Tôi vừa nói vừa tiến lên kéo Bảo Đăng ra, anh ta sững sờ nhìn tôi môi mấp máy không lên tiếng, tôi nói tiếp.
“Anh nên lo cho cô bồ nhí của anh vừa sảy thai đi, còn lại chúng ta sẽ gặp nhau tại tòa”
Nói xong tôi nhanh chóng ra xe, anh ta vẫn chạy theo tôi nhưng chúng tôi đã kịp phóng xe đi mất, về đến nhà Bảo Đăng vẫn muốn ở lại chăm tôi, tôi từ chối anh, tôi nói với anh đã thuê giúp việc tới rồi anh mới yên tâm rời đi.
Tôi liền nằm xuống giường nghỉ ngơi, tay tôi xoa bụng tôi an ủi con, thời gian tới cho đến lúc ly hôn tôi sẽ cần phải dưỡng sức thật tốt mới được.
Một tuần sau, tôi nhận đầy đủ hồ sơ ly hôn mà sư huynh gửi nên đã nhanh chóng đưa qua cho Tử Kỳ, anh ta đáp lại sẽ kí nếu gặp mặt tô, tôi đồng ý.
Đến nơi gặp mặt đó là quán cafe nơi anh ta và tôi lần đầu hẹn hò, anh ta nhìn thấy tôi vội vàng đứng dậy muốn cầm tay tôi, tôi né tránh và ngồi xuống đối diện.
Tôi lôi luôn giấy ra đẩy ra trước mặt anh ta và bảo anh ta kí, anh ta nhìn tôi rồi nói.
“Em nghe anh nói một chút được không, anh chưa bao giờ muốn ly hôn với em cả, chuyện với Anh Thư chỉ là phút hồ đồ của anh thôi, anh không định đến với cô ấy. Giờ em đang mang thai không thể không có người chăm sóc, đứa bé không thể không có cha được, Vy Vy anh xin em hãy cho anh một cơ hội nữa”
“Nếu anh gọi tôi đến để chỉ nói vậy thì xin lối anh tôi không muốn nghe thêm, tôi đã chuẩn bị đầy đủ cho bản thân không khiến anh phải lo, kể từ khi tôi mang thai anh cũng không chăm sóc tôi nên có anh hay không đối với tôi mà nói cũng như nhau”
“Anh xin em, công ty cũng là tâm huyết của em mà nếu chúng ta chia tay, em cũng vứt bỏ nó luôn sao”
“Tôi được nhận một nửa chứ nhỉ, kẻ có tội là anh không phải tôi, tôi đã có đủ bằng chứng về việc anh ngoại tình trong hôn nhân nên hi vọng anh ký sớm để tránh cho tôi phải lằng nhằng tới pháp luật”
Tôi nói xong đứng dậy đi ra khỏi quán, anh ta vội đuổi theo tôi, tôi đẩy anh ta ra, bỗng có một chiếc xe lao tới phía tôi, anh ta liền ôm lấy tôi né qua một bên, bụng tôi đau nhói trước khi tôi lịm đi tôi thấy được người đâm tôi là Anh Thư
Tôi tỉnh lại trong bệnh viện toàn thân đau nhức, bên cạnh là mẹ chồng tôi đang khóc cùng Tử Kỳ đang ôm đầu gục xuống.