Vóc người Thẩm Khánh Huy cao to, mặt chữ điền, đôi mắt hẹp dài lóe lên sự khôn khéo, vừa nhìn đã biết là người giỏi tính toán.
Câu cáo già xảo quyệt của Rayder quả thật không miêu tả sai chút nào.
Thẩm Khánh Huy và bà Thẩm đáp lại một tiếng, nói với An Lâm vài câu, ánh mắt Thẩm Khánh Huy chợt dừng lại trên người Aker không thể khinh thường đang đứng cạnh An Lâm.
Bốn mắt nhìn nhau, Thẩm Khánh Huy nhìn thẳng vào đôi mắt sâu xa của Aker, ông ta bỗng chốc khẽ nhíu máy, khí thế trên người Aker rất mạnh, với trực giác nhìn người nhiều năm nay của Thẩm Khánh Huy, vừa nhìn đã biết Aker không phải người tầm thường!
Ánh mắt Thẩm Khánh Huy nhìn chằm chằm vào gương mặt đó của Aker, càng nhìn Thẩm Khánh Huy càng nhíu mày thật chặt.
Trong lòng lại càng nghi ngờ không thôi, sao ông ta lại cảm thấy người này càng nhìn càng giống với người nhà họ Thời?
Người trước mắt này rốt cuộc có lai lịch thế nào?
Tuy trong lòng Thẩm Khánh Huy đầy nghi ngờ, nhưng ngoài mặt vẫn không có thái độ gì, ánh mắt chuyển sang An Lâm bên cạnh: “Lâm Lâm, cậu đây là bạn của con à? Sao không giới thiệu cho cha mẹ chút đi?”
An Lâm nghe cha nuôi nói xong, vội chỉ vào Aker rồi nói với Thẩm Khánh Huy: “Cha nuôi, anh ấy tên là Aker, khởi nghiệp từ đôi bàn tay trắng ở nước Mỹ, có một công ty có tổng giá trị cổ phiếu hơn mười tỷ USD đã được đưa ra thị trường, bây giờ đang chuẩn bị về Diệu Thành mở rộng thị trường, anh ấy cũng có một công ty ở Diệu Thành là công ty Lập Phong.”
Advertisement
An Lâm vừa dứt lời, Aker bèn bước lên phía trước, thái độ rất có chừng mực nói với Thẩm Khánh Huy: “Ngưỡng mộ danh tiếng của ông Thẩm đã lâu, hân hạnh, hân hạnh.”
Nói xong Aker chủ động chìa tay đến trước mặt Thẩm Khánh Huy.
Thẩm Khánh Huy thấy thái độ biết chừng mực của Aker, ánh mắt cuối cùng cũng thay đổi, hơi thích thú nhướng mày nhìn Aker, chìa tay bắt tay Aker nói: “Thì ra là cậu Aker! Mấy ngày nay cậu Aker có thể nói là rất được chú ý ở Diệu Thành, bây giờ sợ là ở Diệu Thành chẳng có mấy ai không biết đến danh tiếng của cậu Aker.”
Mấy hôm trước sau khi Aker ngang nhiên ra giá cao cướp mảnh đất Thời Ngọc ȶᏂασ vừa ý trong buổi đấu giá, ngay sau đó anh ta đã trở nên nổi tiếng trong giới kinh doanh ở Diệu Thành.
Đương nhiên Thẩm Khánh Huy cũng được nghe kể về chuyện này.
Dù sao thì ở Diệu Thành bây giờ, vẫn chưa có ai có can đảm dám cướp đồ của Thời Ngọc ȶᏂασ trắng trợn như vậy!
Sau đó Thời Ngọc ȶᏂασ lại công khai lấy gậy ông đập lưng ông, giành mất một đối tác của công ty Aker, dẫn đến bây giờ ở Diệu Thành không còn công ty nào dám động vào Thời Ngọc ȶᏂασ đi hợp tác với công ty của Aker nữa.
Advertisement
Bây giờ công ty của Aker đã rất cao.
Nguy cơ cực kỳ cao.
“Nào dám, đương nhiên là không sánh được với ông Thẩm rồi, ông Thẩm có nền tảng vững chắc ở Diệu Thành, trừ Thời Ngọc ȶᏂασ ra, sợ là ở Diệu Thành không ai có thể sánh được với ông Thẩm nữa.”
Thẩm Khánh Huy bị nhà họ Thời chèn ép hơn nửa đời người, mọi người chỉ biết đến nhà họ Thời ở Diệu Thành, nhưng lại có rất ít người biết đến Diệu Thành còn có một nhà họ Thẩm.
Bây giờ ông ta ghét nhất là nghe người khác nhắc đến việc nhà họ Thời trên cơ nhà họ Thẩm của ông ta!
Aker thấy vẻ mặt Thẩm Khánh Huy bỗng nhiên trở nên khó coi, trong lòng bỗng chốc đã nắm chắc hơn.
Những lời vừa rồi của anh ta chẳng qua là để thăm dò Thẩm Khánh Huy mà thôi, không ngờ Thẩm Khánh Huy bằng mặt không bằng lòng với nhà họ Thời thật, sợ là trong lòng ông ta đã muốn thay thế địa vị của nhà họ Thời từ lâu!
Suy nghĩ một lát khóe môi Aker chợt nhếch lên, như thế rất tốt, đúng ý của anh ta.
Trong lòng anh ta đã nắm chắc chín mươi phần trăm việc thuyết phục Thẩm Khánh Huy liên kết với mình.
Vẻ mặt Thẩm Khánh Huy vẫn cứng đờ, bởi vì những lời vừa rồi của Aker, bầu không khí bỗng chốc im ắng lạ thường.
Sau cùng vẫn là bà Thẩm mỉm cười phá vỡ bầu không khí im lặng khác thường, bà ta cười nói với Thẩm Khánh Huy và Aker: “Được rồi, đừng đứng nói chuyện nữa, mau ngồi đi.”
Mấy người lần lượt ngồi vào chỗ, An Lâm thân thiết kéo bà Thẩm ngồi xuống, vừa ngồi xuống đã nhấn chuông gọi phục vụ, gọi nhân viên phục vụ vào dặn dò nói: “Được rồi, mấy món đã gọi trước đó có thể mang lên được rồi.”
“Vâng, cô An.” Nhân viên phục vụ cung kính đáp lại sau đó ra khỏi phòng VIP, chưa được vài phút, mấy nhân viên phục vụ đã mang đồ ăn vào.
Trước đó An Lâm gọi bảy món, chẳng bao lâu thức ăn đã được mang lên đủ.
Màu sắc hương vị phong phú, trang trí đẹp đẽ, càng nhìn càng khiến người ta cảm thấy thèm ăn.
Sau khi các món đã lên đủ, An Lâm mỉm cười cầm thực đơn đưa đến trước mặt hai người Thẩm Khánh Huy và bà Thẩm nói: “Mẹ nuôi, cha nuôi, những món này đều là những món con gọi theo khẩu vị trước đây cha mẹ thích, không biết bây giờ cha mẹ còn thích không, cha mẹ xem thử muốn gọi thêm món gì không?”
Nghe An Lâm nói như vậy, bà Thẩm và Thẩm Khánh Huy đều đảo mắt nhìn sang một bàn đầy ắp thức ăn, quả nhiên giống như An Lâm vừa nói, cô ta toàn gọi những món Thẩm Khánh Huy và bà Thẩm thích ăn.
Vẻ mặt cứng đờ của Thẩm Khánh Huy lúc này mới dịu đi một chút, ông ta và bà Thẩm nhìn nhau, vẻ mặt lộ ra nụ cười, vô cùng hài lòng gật đầu với An Lâm nói: “Đủ rồi, đủ rồi, Lâm Lâm có lòng rồi, Lâm Lâm à các con cũng xem thử gọi vài món mình thích đi.”
An Lâm mỉm cười nhìn bà Thẩm và Thẩm Khánh Huy thân thiết nói: “Những món mẹ nuôi và cha nuôi thích ăn con cũng thích ăn.”
Bầu không khí vô cùng vui vẻ, mọi người vừa ăn vừa trò chuyện với nhau.
Aker cũng không gấp, nhìn An Lâm và Thẩm Khánh Huy nói chuyện, tự mình lo ăn phần mình.
Sau cùng vẫn là Thẩm Khánh Huy không giữ được bình tĩnh trước, ánh mắt ông ta dừng lại trên người Aker, sau đó nói với An Lâm ở bên cạnh: “Lâm Lâm à, tối nay thật sự chỉ tìm cha mẹ nuôi đến ăn tối với con thôi sao? Không có chuyện gì khác à?”
Nói xong ánh mắt Thẩm Khánh Huy đảo sang phía Aker.
An Lâm nghe xong chợt bật cười, ánh mắt cũng nhìn về phía Aker.
Vẻ mặt Aker điềm tĩnh nhìn vào ánh mắt Thẩm Khánh Huy, cười với Thẩm Khánh Huy một lát, không đợi An Lâm trả lời, anh ta đã chậm rãi nói với Thẩm Khánh Huy trước: “Ông Thẩm, thật ra tối nay tôi muốn tìm ông bàn chút chuyện.”
Thẩm Khánh Huy không ngờ Aker lại nói thẳng như vậy, ông ta nhìn Aker, sau đó lại nhìn sang bà Thẩm và An Lâm nói: “Lâm Lâm, lúc cha đến có nhìn thấy trung tâm thương mại mới mở bên cạnh, con và mẹ nuôi qua trung tâm thương mại bên cạnh đi dạo một lát đi.”
An Lâm biết Thẩm Khánh Huy đang cố tình tách hai người ra, cô ta đáp lại rồi kéo bà Thẩm cùng nhau ra ngoài.
Trong phòng VIP lớn như thế chỉ còn lại Thẩm Khánh Huy và Aker.
Thẩm Khánh Huy chơi đùa ly rượu trong tay, ánh mắt sâu xa nhìn Aker chậm rãi nói: “Cậu Aker, nói đi, rốt cuộc cậu tìm tôi có chuyện gì?”
Aker không hề sợ sệt nhìn thẳng vào ánh mắt của Thẩm Khánh Huy, nói từng câu từng chữ đã chuẩn bị sẵn trong đầu: “Tôi đến tìm ông Thẩm bàn chuyện hợp tác.”
“Tìm tôi hợp tác?” Thẩm Khánh Huy dứt lời, ông ta lại có vẻ như đang khinh thường chế giễu nói: “Chắc là cậu Aker nhầm rồi, tôi và cậu Aker chẳng có gì để hợp tác cả.”
Aker nghe xong cũng nhếch miệng cười, ánh mắt sâu xa nhìn Thẩm Khánh Huy nói rõ mồn một: “Ông Thẩm, sao giữa chúng ta lại không có gì để hợp tác chứ?”
“Giữa chúng ta có chung kẻ địch đó.”
Thẩm Khánh Huy nghe Aker nói xong, nụ cười trên mặt chợt biến mất, vẻ mặt hơi trầm xuống, ánh mắt sâu xa nhìn Aker chằm chằm: “Cậu nói vậy là có ý gì?”
“Ý của tôi là gì chắc ông Thẩm là người biết rõ nhất.”
“Kẻ địch của tôi là Thời Ngọc ȶᏂασ, kẻ địch của ông Thẩm cũng là Thời Ngọc ȶᏂασ.”
“Ông Thẩm, hợp tác với tôi đi, hợp tác với tôi có thể giúp ông lật đổ Thời Ngọc ȶᏂασ, để nhà họ Thẩm thay thế địa vị nhà họ Thời, trở thành gia tộc quyền lực lớn nhất Diệu Thành.”
Từng câu từng chữ của Aker lọt vào tai Thẩm Khánh Huy, vẻ mặt Thẩm Khánh Huy lập tức thay đổi.
Ánh mắt phút chốc cũng trở nên sắc lẹm, ông ta đầy nghi ngờ nhìn Aker chằm chằm nói: “Cậu Aker, mục đích cậu giúp tôi là gì? Tôi lấy gì tin cậu chứ?”
Aker nhìn thẳng vào ánh mắt sắc lẹm của Thẩm Khánh Huy, chậm rãi ung dung nói:”Mục đích của tôi là muốn lật đổ Thời Ngọc ȶᏂασ, mãi mãi giẫm đạ nhà họ Thời dưới chân mà thôi!”
“Ông Thẩm hợp tác với tôi chỉ có lợi chứ không có hại, mọi chuyện đều do tôi đứng ra làm, ông Thẩm không cần ra mặt, chỉ cần ở phía sau trợ giúp tôi là được.”
“Cho dù tôi thất bại, ông Thẩm cũng có thể rút lui an toàn.”
“Nhưng nếu tôi lật đổ Thời Ngọc ȶᏂασ và nhà họ Thời thành công, nhà họ Thẩm sẽ có thể trở thành gia tộc lớn nhất trong Diệu Thành.”
Thẩm Khánh Huy nghe xong trong lòng rạo rực liên hồi, không thể không nói, vừa rồi quả thật ông ta đã bị lay động bởi những lời Aker vừa nói.
Lật đổ nhà họ Thời là chuyện ngay cả nằm mơ ông ta cũng nghĩ tới!
Nhà họ Thẩm của ông ta không hề kém cạnh hơn nhà họ Thời, nhưng vẫn luôn phải dưới cơ nhà họ Thời, trong lòng Thẩm Khánh Huy đã không cam lòng từ lâu, nhưng vẫn luôn chưa tìm được cơ hội!
Bây giờ khó khăn lắm mới có người bằng lòng làm kẻ chết thay, cho cù Aker này sau cùng không làm nên trò trống gì, nhưng có thể thăm dò Thời Ngọc ȶᏂασ một chút cũng tốt.
Hơn nữa nền tảng của Aker ở Diệu Thành cũng không sâu xa lắm, Thẩm Khánh Huy cũng không sợ bị anh ta cắn ngược lại, quả thật là một người bạn hợp tác rất được.
Nghĩ xong trong lòng Thẩm Khánh Huy đã có quyết định, ông ta cười nói với Aker: “Được thôi, vậy cứ làm như cậu Aker nói đi, chúng ta sẽ liên kết với nhau.”
“Nhà họ Thẩm tôi sẽ không tự mình đứng ra làm, chỉ ở phía sau trợ giúp cậu, có gì cần giúp đỡ cậu cứ nói với tôi.”
“Ông Thẩm, vậy chúc chúng ta hợp tác vui vẻ nhé.” Aker cũng mỉm cười, chìa tay về phía Thẩm Khánh Huy, Thẩm Khánh Huy sẽ đồng ý cũng nằm trong dự đoán của Aker.
Hai người vừa cười vừa bắt tay nhau, liên kết để đạt được mục đích.
Anh mắt Aker dừng lại trên tay Thẩm Khánh Huy, khóe môi nhếch lên cười lạnh, Thời Ngọc ȶᏂασ, lần này tao xem mày đắc ý được bao lâu nữa!
Một bữa cơm chủ và khách đều rất vui vẻ.
Diệu Thành sóng yên biển lặng sắp dấy lên một trận sóng to gió lớn!