Rayder điều tra hơn một tiếng đồng hồ, sau đó lập tức trở về báo cáo cho Aker.
Rayder mang theo tâm lý lấy công chuộc tội, tốn nhiều công sức cẩn thận điều tra vô cùng kỹ càng các mối quan hệ của những thế lực trong Diệu Thành những năm gần đây.
“Ông chủ, vài năm trước tất cả thế lực ở Diệu Thành đều tập trung trong bốn gia tộc lớn, trong đó nhà họ Thời đứng đầu, nhà họ Thẩm đứng thứ hai, tiếp theo là nhà họ Quý, sau cùng chính là nhà họ An, cũng chính là nhà của cô An Lâm.”
“Nhưng mấy năm trước sau khi vợ chồng hai người làm chủ nhà họ Quý đột ngột qua đời, con trai duy nhất của nhà họ Quý là Quý Viêm Phong đã ra nước ngoài làm ăn, năm nay mới chuyển từ từ những sản nghiệp ở nước ngoài về trong nước.”
“Còn về nhà họ An, một năm trước cả nhà họ đã di dân đến Canada, bây giờ về cơ bản cũng không có sản nghiệp gì ở Diệu Thành nữa.”
“Bây giờ chỉ có nhà họ Thẩm…”
Nói xong Rayder chuyển chủ đề, nhìn về phía Aker nói: “Thật ra từ rất sớm nhà họ Thẩm đã phát triển tốt hơn nhà họ Thời, nhưng sau này nhân tài mới xuất hiện của nhà họ Thời đã vượt mặt họ.”
Advertisement
“Tình hình nhà họ Thời và nhà họ Thẩm cũng tương tự nhau, cụ ông nhà họ Thẩm cũng xuất thân từ quân đội, chức vụ ngang với cụ ông nhà họ Thời, sau khi nghỉ hưu, con trai cả của nhà họ Thẩm cũng nối nghiệp cha vào quân đội, bây giờ cũng có cùng quân hàm với Thời Tuấn Đình, hơn nữa bên ngoài còn có người đồn, con trai cả của Thời Tuấn Đình và con trai cả của nhà họ Thẩm đang tranh giành cơ hội thăng chức.”
“Ngoài ra nhà họ Thẩm còn có một người con trai út, làm kinh doanh, tập đoàn Thẩm Thị bây giờ đã là tập đoàn lớn thứ hai của Diệu Thành.”
“Tuy nhiều năm nay, nhà họ Thẩm và nhà họ Thời đều chung sống yên bình với nhau, nhưng nhiều người biết chuyện đều đang đồn nhà họ Thẩm và nhà họ Thời đã bằng mặt mà không bằng lòng từ lâu.”
“Nhiều năm như vậy, cho dù là bất cứ chuyện gì nhà họ Thời đều chèn ép nhà họ Thẩm, hai người làm chủ nhà họ Thẩm đều là người có dã tâm cực kỳ lớn, bị nhà họ Thời chèn ép nhiều năm như vậy, trong lòng đã bất mãn từ lâu, nhưng bởi vì sợ những thủ đoạn và thế lực của nhà họ Thời, thế nên bọn họ vẫn luôn bấm bụng chịu đựng nhiều năm qua.”
Aker nghe xong đôi mắt chợt bừng sáng, vẻ mặt u ám đáng sợ cuối cùng cũng khá hơn một chút.
Nhà họ Thẩm này ngược lại là bạn hợp tác cực kỳ tốt!
Advertisement
Suy nghĩ một lát, Aker lại nói với Rayder: “Con trai út của nhà họ Thẩm là người như thế nào? Cậu đã điều tra chưa?”
Rayder gật đầu, vội vàng cung kính nói tiếp: “Đã điều tra rồi, con trai út của nhà họ Thẩm hiện nay bốn mươi lăm tuổi, tên là Thẩm Khánh Huy, là một tên cáo già xảo quyệt, tính tình đa nghi, làm việc vô cùng cẩn thận, nghe nói là một người rất khó nói chuyện.”
Aker nghe xong bèn cau mày thật chặt, theo như Rayder nói, với thân phận hiện tại của anh ta, sợ là Thẩm Khánh Huy sẽ không chịu gặp anh ta!
Nghĩ một lát Aker nhíu mày nói với Rayder: “Thẩm Khánh Huy này bình thường thân với những ai?”
Aker muốn tìm một người quen biết Thẩm Khánh Huy làm trung gian.
Rayder Rayder nghe Aker nói như vậy, anh ta lục tìm những thông tin đó trong trí nhớ một lượt, giống như đã nhớ ra điều gì đó, Rayder lập tức trả lời: “Ông chủ, cha của cô An Lâm quen biết nhiều người ở Diệu Thành, đặc biệt là rất thân với nhà họ Thời và nhà họ Thẩm. Thẩm Khánh Huy lại còn là cha nuôi của cô An Lâm, nếu là người được cô An Lâm giới thiệu, có lẽ có thể gặp được Thẩm Khánh Huy.”
Aker nghe Rayder nói xong, anh ta chợt suy tư một chút, trong lòng đã có quyết định, vô cùng hài lòng gật đầu nói với Rayder: “Ừm, tôi biết rồi, chuyện lần này cậu làm tốt lắm, cậu về phòng làm việc trước đi, lát nữa có chuyện gì tôi lại gọi cậu.”
“Vâng, ông chủ.” Rayder cung kính đáp lại.
Aker thấy Rayder vừa bước ra khỏi phòng làm việc, anh ta lập tức lấy điện thoại ra ấn số gọi cho An Lâm.
An Lâm đang quay phim trong đoàn phim, đúng lúc đang là giờ nghỉ giải lao giữa giờ, cô ta vừa cầm điện thoại lên chơi đã nhìn thấy Aker gọi điện thoại đến.
An Lâm nhìn chiếc điện thoại đang rung lên, cô ta không nhịn được cau mày, trong lòng bỗng chốc không khỏi buồn phiền.
Aker gọi điện cho cô ta chắc chắn chẳng có chuyện tốt lành gì!
An Lâm không muốn nghe điện thoại của Aker, nhưng lại không dám cúp máy thật!
Hơi chần chừ một lát, trước khi điện thoại sắp tự động ngắt máy, cô ta đành miễn cưỡng nghe điện thoại.
“Gọi điện thoại cho tôi có việc gì không?” Tuy An Lâm đã cố nén tâm trạng buồn bực của mình xuống, nhưng giọng nói vẫn loáng thoáng có vẻ bực mình.
“Cô An Lâm, nghe nói Thẩm Khánh Huy là cha nuôi của cô?” Giọng nói trầm thấp bẩm sinh của Aker đi thẳng vào vấn đề.
An Lâm nghe Aker bỗng nhiên nhắc đến chuyện này, trong lòng cô ta càng thêm nghi hoặc, cô ta nhíu mày thật chặt, hoàn toàn không đoán được Aker muốn làm gì, chỉ đành nghi ngờ đáp lại: “Đúng vậy, Thẩm Khánh Huy quả thật là cha nuôi của tôi, sao thế?”
“Phải là được rồi, cô An Lâm, mong cô hãy giúp tôi sắp xếp một chút, tôi muốn mời cha nuôi cô ăn một bữa cơm.”
Nghe Aker nói xong, An Lâm lại càng thêm nghi ngờ, mấy hôm trước Aker bỏ ra giá cao để cướp mảnh đất của Thời Ngọc ȶᏂασ, lúc công khai đối đầu với Thời Ngọc ȶᏂασ An Lâm cũng có nghe nói.
An Lâm biết rất rõ, cho dù Aker làm bất cứ chuyện gì cũng có mục đích của mình, lúc này Aker bỗng nhiên muốn gặp cha nuôi cô là muốn làm gì?
“Aker, đang yên đang lành anh muốn gặp cha nuôi tôi làm gì?” An Lâm cau mày, không nhịn được lớn tiếng chất vấn.
Aker nghe An Lâm nói xong, cô ta chợt nghiêm mặt lại, tay cầm điện thoại càng bó chặt hơn: “Tôi biết rồi, đợi tôi sắp xếp xong sẽ gọi điện cho anh.”
Aker nghe An Lâm trả lời, lúc này mới hài lòng bật cười nói: “Tốt lắm, cô An Lâm, vậy tôi chờ tin tốt của cô nhé, ngoài ra, sắp xếp càng sớm càng tốt, đúng lúc hôm nay tôi rảnh.”
“Tôi biết rồi.” An Lâm đáp lại, kết thúc cuộc nói chuyện với Aker, cô ta hít sâu một hơi, điều chỉnh lại nét mặt sau đó lấy điện thoại ấn số gọi cho cha nuôi Thẩm Khánh Huy của mình.
Điện thoại vang lên chưa lâu đã có người nghe máy, An Lâm nghe thấy tiếng cười sảng khoái của Thẩm Khánh Huy vang lên trong điện thoại: “Ôi, là Lâm Lâm à, sao thế? Tìm cha nuôi có chuyện gì sao?”
Tuy Thẩm Khánh Huy là loại người chẳng ra làm sao, nhưng vì ông ta chỉ có hai đứa con trai, cho nên đối xử rất tốt với con gái nuôi An Lâm này.
Hơn nữa An Lâm rất biết làm vui lòng Thẩm Khánh Huy, vừa về nước chưa bao lâu An Lâm đã có lòng mua rất nhiều thứ Thẩm Khánh Huy thích, tự mình đến nhà thăm hỏi Thẩm Khánh Huy, nhiều năm như vậy, tuy An Lâm vẫn luôn làm ăn ở nước ngoài, nhưng vào ngày lễ dịp tết đều nhớ gọi điện thoại cho Thẩm Khánh Huy, còn có lòng mua nhiều quà gửi về nước.
Được người ta ghi lòng tạc dạ như thế, đương nhiên Thẩm Khánh Huy và vợ ông ta cũng càng thích cô con gái nuôi An Lâm này hơn.
Nghe giọng của Thẩm Khánh Huy, vẻ mặt An Lâm chợt lộ ra một nụ cười vui vẻ, giọng nói ngọt ngào vội đáp: “Cha nuôi, không có chuyện gì đâu, con nhớ cha nên gọi cho cha thôi, tối nay cha có rảnh không? Con đã đặt một phòng VIP ở Nhà hàng Kim Ngọc rồi, nghe nói dạo này Nhà hàng Kim Ngọc có món mới, cha nuôi gọi thêm mẹ nuôi, cả nhà ba người chúng ta cùng nhau đến đó ăn thử món mới được không?”
Nói xong An Lâm cố tình dừng lại một chút, sau đó mới nói tiếp: “Vừa khéo con cũng có một người bạn muốn giới thiệu cho cha làm quen một chút.”
Thẩm Khánh Huy nghe giọng nói ngọt ngào của An Lâm, vội tìm thư ký hỏi lịch trình buổi chiều và buổi tối của mình, sau khi thấy không có chuyện gì, ông ta rất nhanh đã trả lời An Lâm ở đầu dây bên kia điện thoại: “Được, tối nay cha không có việc gì, vậy tối nay gặp nhé.”
Dứt lời, Thẩm Khánh Huy lại vô cùng quan tâm hỏi thêm một câu: “Đúng rồi Lâm Lâm, bên đoàn phim của con có xe không? Hay là cha bảo tài xế tối nay qua đón con nhé?”
“Không cần đâu cha, bên đoàn phim của con có xe đa dụng, cha nuôi, vậy tối nay gặp nhé.”
“Được, tối gặp.”
Ngắt điện thoại, An Lâm lập tức gọi điện thoại cho Aker, thông báo địa điểm thời gian ăn tối cho Aker biết, sau đó kết thúc cuộc gọi.
Quay phim cả một buổi chiều, thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã đến tối.
An Lâm quay phim xong vội đi thay quần áo, trang điểm lại, lúc này mới vội vàng đến nhà hàng Kim Ngọc.
Một tiếng sau, An Lâm đã đến nhà hàng Kim Ngọc, Aker còn đến sớm hơn An Lâm vài phút.
Hai người vào trong hòng VIP đã được đặt trước đó, An Lâm gọi vài món theo khẩu vị của Thẩm Khánh Huy và vợ ông ta, sau đó đưa thực đơn cho Aker đang ngồi bên cạnh nói: “Aker, xem thử xem anh muốn ăn gì?”
Aker cũng không thèm nhìn thực đơn lấy một cái, đã trực tiếp đẩy thực đơn lại trước mặt An Lâm nói: “Không cần gọi thêm nữa, tôi không kén ăn, ăn đại món gì cũng được.”
Aker thuở nhỏ ăn không đủ no, thường xuyên để bụng đói, anh ta toàn ăn nhờ chút cơm thừa canh cặn nhà hàng xóm tốt bụng, làm gì có thói quen kén ăn không tốt đó.
Nhân viên phục vụ cầm thực đơn An Lâm đã gọi xong đi ra ngoài.
Căn phòng to như thế phút chốc chỉ còn lại hai người An Lâm và Aker mà thôi.
An Lâm nhìn Aker đang ngồi bên cạnh, cô ta mở lời phá vỡ sự im lặng: “Aker, nói đi, lần này bỗng nhiên anh muốn gặp cha nuôi tôi để làm gì?”
Aker nghe An Lâm nói xong khẽ nhướng máy: “Lát nữa tự nhiên cô sẽ biết thôi.”
An Lâm không hỏi được đáp án mình muốn nghe, cô ta im lặng trừng mắt nhìn Aker.
May mà chỉ đợi khoảng mười hút, nhân viên phục vụ đã cung kính dẫn hai vợ chồng Thẩm Khánh Huy bước vào phòng VIP.
Hai vợ chồng Thẩm Khánh Huy vừa bước vào trong phòng VIP, An Lâm đã vội vàng đứng dậy mỉm cười dịu dàng, thân thiết khoác cánh tay bà Thẩm, sau đó chào hỏi vợ chồng Thẩm Khánh Huy: “Mẹ nuôi, cha nuôi.”
Bà Thẩm chỉ nhỏ hơn Thẩm Khánh Huy một tuổi, nhưng bởi vì chăm sóc tốt, vì vậy thực tế trông bà ta nhỏ hơn Thẩm Khánh Huy tới hơn mười tuổi, ăn mặc đẹp đẽ, cả người toát lên mùi tiền.