Mẹ Thời vội vàng lắc đầu nói với Thời Ngọc ȶᏂασ: “Không sao, không cần gọi bác sĩ, mẹ nghỉ ngơi một lát là được.”
Đang nói chưa xong mẹ Niếp không để cho Thời Ngọc ȶᏂασ mở lời lại tiếp tục: “Ngọc ȶᏂασ, con nhanh trở về phòng với Du Nhiên đi.”
Thời Ngọc ȶᏂασ nhìn thấy mẹ mình nɠɵạı trừ sắc mặt có chút nhợt nhạt thì tinh thần vẫn còn tốt, cũng không có xảy ra chuyện gì khác thường, lúc này mới an tâm được một chút, gật đầu với mẹ Thời: “Mẹ, vậy nếu như có chuyện gì thì gọi con.”
Nói xong, lúc này Thời Ngọc ȶᏂασ mới xoay người đi ra phòng làm việc.
Thời Ngọc ȶᏂασ ở trên lầu ba, trở lại phòng ngủ chính, Đường Du Nhiên cũng đã tắm xong.
“Bác gái không có sao chứ?” Đường Du Nhiên nhìn thấy Thời Ngọc ȶᏂασ quan tâm hỏi han.
“Không sao, giờ này mẹ anh đã trở về phòng nghỉ ngơi rồi.” Vừa nói tay Thời Ngọc ȶᏂασ vừa ôm Đường Du Nhiên vào trong ngực mình, không nhịn được vùi mặt vào cổ của Đường Du Nhiên, hít lấy một hơi thật sâu, ngửi được mùi hương thơm mát dễ chịu tỏa ra trên người Đường Du Nhiên, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể ấm áp của Đường Du Nhiên, đôi lông mày đang nhíu chặt của Thời Ngọc ȶᏂασ lúc này mới từ từ thả lỏng.
Sau khi Đường Du Nhiên sửng sốt trong giây lát, cũng từ từ ôm lấy thắt lưng của Thời Ngọc ȶᏂασ.
Cô vỗ vỗ nhè nhẹ lên lưng của Thời Ngọc ȶᏂασ giống như trấn an anh, tuy rằng bây giờ lòng Đường Du Nhiên đầy khó hiểu nhưng lúc này Thời Ngọc ȶᏂασ không nói thì Đường Du Nhiên cũng lựa chọn không hỏi, cô chờ Thời Ngọc ȶᏂασ chủ động nói cho cô biết.
Đang lúc Đường Du Nhiên mỉm cười thì bên tai đột nhiên xuất hiện giọng nói rầu rĩ của Thời Ngọc ȶᏂασ: “Du Nhiên, Aker đó có thể chính là anh trai có quan hệ huyết thống cùng cha khác mẹ với anh.”
Advertisement
Tuy rằng trong lòng Đường Du Nhiên cũng đã ít nhiều đoán ra được, nhưng chính tai nghe thấy Thời Ngọc ȶᏂασ xác nhận, trong lòng vẫn ngạc nhiên không thôi.
Vậy mà Aker lại là anh trai cùng cha khác mẹ với Thời Ngọc ȶᏂασ!
Đường Du Nhiên có thể cảm nhận được sự thù hận của Aker dành cho Thời Ngọc ȶᏂασ, hơn nữa Aker này tuyệt đối không phải là người đơn giản!
Nghĩ thế Đường Du Nhiên nhịn không được mà lo lắng nhìn Thời Ngọc ȶᏂασ: “Ngọc ȶᏂασ, anh phải cẩn thận với teen Aker này, em cảm thấy anh ta rất nguy hiểm!”
Thời Ngọc ȶᏂασ nghe mấy lời quan tâm lo lắng của Đường Du Nhiên, trực tiếp áp sát hôn lấy môi của Đường Du Nhiên.
Một nụ hôn lướt qua rồi ngưng lại, sau nụ hôn, trán của Thời Ngọc ȶᏂασ mật thiết áp lên trán của Đường Du Nhiên, bốn mắt nhìn nhau, Thời Ngọc ȶᏂασ nhìn vào đôi mắt đầy vẻ lo lắng của Đường Du Nhiên gần trong tích tắc, khóe môi nhịn không được cong lên: “Ừa, anh sẽ chú ý.”
Vừa nói ánh mắt của Thời Ngọc ȶᏂασ cũng nghiêm túc lại, lại nhìn Đường Du Nhiên tiếp tục nói: “Du Nhiên, ngày mai anh sẽ bảo Ứng Hạo Vũ qua đây giúp em thu xếp an ninh của công ty em lại lần nữa.”
Advertisement
Đường Du Nhiên nghe theo Thời Ngọc ȶᏂασ.
Gật đầu nói đồng ý.
Hai người cứ như vậy ôm lấy nhau, làn da tiếp xúc dán chặt vào nhau, lại vào lúc đêm dài yên tĩnh, không khí trong phòng đột nhiên có chút ám muội.
Hai má trắng nõn của Đường Du Nhiên không chịu được mà ửng đỏ, ngại ngùng mà vội vàng đẩy Thời Ngọc ȶᏂασ đang ôm chặt lấy cô ra: “Thời Ngọc ȶᏂασ… khuya lắm rồi… anh nên đi tắm rửa trước đã…”
“Ừa, vậy anh đi tắm trước.” Thời Ngọc ȶᏂασ lại hôn chóc một cái lên môi Đường Du Nhiên, lúc này mới cảm thấy thỏa mãn mà xoay người đi vào trong phòng tắm.
Vào lúc đó bên trong phòng khách sạn ở phía bên kia, An Lâm mới vừa mới vừa trở về phòng khách sạn, sau khi cô ta đi ra khỏi phòng tiệc vẫn luôn nhíu chặt mày cau có.
Lâm Hiểu Hiểu đang ở trong phòng giúp An Lâm sửa soạn lại đồ đạc này nọ, nhìn thấy An Lâm mang vẻ u ám cau có mặt mày trở lại, Lâm Hiểu Hiểu hoảng sợ, rõ ràng trước đó An Lâm cùng cái người đàn ông lạ mặt Anker gì đó đi ra ngoài trên mặt vẫn còn cười nói rất vui vẻ.
Lần này lại có việc chuyện rồi?
Vừa nghĩ Lâm Hiểu Hiểu vội vàng đứng dậy, đưa qua cho An Lâm ly nước, lúc này mới không nhịn được quan tâm nhìn qua An Lâm dè dặt hỏi chuyện: “Chị An Lâm, có chuyện gì sao?”
An Lâm nhận nước Lâm Hiểu Hiểu đưa qua, tức giận đến nỗi uống một hơi hết sạch ly nước, dùng sức vò miết chiếc chăn ầm một tiếng quăng lên trên bàn.
“Không có gì!” An Lâm nhíu chặt mày, nói chuyện gắt gỏng.
Trong lòng An Lâm giống như bị bàn tay vô hình siết lấy, cô ta buồn bực đến mức tức không thở nổi.
Tất cả đều tại cái tên Aker kia!
Bây giờ An Lâm hối hận muốn chết, bây giờ cô ta hoàn toàn rơi vào thế bị động!
Đến ngay cả Aker rốt cuộc muốn làm cái gì, cô ta cũng không rõ được!
Hơn nữa việc gì Aker cũng không nói với cô ta! Chắc chắn còn có chuyện quan trọng giấu diếm cô ta!
An Lâm thực sự sợ cái tên Aker kia làm chuyện khùng điên gì đó, kéo theo cô ta xuống nước chung!
“Lấy giúp chị thuốc lá qua đây!” An Lâm nhíu mày, điệu bộ không kiên nhẫn nói với Lâm Hiểu Hiểu.
Lâm Hiểu Hiểu vốn định khuyên An Lâm hút thuốc không tốt… Nhưng nhìn thấy sắc mặt khó coi u ám đó của An Lâm cũng không dám nhiều lời, vội vàng đi lấy hộp thuốc hút đưa cho An Lâm.
An Lâm bình thường cũng không có nghiện thuốc lá gì, nhưng cô ta có thói quen hễ khi nào người buồn bực An Lâm sẽ muốn hút thuốc, hơn nữa còn hút rất dữ dội!
Thành thạo cầm bật lửa châm điếu thuốc lá, liên tiếp hút lấy hút để, lúc này An Lâm mới cảm thấy bực bội vơi đi trong lòng dễ chịu được một chút.
Lâm Hiểu Hiểu ở bên cạnh nhìn An Lâm hút thuốc, giống như đột nhiên nhớ ra chuyện gì vội hỏi: “Đúng rồi, chị An Lâm, thám tử tư mà lúc trước chị bảo em tìm mới vừa nãy đã gọi cho em, nói là mất rất nhiều công sức mới tra ra được một chuyện cực kỳ quan trọng.”
“Nói rất là phí tâm phí sức, muốn chúng ta đưa thêm tiền, anh ta liền đưa tin tức mới nhất anh ta mới tra ra được nói cho chúng ta biết.”
An Lâm nghe mấy lời Lâm Hiểu Hiểu nói, mày đang nhíu chặt lập tức càng nhăn mặt thêm nữa.
Hai ngày nay cô ta bảo Lâm Hiểu Hiểu tìm thám tử tư điều tra về thân thế của Aker.
An Lâm vừa nghĩ vừa chau mày không hờn không giận nói với Lâm Hiểu Hiểu: “Em gọi cho tên thám tử tư kia đi! Chị nói chuyện với anh ta!”
Lâm Hiểu Hiểu không dám chậm trễ vội vàng gọi điện thoại cho thám tử tư.
Giống như thám tử tử kia cũng đang chờ điện thoại của Lâm Hiểu Hiểu, vừa mới gọi qua không được mấy giây đã bắt máy.
Thám tử tư vội vàng lên tiếng giấu không được giọng nói vui mừng: “Cô Lâm, đã nghĩ kĩ chưa? Đây là tin tức tôi phí tâm phí sức vất vả lắm mới tra ra được, đảm bảo với cô tuyệt đối là thứ có giá trị! Hơn nữa nɠɵạı trừ tôi, chỉ e là không có người nào khác có thể điều tra ra được thứ quan trọng như thế!”
An Lâm nghe thấy điệu bộ thề thốt đủ thứ của thám tử tư kia,nhíu chặt mày, lạnh lùng nói: “Nói thẳng đi, muốn bao nhiêu tiền!”
Thám tử tư vui mừng đến nỗi ngay cả giọng nói người trong điện thoại không giống nhau cũng quên hỏi rõ: “Năm mươi vạn!”
“Ngay sau khi cô chuyển tiền vào tài khoản tôi, tôi lập tức gửi cho cô thứ quan trọng tôi điều tra được vào trong email.”
An Lâm nghe thế nhếch lên khóe môi, cô ta lúc trước bảo thám tử tư này điều tra Aker cộng hết cũng chỉ mới tốn có hai mươi vạn!
Bây giờ mở miệng một phát thế mà lại đòi năm mươi vạn!
Nếu như không phải biết được thám tử tư này cũng đáng tin, An Lâm còn nghĩ anh ta là cố ý bắt chẹt.
Bây giờ An Lâm thực sự rất tò mò thám tử tư kia điều tra ra được cái gì mà dám chơi trò hét giá một phát nhiều tiền như vậy với cô ta!
An Lâm vừa nghĩ vừa gằn từng tiếng giọng nói lạnh lùng trầm xuống nói: “Tiền tôi có thể cho anh, nhưng mà anh phải đảm bảo tin tức anh điều tra được thực sự quan trọng có ích!”
“Tôi chuyển cho anh hai mươi vạn trước, còn lại ba mươi vạn, sau khi nghe xong tin tức anh nói ra sẽ chuyển tiếp cho anh.”
Thám tử tư nghe thế có chút do dự, nhưng mà nghĩ lại đây là khách hàng lớn, trước giờ trả thù lao cũng rất hào phóng, nếu đồng ý rồi sẽ không thiếu anh ta ba mươi vạn kia, nghĩ thế lúc này thám tử tư mới vội vàng gật đầu: “Được, làm theo như cô đã nói đi, gửi trước hai mươi vạn qua, tiền vừa chuyển vào tài khoản, lập tức gửi thứ đồ này đến email của cô.”
Sau khi cúp điện thoại, bảo Lâm Hiểu Hiểu lấy thẻ ngân hàng của cô ta chuyển trước hai mươi vạn cho thám tử tư kia.
Tiền chuyển qua rất nhanh đã vào tài khoản, bên kia thám tử tư để người nhận là email cá nhân của An Lâm, không lâu sau đó email trong điện thoại của An Lâm nhận được một tập tin thám tử tư gửi đến.
An Lâm mở ra tập tin liền thấy ở trên viết rõ ràng sáng tỏ nội dung: Cha của Aker kia thật ra là thủ trưởng quân khu Diệu Thành, Thời Tuấn Đình!
Ở dưới còn đính kèm theo ảnh chụp, tất cả đều là ảnh chụp chung thân mật của một người phụ nữ xinh đẹp có vài phần giống với Aker và một người đàn ông anh tuấn uy vũ.
An Lâm nhìn thấy tấm ảnh chụp chung này trong lòng đột nhiên hồi hộp, bị dọa cho sửng sốt, người đàn ông anh tuấn uy vũ trong ảnh chụp có làm thế nào An Lâm cũng sẽ không nhận nhầm được!
Chính là Thời Tuấn Đình, cha của Thời Ngọc ȶᏂασ!
Mà người phụ nữ trong ảnh chụp chung, lúc trước thám tử tư gửi tư liệu qua An Lâm đã nhìn thấy.
Người phụ nữ kia là mẹ của Aker!
An Lâm bị tin tức bất ngờ này đập cho choáng váng đầu óc vẫn còn trên mây, hai mắt mở to kinh ngạc không thể tin được nhìn ảnh chụp hiện ra trên màn hình điện thoại!
Nếu thám tử tư điều tra được này là sự thật!
Vậy Aker kia chính là anh em cùng cha khác mẹ với Thời Ngọc ȶᏂασ!
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, hôm nay ở trong bữa tiệc, bộ dạng hoảng hốt thất kinh của mẹ Thời khi nhìn thấy Aker cùng với vẻ mặt u ám của Thời Ngọc ȶᏂασ, còn có những lời nói bóng nói gió khó hiểu của Aker, An Lâm càng nghĩ càng thấy sợ hãi!
Trời ạ! Nếu Aker thật sự là anh em cùng cha khác mẹ với Thời Ngọc ȶᏂασ, vậy cô ta hợp tác với Aker chính là sai lầm quá nghiêm trọng!
Aker biệt vô âm tín nhiều năm như vậy, đột nhiên thoáng cái xuất hiện, xem ra chắc chắn không đơn giản như vậy!
Vậy mà đêm nay cô ta còn tham gia bữa tiệc cùng với Aker!
Điều này không phải trực tiếp chứng tỏ với Thời Ngọc ȶᏂασ là cô ta đứng về phía Aker hay sao?
Aker chết tiệt! Hại chết cô ta rồi!
Tuy rằng cô ta hận Thời Ngọc ȶᏂασ, chán ghét Đường Du Nhiên! Thế nhưng bây giờ cô ta không hề muốn trực tiếp đối địch với Thời Ngọc ȶᏂασ mà không hề chuẩn bị gì.
Vừa nghĩ đôi mắt An Lâm càng thêm tối sầm, có chút tức tối bảo Lâm Hiểu Hiểu lập tức gọi điện thoại cho thám tử tư kia.
Trước mắt An Lâm muốn xác nhận lại lời thám tử tư kia nói rốt cuộc có phải là thật hay không?
Dù sao chỉ là một tấm ảnh chụp cũng không thể chứng minh được gì!